Cửu Thiên Thần Lôi kiếp và Lục Hợp Hàn Thủy kiếp, cảnh giới thật khác nhau, uy lực của chân nguyên phát ra thật lớn không gì sánh được.
Những tu sĩ này đều nghĩ, thực lực của bọn họ đối với Apollo không là gì cả, cũng giống như đối với cha con Lạc Thiên Thu.
Lạc Bình Triều cảm thấy không ăn thua, cũng không đánh đến cuối cùng, giơ một ngón tay lên, Bích Hải kiếm được triệu hồi “Roạt” một tiếng xoay trò, phát ra một đạo sóng hình xoắn ốc, kiếm khí được hình thành giống như vòi rồng đâm thẳng về phía Apollo!
Thái Dương Thần hỏa của Apollo cũng không thể đụng đến người của Lạc Bình Triều, nhưng uy lực thật đáng sợ khiến cho một đám tu sĩ vội vàng tránh ra.
– Nhật liễn chiến mã!
Trường cung Ouse trên tay của Apollo cũng ngưng tụ ra một mũi tên lửa, nhằm vào cơn lốc màu xanh lam kia mà bắn ra!
Ầm ! !
Tên vừa bay ra khỏi cung thần, không ngờ biến thành một đàn chiến mã đỏ rực như lửa, gào thét xung quanh rồi tiến vào vùng trung tâm của vòi rồng!
Chiến mã ẩn chứa trong mũi tên lửa đốt cháy cả một vùng không gian nhỏ!
Năng lượng nghiền nát không gian kia giao hòa cùng với vòi rồng tạo nên bởi kiếm khí gây nên một vụ nổ lớn, lại một lần nữa bất phân thắng bại!
Lần này thì mọi người đã hiểu rõ, thực lực của Lạc Bình Triều ngang với Apollo, mà tu vi của Lạc Bình Triều là Thái Thanh thần lôi đỉnh, thảo nào Apollo có thể dễ dàng giết chết được Tiêu Mạnh Nhạc.
Chỉ là, các tu sĩ lại không biết, các vị thần vẫn chưa khôi phục được đầy đủ thực lực, nếu chờ trái tim Gaia khôi phục hoàn toàn, vậy thì thực lực của chư thần sẽ khiến cho giới tu hành ra nông nỗi nào!
Artemis cảm thấy anh mình khó có thể nhanh chóng đối phó với Lạc Bình Triều, không nhịn nổi nói :
– Anh trai, tên tiểu tử này giao cho anh, chỗ còn lại để em xử lý…
Nói xong, xung quanh thân thể bắt đầu xuất hiện từng tầng băng sương, tỏa ra khí lạnh.
Trên tay hiện ra một luồng sương màu xanh nhạt, giống như bông tuyết, bay lượn lờ.
Một cây trường cung to lớn bằng thân người bỗng nhiên xuất hiện trên tay, hai cánh cung giống như hai cánh chim đang xòe ra rất thần bí.
Mái tóc màu bạc, quần dài màu xanh, da dẻ trắng như tuyết, tay cầm một cây trường cung làm từ băng, dung nhan tuyệt mĩ của nữ thần Mặt Trăng khiến cho không ít tu sĩ bị chấn động tâm hồn!
Artemis xoay một vòng, hướng cây cung về phía Lạc Thiên Thu và Ninh Chính Phong cùng đám tu sĩ.
– Selene, thần tiễn Mặt Trăng!
Cây cung này cũng không hề giống với những cây cung bình thường, ngón tay nhẹ nhàng kéo về phía sau, ngưng tụ ra một mũi tên bằng băng, thậm chí cả người Artemis đều biến mất trong màn sương mù dày đặc đó!
– Mọi người cẩn thận!
Ninh Chính Phong hô lớn một tiếng, tay cầm một cây thương dài sáu thước, đầu thương không phải là vật nhọn gì mà chính là một ngọn lửa màu vàng đang cháy rừng rực!
Bọn họ không ai dám tùy tiện tấn công, bởi vì với thực lực của các vị thần chưa ai có thể đoán chắc được, nên chỉ có cách tập trung phòng thủ.
Khi mũi tên băng đột nhiên bắn ra, không giống với suy nghĩ của mọi người, mũi tên bay đến nửa đường rồi đột nhiên phát nổ!
Một luồng sương mù lớn, nhanh chóng bao phủ, trong phạm vi một dặm tất cả đều không nhìn rõ do ảnh hưởng của sương mù!
Ngay khi các tu sĩ còn cảm thấy kì lạ thì Artemis lại bắn ra thêm ba mũi thần tiễn Mặt Trăng nữa!
– Không tốt rồi! Cô ta muốn khống chế chúng ta!
Có vài trưởng lão Nhược Thủy kì kịp phản ứng hô lớn.
Nhưng đã muộn, khi đó thần tiễn đã phát ra những luồng sương mù dày đặc, mang theo hiệu quả to lớn của băng sương, khiến cho không ít tu sĩ Minh Thủy kì cảm thấy hành động chậm chạp, chân nguyên bị phong bế, khó có thể họat động bình thường được.
Nữ thần Mặt Trăng cười khanh khách, âm thanh từ bốn phía truyền vào tai các tu sĩ.
Thế nhưng, các tu sĩ hoàn tòan không có cách nào tìm được vị trí của Artemis, bởi vì sương mù bao phủ xung quanh, không thể thấy gì cả.
Mà ở trong khu vực này, giống như đã trở thành phạm vi của Artemis, thần thức nàng được trải rộng, giống như thuật phân thân của nàng, không cách nào phân biệt được cô đang ở đâu.
Lạc Bình Triều đang giao chiến với Apollo cũng bị một vùng sương mù bao phủ, nhưng cũng may nhờ có tu vi cao, nên không bị Apollo áp chế.
Kiếm khí giống như sóng biển dâng lên hạ xuống kich động dâng trào.
Mà Thái Dương thần hỏa của Apollo cũng mạnh mẽ điên cuồng, say sưa chiến đấu.
Dựa trên kinh nghiệm của mình, với màn sương mù dày đặc kia, Lạc Bình Triều ý thức được rằng minh bị thua cũng chỉ là vấn đề thời gian…
– Mọi người hãy đứng xa nhau ra, không nên tụ tập lại, dùng chân nguyên xua tan sương mù!
Ninh Chính Phong hô to một tiếng, cây trường thương trên tay đột nhiên phát ra một ngọn lửa màu vàng, giống như một đoàn quân hiện lên trong ngọn lửa, trong nháy mắt đã làm tan biến đi một đám băng sương lớn!
– Đây chính là tiên khí hạ phẩm, Thái Ất trường anh !?
Một cao thủ Nhược Thủy kì nhận ra hô to.
– Không hổ danh là Ninh gia, đứng đầu về pháp bảo, vừa xuất thủ đã dùng tiên khí!
Chuyện này khiến cho không ít các tu sĩ cảm thấy vui mừng, các vị thần có thần khí, còn tu sĩ Hoa Hạ thì cũng có tiên khí.
Đây chính là tiên khí của gia tộc Ninh gia, mặc dù Lạc Bình Triều của Lạc gia cũng chỉ có thể sử dụng pháp bảo thượng phẩm là Bích Hải kiếm, Ninh Chính Phong là một cao thủ Nhược Thủy sơ kì lại có thể sử dụng tiên khí hạ phẩm Thái Ất trường anh này, thì lộ rõ ra sự khác biệt!
Tiên khí hạ phẩm Thái Ất trường anh này do thượng cổ tiên nhân làm ra, Thái Ất kim tinh từ lòng đất được Thái Ất chân hỏa tôi luyện mà thành, Thái Ất chân hỏa cũng là một loại dị hỏa, mặc dù luyện ở nhiệt độ cao nhưng tiên khí mang đặc tính của lửa, không hề sợ đặc tính của nước, mà lại có sức phá hoại cực kì lớn.
Phối hợp với ‘Thái Bạch chân nguyên kinh’ của Ninh gia, thì lại càng phát ra uy lực mạnh mẽ hơn.
Vui vẻ chưa được bao lâu, một giây sau bỗng nhiên có tiếng kêu thảm thiết của tu sĩ!
– Thần cung Selene… Ánh sáng của Mặt Trăng!
Giọng nói của Artemis truyền từ phía trên xuống, trong không gian phát ra những dao động lớn, từng tầng không gian nứt ra, không gian chi lực ngưng tụ lại thành một cột ánh sáng màu trắng trong suốt!
Cột sáng giống như xuyên qua không khí, liên kết đất trời lại với nhau, không hề báo trước đột ngột xuất hiện trên đầu của các tu sĩ!
Mấy tu sĩ Minh Thủy kì chưa kịp né tránh, đã bị cột ánh sáng đó chiếu vào, khiến cho từ đầu đến chân, cả lục phủ ngũ tạng đều bị cắt nát, biến thành “cái xác rỗng”!
Ánh trăng liên tục chiếu xuống, những thi thể này đều hóa thành băng, rơi xuống đất, vỡ vụn thành bụi.
Có vài trưởng lão Nhược Thủy kì, không thể ngờ tới là Artemis lại dùng chiêu này, bị trọng thương, vẫn còn sợ hãi nhìn lên.
– Chạy mau! Ở trong màn sương mù này chúng ta không phải là đối thủ của cô ta!
Một đám người đường đường là cao thủ của các gia tộc, lúc này ai nấy đều bàng hoàng, chạy trốn khắp nơi.
Artemis cười ha hả :
– Ha ha…. Lũ người bướng bỉnh các ngươi cho rằng mình có thể chạy thoát sao?
Lời nói của nữ thần nghe rất bình thường, thản nhiên, nhưng khi hạ thủ thì không hề nhân từ một chút nào.
Từng luồng ánh trăng tỏa xuống, giống như những cơn mưa tuyết, lần lượt chiếu xuống quang cảnh đang tràn ngập sương mù dày đặc, bắt đầu tàn sát.
Giống như là vô số luồng ánh sáng từ trên trời chiếu xuống, cả khu vực hơn mười tu sĩ bị đánh cho tan nát!
Ninh Chính Phong và vài tu sĩ Nhược Thủy kỳ, dựa vào chân nguyên lực cùng với pháp bảo, không ngừng lẩn tránh, vừa tránh vừa tìm cách phá tan đi màn sương mù này.
Thế nhưng, tốc độ lan ra của sương mù rất nhanh, nhất thời khó mà làm tan biến đi tất cả.
Vừa mới tới gần màn sương mù, đã bị ánh sáng của ánh trăng đánh lui trở lại, cực kì nguy hiểm.
– Tam Túc Kim Ô, vạn điểu triều tông!
Lạc Thiên Thu cuối cùng cũng không thể kìm nén được nữa, bất chấp khi dùng chiêu này có thể làm tổn thương tới người trong phe của mình, toàn thân người bắt đầu xuất hiện những con chim lửa màu vàng chóe bay lượn xung quanh!
– Khặc… Khặc!…
Những con kim ô bay lượn ra bốn phía, xuyên qua băng sương, cuối cùng cũng phá được một tầng sương mù tạo ra một con đường hẹp, khiến cho một số tu sĩ có cơ hội chạy thoát ra ngoài!
Cả người Lạc Thiên Thu lúc này trông thật giống như Apollo, cả người xuất hiện một màu vàng rực, cùng nhật nguyệt tranh huy!
– Thì ra còn có một tên có bản lĩnh nữa…
Artemis đứng trên không trung, lẩm bẩm một câu, một giây sau cung thần Selene đã ngắm thẳng vào vị trí của Lạc Thiên Thu.
– Thần cung Selene… Nguyệt chi thực!
Một luồng năng lượng màu lam, trong nháy mắt đã được ngưng tụ, nhắm thằng phía dưới mà bắn ra!
Tam Túc Kim ô của Lạc Thiên Thu cũng phóng lên tiếp đón, muốn phá vỡ mũi tên băng kia.
Thế nhưng, kim ô còn chưa chạm vào mũi tên, thì luồng năng lượng xanh từ mũi tên bỗng nhiên phồng ra thành một quả cầu năng lượng, bao trùm cả người Lạc Thiên Thu !
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc