Lãnh Hạ vừa lắc đầu vừa chép chép miệng, trong giọng nói có vài phần kính ngưỡng đối với Hoa Thiên: “Khẩu vị này…”
Chiến Bắc Liệt mỉm cười, nhìn thấy Thủy Tiên không nói hai lời nhảy lên xe ngựa của Hoa Thiên, nhìn thấy Hoa Thiên gào khóc, thét chói tai trốn xuống xe ngựa, nhìn thấy bốn gã sai vặt giương nanh múa vuốt tránh né, nhìn thấy cả đoàn người vô cùng hỗn loạn…
Trong mắt hiện lên một tia gian trá, một chút áy náy của kẻ đầu sỏ gây nên cũng không có, vừa lòng huýt sáo.
Hai người sóng vai mà đứng nhìn ráng chiều đỏ rực đến tận khi màn đêm buông xuống, trăng tròn nhô lên, Chiến Bắc Liệt mới ôm Lãnh Hạ đi xuống chân núi.
Hai người trải qua một hồi cầu yêu, ôm hôn đêm qua, hôm nay chính là lúc tình yêu cuồng nhiệt nhất, Chiến Bắc Liệt cả đường đi đều cười híp cả mắt lại, bước chân cũng nhẹ đi vài phần, như là bay ở bên cạnh Lãnh Hạ vậy.
Đột nhiên, hắn giơ tay chắn trước mặt Lãnh Hạ, đi đến trước người nàng ngồi xổm xuống, vui tươi hớn hở nói: “Tức phụ, ta cõng ngươi.”
Lãnh Hạ khóe môi không tự giác mà cong lên, nếu đã là người của nàng thì nàng cũng không cần khách khí! Khẽ điểm mũi chân một chút, thả người xuống lưng Chiến Bắc Liệt, điều chỉnh một tư thế thoải mái rồi ôm lấy cổ hắn tựa đầu vào bờ vai vững chãi kia.
Chiến Bắc Liệt tấm lưng dày rộng mà ấm áp, hắn đi rất nhẹ, rất chậm, không có nửa phần xóc nảy, Lãnh Hạ nằm trên lưng hắn, hô hấp dần dần trở nên ổn định, nàng ngủ rồi.
Chiến Bắc Liệt cảm nhận thân mình mảnh mai của Lãnh Hạ, cười cười mị mị, vừa lấy tốc độ của rùa mà đi vừa can đam nói ra mục đích của bản thân: “Tức phụ, chúng ta…”
“Khụ khụ…” Chiến Bắc Liệt ho khan hai tiếng, ưng mâu lóe lóe, sau đó lấy thanh âm vô cùng nhỏ hỏi: “Lúc nào thì động phòng?”
Chiến Bắc Liệt đợi hồi lâu mà vẫn không thấy Lãnh Hạ có phản ứng gì, nghi hoặc nhăn nhăn mi, mẫu sư tử tức giận sao?
Hắn quệt miệng, nghĩ đi nghĩ lại một hồi rồi hỏi: “Tức phụ, chúng ta sinh con gái hay con trai a?”
Đại Tần Chiến thần tưởng tượng tới tiểu Lãnh Hạ liền mặt mày hớn hở, miệng cũng chảy nước miếng rồi: “Tức phụ, nên sinh con gái, sẽ thật xinh đẹp giống ngươi.”
Chiến Bắc Liệt tự nói tự vui, càng nghĩ lại càng vui, kiên quyết không thể sinh con trai, tất cả những sinh vật giống đực không thể xuất hiện ở bên cạnh mẫu sư tử!
Màn đêm buông xuống, nam nhân cõng nữ nhân từng bước từng bước đi xuống chân núi, nữ nhân nằm trên lưng nam nhân ngủ một cách ngọt ngào, nam nhân tự mình nói ra tâm nguyện, vô cùng thỏa mãn…
Đã nhiều ngày nay, Chiến Bắc Liệt phát huy đầy đủ sự xuất sắc của một nam nhân rất tốt, so với Chiến Bắc Diễn thì chỉ có hơn chứ không có kém.
Lãnh Hạ ăn cơm, Chiến Bắc Liệt làm, tuy rằng lúc đầu còn có nhiều khuyết điểm nhưng Chiến thần của chúng ta là ai, sau vài lần xuống bếp, khi nào đổ mỡ, khi nào thêm muối, lúc nào bỏ hành, hiểu rất rõ ràng!
Lãnh Hạ ngủ, Chiến Bắc Liệt trải giường chiếu, thuận tiện sau khi nàng ngủ say đảm nhiệm việc làm cái gối ôm, đương nhiên, trong lúc làm gối ôm giữa hai chân đều có phản ứng kỳ lạ, cuối cùng không tránh khỏi phải tắm nước lạnh trong một nén nhang.
Lãnh Hạ buồn chán, Chiến Bắc Liệt chơi đùa cùng nàng, Vương phi muốn chơi cờ, cùng chơi! Vương phi muốn đánh nhau, bị đánh! Tóm lại mọi nguyện vọng của Vương phi so với thánh chỉ còn thánh chỉ hơn, Gia quy mười điều đã vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, thi hành vô cùng nhuần nhuyễn.
Đại Tần Chiến thần mà lại là hai mươi tư hiếu hảo trượng phu, quả thực làm cho tất cả mọi người trong vương phủ rớt tròng mắt, nhóm ám đồng loạt than khóc, trong huyết mạch của Đại Tần hoàng thất, nhất định có nhân tố sợ lão bà a!
Hai người đều biết thời gian yên bình này sẽ không kéo dài lâu, cho nên những ngày gần đây thoải mái được bao nhiêu thì thoải mái, tuy nói tính tình Lãnh Hạ quyết định là hai người sẽ không gắn bó như keo như sơn, nhưng hoà thuận vui vẻ thì phải có.
Bên này hai người hạnh phúc, thắm thiết thì bên kia cũng có những sự biến đổi lớn.
Tags: Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn, Nam cường, Nữ cường, Truyện cổ trang, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không