Dương Thần nhìn thấy bộ dạng u oán, bĩu môi của Lâm Nhược Khê, thì cũng chẳng còn ý thức được gì nữa, rõ ràng bản năng của cô ấy thì chỉ có thể “phục vụ” được như thế này thôi!
Dương Thần không kìm được nhếch miệng cười to, đây mới là báu vật trời sinh, quyến rũ đến tận xương tủy, chỉ có vào được bên trong cơ thể kỳ diệu của cô ấy, thì mới có thể cảm nhận được cảm giác phiêu diêu, kỳ diệu này!
Không có kinh nghiệm gì, mà đã có thể khiến mình lên đến tận mây xanh như thế này rồi, mới vào có hai lần, mà đều đã lên tới đỉnh rồi!
Dù là ở mặt này thì kinh nghiệm của Dương Thần là điều không phải bàn đến, nhưng cũng chưa từng được hưởng thụ qua tiệc Thao Thiết!
Lần này, đương nhiên là Dương Thần sẽ không chịu dừng lại, ôm lấy chiếc eo mềm mại, không ngừng đẩy nhanh tốc độ lên!
Lâm Nhược Khê vừa mới có cơ hội thở dốc, lại thấy Dương Thần tiếp tục, hồn vía của cô đều bay tứ tung hết cả rồi!
Cảm giác kich động này, khiến cho toàn thân bị kich thích đến từng tế bào, khiến cho Lâm Nhược Khê khó có thể kiềm chế được bản thân, bột miệng phát ra nhưng tiếng rên rỉ!
– Uhm… uhm… anh nhẹ nhàng một chút… đau em…
Nhưng Dương Thần lấy đâu ra để ý nhiều đến như vậy, mỗi một lần ấn vào rút ra, đều có thể cảm nhận được cơ thể thần bí của Lâm Nhược Khê, khiến cho hắn không biết mệt mỏi mà tiến sâu vào trong đó, tự ban cho mình một đãi ngộ đặc biệt!
Sau khi chiếm được cái bộ phận mẫn cảm đó, lại có cảm giác từng tế bào mịn màng nhẵn nhụi ôm ấp lấy mình, quả thực là đã khiến Dương Thần trở nên mê muội!
Dần dần, Dương Thần càng ngày càng đẩy tốc độ lên nhanh.
Lâm Nhược Khê buông xuôi, không còn ý định ngăn cản nữa, dần dần cũng rơi vào cảm giác mê muội, đã không còn cảm thấy thỏa mãn với tư thế đối mặt với Dương Thần nữa rồi.
Cơ thể mềm mại với những đường cong hoàn hảo của cô, bị Dương Thần lật úp xuống, khiến cho Lâm Nhược Khê nằm sấp người ngay trên bàn làm việc!
Dương Thần vuốt ve cặp đùi đẫy đà của vợ, rồi bắt đầu một trận mây mưa điên cuồng!
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu, chỉ là lâu rồi không làm, nên lúc đầu mới có cảm giác đau đớn.
Sau khi Dương Thần sớm đã thích ứng được, còn Lâm Nhược Khê cuối cùng sau hơn chục phút đồng hồ, cũng đã có được cảm giác sung sướng…
Cảm nhận được sự mạnh mẽ, hống hách và nóng bỏng của người đàn ông này, không ngừng tiến vào bên trong cơ thể mình, Lâm Nhược Khê cảm thấy hơi xấu hổ, đồng thời cũng không kìm nổi, quay đầu lại… nhìn vẻ mặt của Dương Thần.
Phát hiện ra Dương Thần đang nhìn mình say mê đến cực điểm, trong lòng Lâm Nhược Khê cũng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên kết hợp với nhau một cách đường hoàng, nhưng hai người rất nhanh đã cùng nhau lên đỉnh.
Thực sự vẫn còn đỏ mặt xấu hổ, nhưng lúc Dương Thần bắt buộc phải đứng dậy để phối hợp với nhau, Lâm Nhược Khê cũng không hề cảm thấy khó chấp nhận.
Có lẽ ở chung với nhau cũng được gần hai năm rồi, bình thường cũng tiếp xúc thân mật với nhau không ít, đợi cho đến lúc nước chảy thành sông, tất cả những thứ này đều rất bình thường.
Vô tình, từ bàn làm việc, hai người đã dời đến sát bên cửa sổ.
Mặc dù đang ở một chỗ rất cao, bình thường, trừ phi dùng ống nhòm, bằng không thì cũng không ai biết được trên này đang xảy ra chuyện gì, nhưng Dương Thần vẫn tỏ ra thần thức, dò xét xung quanh.
Xác định không có ai ở đây, để cho người phụ nữ của mình thoải mái hơn, Dương Thần mới to gan lớn mật để Lâm Nhược Khê áp người lên tấm kính thủy tinh công nghiệp dày ở phía sau!
Lâm Nhược Khê ôm cổ Dương Thần thật chặt, cặp đùi thon thả nõn nà thì kẹp lên hai bên hông của gã, sau khi phối hợp động tác này theo bản năng với Dương Thần, chính cô cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Nhưng bởi vì cửa sổ sát đất có hình elip, Lâm Nhược Khê đứng ở vị trí này, có thể nhìn ra bầu trời và các tòa nhà cao tầng san sát nhau ở bên ngoài.
Cứ như vậy, hai người này giống như là đang làm chuyện đấy giữa ban ngày ở ngay trung tâm thành phố vậy.
Bên ngoài âm u lạnh lẽo, ướt át, lạnh như băng.
Mây mưa với nhau, khiến cho nước không ngừng rỉ ra, rơi tí ta tí tách trên mặt sàn gỗ, chẳng mấy chốc, trên mặt sàn đã có tới mấy chỗ nước đọng.
Ý thức được tất cả mọi chuyện đang xảy ra, sự kich thích này, khiến cho Lâm Nhược Khê không kiềm chế được kêu gào tự tận trong đáy lòng mình.
Còn Dương Thần thì đang cao hứng, không ngừng thọc sâu vào cái đấy, giống như là dùng một khẩu súng thép thọc vào đó, khiến cho Lâm Nhược Khê toàn thân kich thích run rẩy.
Kiểu “lao động” không biết mệt mỏi này, bình thường hai vợ chồng căn bản là không thể làm được, mà một người phụ nữ bình thường cũng không có cách nào để trải nghiệm.
Lâm Nhược Khê lần đầu tiên cảm nhận được, mới thấy được chuyện khiến phụ nữ vừa yêu vừa hận đến mức nào.
Dương Thần dường như vẫn còn chưa hết cuồng nhiệt, khiến cho cô bay lên tận trên mây rồi lại… cả thân hình run rẩy, nhưng vẫn không có ý từ bỏ!
Làn thứ ba, thứ tư lên đỉnh, khiến cho Lâm Nhược Khê cảm thấy cả cơ thể mình đang dần tan vào cơ thể của người đàn ông này.
Nhưng đến lúc cô phát hiện, gã không hề có ý định dừng lại, thì Lâm Nhược Khê lại có chút sợ hãi…
Lâm Nhược Khê cảm thấy nửa thân dưới của mình dần dần bị tê liệt, thậm chí, chính cô cũng hoài nghi, có phải cái chỗ đấy của cô đã sưng phồng lên rồi không.
– Uhm… ông xã… anh dừng lại đi… nghỉ một chút.
Lâm Nhược Khê vội vàng nói.
Khuôn mặt Dương Thần hưng phấn, chút sức lực này bỏ ra chẳng đáng kể gì đối với hắn cả.
– Mới được hơn một tiếng đồng hồ thôi mà, ít nhất cùng phải thêm một tiếng nữa, he he, Nhược Khê bảo bối, hóa ra trong cơ thể của em còn có “thần khí” kẹp anh đến mức anh sắp thăng thiên đến nơi rồi… hí… ức…
Lâm Nhược Khê sắp ngất đi đến nơi rồi, bản thân đã không còn tri giác nữa rồi, nhưng bởi vì như thế, chỉ sợ cái đó sưng lên, kẹp chặt lấy Dương Thần, nên mới khiến cho Dương Thần càng ngày càng cảm thấy thoải mái.
Dù sao cô cũng là hạn hán lâu ngày gặp mưa dầm, nếu là bình thường có chút xíu thì còn có thể chịu đựng được chứ, đột nhiên lại hung hãn như hồng thủy thế này, thì sao có thể chống đỡ được?
– Xin anh đấy… ông xã em sắp không chịu được nữa rồi…
Lâm Nhược Khê nức nở, tóc tai xõa xượi, mồ hôi đầm đìa, ngượng ngùng nói.
Khuôn mặt đỏ bừng, điệu bộ thẹn thùng, còn đâu tư thế của Tổng giám đốc nữa?
Dương Thần cực kỳ thỏa mãn nhìn thân thể mềm nhũn của cô, dùng sức vỗ một cái đét vào mông của cô!
– Bốp!
Chiếc mông tròn trịa, run rẩy nảy lên nảy xuống.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Khê trở nên ướt át, giống như là tiên nữ hạ trần, khiến cho người ta phải choáng váng.
– Anh nghĩ là có thể bỏ được những cô gái khác, nhưng với biểu hiện của em như thế này, mới có một tiếng đồng hồ mà đã không chịu được rồi, người ta còn có thể làm chuyện này liên tục trong hai tiếng đồng hồ cơ đấy, sao mà có thể cạnh tranh với người ta được đây?
Dương Thần xấu xa cười đùa.
Lâm Nhược Khê phồng miệng lên, giống như một chiếc bánh bao màu hồng nhạt,
– Lúc như này sao anh lại có thể nhắc đến người phụ nữ khác!?
– Bốp!
Dương Thần lại phát một cái nữa vào mông cô, khiến cho Lâm Nhược Khê giật mình hét toáng lên.
– Không lớn không nhỏ, anh muốn nhắc đến ai còn phải có sự đồng ý của em sao? Đây là sự thực mà, đến bây giờ, anh còn chưa ra, mà em đã nói là em không chịu được nữa rồi, em như thế này, thì làm sao có thể hi vọng vào chuyện có con cái được đây?
– Em…
Lâm Nhược Khê tủi thân, thầm nghĩ, đây đâu phải là do cô.
Dương Thần nhếch miệng cười ha hả, để Lâm Nhược Khê ngồi lên bàn, giơ tay véo véo lấy mặt cô.
– Nhưng mà, Nhược Khê bảo bối, nhưng em vẫn rất xuất sắc, ít nhất em cũng khiến anh cảm thấy thoải mái hơn những người phụ nữ khác.
Dương Thần cười nói:
– Sau này ngoan ngoãn nghe lời ông xã, đừng có hiếu thắng với anh, em là người phụ nữ của anh, nên em không được gặp những gã đàn ông mà anh ghét, người như anh không nói nhiều đến đạo lý, em nói anh hống hách cũng được, vô lại cũng được, nhưng một khi em đã là người phụ nữ của anh, thì em phải nghe lời anh.
– Nếu như em không đồng ý, cũng được, nhưng không có ai có thể cứu em, đến cuối cùng người phải đến cầu xin anh tha thứ, không phải là em sao? Đừng có nhìn anh bằng ánh mắt tội nghiệp như vậy, ai bảo những tên ngu xuẩn đó đánh không lại anh?
Lâm Nhược Khê khóc không ra nước mắt, gã đàn ông này không phải là mặt dày nữa rồi, mà căn bản là gã không có mặt!
– Anh chính là bạo chúa!
– Thế cũng chẳng sao cả, chỉ cần em vui, bảo anh làm gì anh cũng làm, dù sao thì hôm nay anh cũng đã hiểu rồi, anh nhịn em, em là vợ của anh, cho dù anh có gây áp lực cho em, thì em vẫn là vợ anh, cho dù anh có để cho em cảm thấy oan ức, thì cũng còn tốt hơn so với người khác.
Dương Thần nâng chiếc cằm nhỏ của Lâm Nhược Khê lên, rồi hôn thật say đắm đôi môi đỏ mọng của cô.
Lâm Nhược Khê giống như cô búp bê Barbie biết nghe lời, sau khi trao hết thảy mọi thứ cho người đàn ông này, thì trong đầu cô cũng không còn chút ý muốn kháng cự nào nữa.
– Cô dâu của anh, nghỉ ngơi một chút nhé, rồi tiếp tục một giờ nữa, tốt xấu gì thì cũng phải để anh cho ra đấy.
Dương Thần nháy mắt.
Lâm Nhược Khê đã chẳng còn hơi sức đâu mà chống cự nữa rồi, chu mỏ nói:
– Người ta đã chẳng còn cảm giác gì nữa rồi, chắc chắn là đã bị sưng rồi…
Nhìn thấy bộ dạng đáng thương này của cô, rõ ràng là muốn Dương Thần buông tha cho cô.
Nhưng Dương Thần sao có thể để cho cô toại nguyện, coi như không có chuyện gì cười nói:
– Đó là chuyện nhỏ, lẽ nào em quên, anh rất am hiểu chuyện trị thương sao? Lại đây, anh sờ xem nào, anh sẽ khiến cho bớt sưng cả ngoài cả trong luôn…
Lâm Nhược Khê mở to đôi mắt ngập nước, không đợi cô ngăn cản, cả bàn tay Dương Thần đã chộp lấy cái “mảnh đất thánh địa” đấy.
– YAAAAAAAAA….
Lâm Nhược Khê giật mình, cả thân hình mềm nhũn dựa trên người Dương Thần, duỗi thẳng hai chân, run rẩy…
Bị gã đàn ông này dùng tay trực tiếp sờ vào chỗ đó, Lâm Nhược Khê lại một lần nữa mất đi phương hướng…
Đợi sau khi Dương Thần chữa cho hết sưng, tiếp đến, hai người lại bắt đầu một trận mây mưa điên cuồng nữa.
Toàn bộ căn phòng làm việc đều tràn ngập mộng tình.
Hơn một giờ sau, Dương Thần xuất ra một thứ nóng bỏng vào trong người Lâm Nhược Khê, còn Lâm Nhược Khê đã khép đôi mắt đẹp, thân thể mềm mại hơi run rẩy, như đang mơ màng ngủ.
Dương Thần lúc này mới thỏa mãn, lộ ra nụ cười ôn hòa, ôm Lâm Nhược Khê vào ngực, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô…
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc