Ta trực tiếp không nhìn các nàng vào mắt nói: “Vũ Mị, bồi tội.”
Ta vừa dứt lời, mấy nữ tử kia lập tức rút kiếm, trong nháy mắt, hai kiếm đã hướng tới ta. Trong đó có một người lạnh như băng nói: “Bồi tội với cung chủ của chúng ta.” Dám uy hiếρ ta như vậy, chắc nàng hẳn là chưa từng lăn lộn giang hồ.
Thủy Vũ Mị vội nói: “Sư tỷ, không cần làm như vậy.” Hai nữ tử liếc nhìn nhau, lập tức thu kiếm lại.
“Mau bồi tội với đường chủ của chúng ta.” Phượng Thanh Hà cùng Phượng Thanh Trúc lập tức kêu lên.
“Bồi tội với phu nhân chúng ta.” Thiểm Điện cùng Tật Phong quyết không kém cạnh chạy tới.
Ta hướng Phượng Thanh Hà liếc mắt một cái nói: “Thả các nàng, các nàng không có ý gì.” Phượng Thanh Hà trừng mắt liếc hai nàng kia một cái, thực không tình nguyện thu hồi kiếm.
Ta quay đầu đối Thiểm Điện, Tật Phong nói: “Hai người các ngươi cũng buông tay đi.”
Hai người bọn hắn cũng không có buông ra, mà theo bản năng nhìn Độc Cô Hàn. Hắn nhẹ gật đầu một cái, hai người rất ăn ý thu hồi kiếm.
Hai nữ tử kia sợ tới mức thay đổi sắc mặt, mím môi nhìn Thủy Vủ Mị. Thủy Vũ Mị đối ta nói xin lỗi: “Tỷ tỷ, thật ngượng ngùng, hai vị sư tỷ không cố ý.”
Nàng lại nhỏ nhẹ nói: “Tỷ phu, ngươi đừng để ý được không?” Bình thương mọi người cho ta mặt mũi là bởi vì sợ đại khối băng, không ngờ Thủy Vũ Mị cũng sợ hắn.
“Ta biết, xem địa vị của ngươi, ta không thể không nể mặt được.” Ta cũng hướng hai nữ tử hòa hoãn cười: “Hai vị tỷ tỷ đừng tức giận, thuộc hạ của ta tính tình không tốt lắm.” Nếu không phải ta kéo cánh tay phải của đại khối băng, phỏng chừng hai nàng đã đến gặp sư phụ của ta đàm đạo.
“Sao nàng phải hạ giọng với hai nàng?” Đại khối băng tựa như không hài lòng?
Ta nghiêm mặt với hắn nói: “Đương nhiên, đó là sư tỷ của Thủy Vũ Mị, ta phải khách khí.”
Các nàng thấy ta nói vậy, cũng biết điều vội đồng thanh nói: “Tiểu nữ mạo phạm, thỉnh cô nương rộng lượng.” Nhìn xem, đối người hữu hảo thì người sẽ đối ta hòa bình.
Ta lại hướng Vũ Mị nói: “Mau thỉnh tội cùng Vô Sắc đại sư đi.”
Vũ Mị cũng gật đầu rồi hướng tới Vô Sắc đại sư, cung kính nói: “Vô Sắc đại sư, Vũ Mị ngày đó vô tình… đắc tội với người, hi vọng đại sư tha thứ cho tiểu nữ lỗ mãng.”
Ta cũng lễ phép nói: “Vô Sắc đại sư, Ý Vân thay mặt Bách Hiểu Đường bồi tội với đại sư, ngày đó tiểu muội làm loạn cũng là vì tìm tin tức cho Bách Hiểu Đường, lỗi này coi như người làm tỷ tỷ ta gánh hết, xin đại sư tha thứ.” Đối với cao tăng dù sao cũng phải có lễ độ.
Vô Sắc đại sư lạnh nhạt cười: “Mộ Dung đường chủ, Thủy cung chủ, không cần như vậy. Lão nạp đã là người thế ngoại, sớm không để ý tới tục sự hồng trần.”
Ta chắp tay nói: “Đại sư quả nhiên cao tăng, là tiểu nữ phàm phu tục tử, đắc tội rồi.” Tốt nhất đừng truy cứu, dù sao cũng là thái sơn bắc đẩu Thiếu Lâm Tự, không nên đắc tội a.
“Đại sư, là Vũ Mị lỗ mãng, nay nghĩ lại thực thấy hổ thẹn.” Thủy Vũ Mị, ngươi cũng giỏi diễn trò đi, còn cảm thấy hổ thẹn? Phỏng vấn xong ngươi còn gọi người ta là lừa trọc?
“A di đà phạt, hai vị thí chủ không cần tự trách, lão nạp sớm đã quên chuyện đó.” Quả là cao tăng đức độ.
Xử lí xong chuyện đó, tiểu Mị nhi đều là sán bên ta, chạy theo ta, đòi ngủ với ta… Tiểu nha đầu này, sao tự nhiên lại trở thành đỉa?
Nghĩ năm đó Hoa Sơn luận kiếm ở đỉnh Hoa Sơn, Diệp Cô Thành đại chiến Tây Môn Xuy Tuyết, còn đại hội võ lâm này, thực không có danh khí tổ chức ở Mộ Dung sơn trang. Mộ Dung sơn trang cửa chính mở lớn, chính giữa đại sảnh xây một cái lôi đài lớn, đại hội võ lâm liền bắt đầu như thế. Ta còn tưởng thế nào, so với «Hành lộ nan» của Bách Hiểu Đường thì kém nhiều lắm. (Hoa: tỷ còn nói, Bách Hiểu Đường có bao nhiêu tiền chứ, mà lão cha của tỷ có bao nhiêu keo kiệt chứ/ Mộ Dung lão quái: lườm/ Hoa: dạ con không dám nói… ngậm miệng)
Trên lôi đài trải một tấm thảm lụa đỏ, cho dù mắt ta cận thị nặng thì cũng nhìn thấy bên trên có thêu chỉ vàng một chữ rất lớn: “Võ”
Quanh lôi đài cắm đầy những lá cờ nhỏ, cũng thêu chỉ vàng chữ “Võ”. Ngay trước lá cờ là bốn ghế tựa. Nếu nhìn kĩ, còn có thể phát hiện sau mỗi ghế đều có một mảnh cờ nhỏ, ghi rõ tên bang phái. Cũng có nghĩa lá cờ viết tên môn phái nào, thì đó là chỗ của môn phái đó. Chưởng môn cùng nhân vật máu mặt mới được có mặt ở vùng này. Các kẻ thân phận nhỏ hơn thì ở ngoài đi. Nếu không phải ta là đường chủ Bách Hiểu Đường hẳn là không thể nhìn thấy gì vì ở quá xa, nhưng được ngồi ở địa phương này thì không sợ rồi.
Tất cả mọi người đã có mặt ở luận võ trường. Lão cha thực không khách khí, ngồi ngay vị trí cao nhất, sau lão cha là Hàn, hai người thế nào ngồi cùng nhau, ta thực sợ bọn hắn đánh nhau. Ta nghĩ đến cạnh Hàn ngồi, kết quả bị lão cha xếp cho ngồi cạnh lão. Phía dưới ta là bệnh thần kinh, cạnh bệnh thần kinh là Thủy Vũ Mị. Dù ta không biết sắp xếp, nhưng cũng đoán là xếp theo võ công cùng chức vị trên giang hồ.
Tất cả mọi người ngồi xuống, bệnh thần kinh lại chưa thấy đến, ta nhìn vài lần, không thấy bóng dáng hắn. Đại hội võ lâm đã bắt đầu, hắn chết ở đâu a. Hay là có chuyện gì? Nhìn các vị chưởng môn, mỗi người đều mang theo thuộc hạ ở sau.
Cũng không biết ở đâu ai gõ lớn một tiếng, tất cả mọi người lập tức im lặng, lão cha lập tức đi lên trung tâm lôi đài, lớn giọng phát biểu. Ta vừa nghe là biết lão dùng nội công, tại vì âm không lớn không chói mà rất trầm hùng, tin rằng trong phạm vi Mộ Dung sơn trang ai cũng có thể nghe thấy.
“Các vị võ lâm đồng đạo có thể tới tham gia đại hội võ lâm lần này, lão phu vô cùng hoan nghênh. Mọi người đều biết, Mục tiên sinh tạ thế, Vô Trần đại sư viên tịch, Bách Hiểu Sinh thoái ẩn giang hồ, Đường Môn Đường Kim Sơn môn chủ cũng chuẩn bị thoái ẩn, võ lâm thập đại cao thủ thực tế chỉ còn có sáu. Vì vậy ta tổ chức đại hội này, một lần nữa chọn lựa thập đại cao thủ, lão phu cùng các đại chưởng môn thương nghị, thập đại cao thủ tạm thời bổ sung từ bài danh các vị anh hùng của các môn phái tuyển ra. Nếu có ai muốn tham gia, trực tiếp khiêu chiến thập đại cao thủ, về phần thứ tự, cứ theo trận thắng quyết định, các vị đồng đạo có dị nghị gì không?” Lão cha quét qua tất thảy mọi người, thấy mọi người đều an tọa, tiếp tục nói: “Nếu các vị không có ý kiến, thỉnh đăng kí quyết định đối thủ.” Hắn vừa dứt lời, tùy tùng sớm đã bưng lên một cái mâm, ở trên là tấm cẩm đỏ cực kì đẹp mắt.
“Từ từ…”