Đầu vẫn còn hơi nhức nhưng nhớ là qua đưa em Phương đi học nên bật dậy.
– Sao dậy sớm thế con?
– Con lỡ hứa đưa cái Phương đi học nên giờ phải dậy rồi. (Vừa nói vừa ngáp)
– Hở, Phương con cô K đó hả?
– Vâng.
– Giờ lại để ý con bé hả, trước mẹ bảo mà con có chú ý đến đâu.
Mình chả nói gì, cứ cười trừ…
– Con bé đó cũng được đấy, nhà gia giáo, con bé cũng ngoan, hôm nào đi qua cũng thấy nó tưới cây với quét sân, học cũng giỏi nữa, lớp nó mẹ dạy mà.
Mẹ khen lấy 1 tràng chẳng nhẽ lại bảo đêm qua đi uống rượu với con về.
– Vâng, con cũng đang tìm hiểu.
– Cô K cũng ưng con lắm, nhà mình với nhà đấy được làm thông gia thì cũng tốt.
– Mẹ làm gì mà tính xa vậy chứ.
– Thì nói vậy.
Ăn sang xong phóng xe qua nhà em Phương, bíp còi phát rồi quay ra cài cái tay nghe nhạc, thấy vỗ vai bộp 1 cái quay ra thì bất động luôn, nhìn em nó đẹp dịu dàng, đúng nghĩa học sinh cấp 3 nhưng trông hơi sexy 1 tẹo: Quần đen bó, đôi giày búp bê nhưng vẫn đốc thêm vài phân, áo trắng sơ vin, áo cũng bó luôn, nhìn rõ cả eo lẫn ngực.
– Em mặc như này đi học thì bọn trai trong lớp học làm sao nổi?
– Đấy là sở thích, anh cấm được à.
– Mà cái cặp như cái ví thế này thì đựng được bao nhiêu sách?
Em nó đưa tay lên, chỉ vào đầu, ý bảo chủ yếu là ở đây rồi nháy mắt.
– Đi thôi anh yêu (nhìn yêu chết đi được)
– Khiếp quá đấy, lên xe đi em.
Mình đưa em tới trường cách khoảng 3 km, định rủ em ăn sáng nhưng thôi, có vẻ là gần muộn nên bảo em:
– Học hành hẳn hoi nhé, anh về đây.
– Trưa 11h30 nhé anh.
– Ớ… gì nữa?
– Gì cái giề, tính bắt em đi bộ về à?
– À… anh hứa là đưa đi chứ có nói đưa về đâu haha…
– Anh được lắm, em không thiếu người đưa về, hứ…
Rồi em nó ngoáy đít đi thẳng, mình lắc đầu phóng về ngủ tiếp…
Tầm 10 giờ dậy tắm tí cho tỉnh, đá tạm cái bánh rồi ra quán cafe ngồi, 11h25 thì phóng qua trường Phương, đến nơi thì vừa tan tầm, đỗ xe sát cổng đợi em nó ra mà khối đứa nó cứ nhìn nhìn mình, đùa chứ năm 2006 mà có con SH đi thì bảnh phải biết, với lại ngoại hình mình nhìn cũng được: Cao 1m80 nặng 73kg, body tạm, mặc cái áo cộc hơi bó, nhìn cũng đô.
Và đây rồi… đúng em là hot có khác, đi cùng em cũng vài em nhìn ổn ổn, cơ mà không bằng Phương được.
Em nó đi gần tới mình thì quay ra nhìn rồi hứ 1 cái:
– Tưởng không ai đưa về, đang định kiếm mấy anh đẹp trai đưa về đây.
– Anh cũng không định ra, nhưng sợ em về muộn mẹ đợi nên đành phải ra khuân về, lên xe đi em.
– Tao về nha mấy con quỷ – em nó nói với mấy đứa bạn.
– Uầy… ghê nha, có bạn trai mà giấu kĩ thế.
Mấy đứa nó quay ra nhìn mình rồi nói…
– Tao bón mãi giờ mới chín đấy haha…
– Thôi anh về nhé mấy đứa.
Rồi mình phóng đi luôn.
– Bạn thân của em đấy à?
– Bạn thôi, còn thân hay không thì chưa biết.
– Đúng là…
– Là gì?
– Cá Sấu thì thường đi theo bầy haha…
– Gái giề, dám chê em hả.
Rồi em nó rút ra cho mình 1 đống giấy lộn…
– Gì thế này?
– Thư ngày hôm nay đấy.
Giọng có vẻ tự hào lắm, cơ mà nhìn cũng hốt, 1 bó thư màu mè các kiểu.
– Ngày nào cũng như này hả?
– Vài ngày lại có 1 đợt, mấy ngày lễ thì thôi rồi, mở cửa hàng bán hoa cũng được.
– Thích nhỉ, anh thì chả có ai để mà tặng.
– Điêu.
– Ô… thật, toàn mấy đứa con gái nó tặng anh chứ anh hơi đâu mà đi tặng lại nữa, nhiều quá tặng không xuể. – Mình ra vẻ lắc đầu thiểu não.
– Xì xì… thôi đi ông tướng, ghê quá đi hiihii…
Rồi em lại nói tiếp:
– Sắp 8/3 cần em tặng gì không hihi…
– Ý em là gì hở, nói anh gay hả?
– Đâu, đó là anh tự suy đó chứ… haha…
– Anh hàng xịn 100% đấy, không pha nhớt pha loãng gì đâu.
– Chưa kiểm tra thì chưa biết được.
Móa… nó ăn nói thế này thì em cũng tắc tị mất thôi, nên lảng luôn sang chuyện khác:
– 8/3 Đi chơi không em.
– Mọi năm em 8/3 em toàn đến nhà tặng quà mẹ anh mà có thấy anh ở nhà đâu, năm nay lại bày đặt rủ em đi chơi cơ.
– À… mọi năm anh toàn đi liên hoan với lớp đấy chứ.
– Tưởng đi nịnh cô nào.
– Khổ quá đã bảo gì có ai mà cứ…
– Thì em cứ nói vậy đó, tướng anh em nhìn đào hoa lắm, chị Linh bảo ở lớp chả khối cô chết đứ với anh còn gì.
Mình lỡ miệng nói:
– Mấy người đấy khác, em khác…
– Ớ…
– …
– Sao lại có em khác ở đấy.
– Ơ anh nói nhầm.
– Nhầm gì mà nhầm, nói mau – em nó lấy 2 tay siết cổ mình.
– Ơ bình tĩnh, thì em cũng thích anh còn gì, nhưng em không vồ vập như mấy người đó nên anh thấy em khác khác họ.
Em nó rút dần cái tay từ trên cổ xuống, chắc đang xấu hổ…
Vừa ngoái cổ lại vừa nói:
– Sao im thế, anh tưởng em lì lắm, gì biết ngại là gì chứ haha…
Em nó thụi cho 1 phát.
– Thì em cũng là con gái, anh nói toẹt ra thế thì ai chả ngại, rõ hâm.
Đi rè rè 20km/h mà tí thì húc vào cái thùng rác.
– Tí chết, tại em đấy.
– Tại anh thì có.
– Giờ nói anh nghe xem.
– Hở, nói gì?
– Em đổ anh từ bao giờ thế?
– …
– Sao im thế, cứ nói đi, có gì đâu mà ngại, 2 bà bô nhận là thông gia rồi mà ngại ngùng gì nữa.
– Ờ ờ… thì từ đợt em vào nhà anh học thêm hay thấy anh chơi với lũ trẻ con, hay dọn nhà, lại thấy làm bếp, tưởng anh ngoan nên thích thôi.
– Sao lại tưởng anh ngoan, giờ anh vẫn ngoan đấy chứ.
– Xì, nhưng không như ấn tượng ban đầu, tại ấn tượng ban đầu nó lớn quá, thành ra giờ anh có như nào thì em thấy anh vẫn vậy, vẫn…
– Vẫn thích như xưa hả haha…
– Hừm, đúng là con gái tở tình trước thì chỉ có thiệt thôi mà.
– Hehe.
– …
– Thế là thích anh từ hồi đó đến giờ cơ à, cũng chì phết nhỉ. Mà còn gặp anh lần nào nữa không?
– Chiều nào em chả ngồi trên tầng đợi anh đi đá bóng về, sang nhà mẹ anh học thêm toàn bấm chuông đợi anh ra mở cửa mà toàn thấy mẹ anh ra.
– Ùi giời, mấy đứa đến học thêm nó như quỷ, anh cũng ngại, đợi mấy đứa học xong anh mới dám xuống nên em không gặp là đúng thôi hề hề…
– Thế còn anh thì sao?
– Sao là sao…
– Sao tư nhiên anh lại ấy với em.
– Ấy là gì?
Em ý vỗ bộp phát.
– Biết rồi còn hỏi.
– Ơ… anh không biết thật mà.
– Sao tự dưng anh quan tâm, chú ý đến em thế còn gì.
– Ờ thì anh thấy em cũng được.
– Được là thế nào.
– Gia đình tốt, học giỏi, xinh xắn.
– Thế thôi thì xung quanh anh đâu có thiếu.
– Đúng là không thiếu, nhưng cũng như em, ấn tượng thôi.
– Ấn tượng gì?
Khi nhìn thấy cái chữ “trai 12” của em…
Rồi mình bóp phanh kít phát, em nó dúm vào người mình, điện giật luôn (các bạn tự hiểu)
– Trai 12 nghĩa là gì thế, anh quên không hỏi đó?
– À cũng không có gì, danh bạ em lưu tên mấy thằng không quen biết là “trai…” thấy đến 11 nên anh là 12 luôn thôi.
– Cái gì, anh mà em cũng xem như không quen biết hả, anh tưởng Linh bảo em ra uống với anh rồi chứ.
– Đâu, chị ý chỉ bảo giới thiệu cho em thằng được, mà có nói tên đâu, nên em lưu là vậy, chị ý cũng đâu có biết mình quen nhau đâu.
– Hừ, thế 11 trai trước đâu cả rồi?
– Dự bị của anh đó, sao thế, ghen hở anh yêu.
Mình chả nói gì, phóng đi luôn, nói thật là cũng có suy nghĩ trong lòng, nhưng mà tặc lưỡi cho qua.
Em nó thì cứ tủm tỉm cười sau lưng…
– Chưa uống thuốc sao em mà cười 1 mình vậy?
– Thấy vui thì cười thôi hihii…
– Vui gì?
– Thấy người mình thích ghen vì mình, cảm giác vui lắm chứ.
– Bạo quá nhỉ, hôm qua anh tưởng rượu vào mới dám nói mà giờ tỉnh queo cũng vẫn nói được.
– Thích thì nói là thích, có sao mà phải dấu chứ.
Nói thật là mình cũng hơi thích cô bé này rồi, tinh nghịch luôn làm đối phương thấy thú vị, không chán như kiểu nhưng cô gái tam tòng tứ đức nhu mì thời xưa.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính "trẻ con", Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam