Đại hội Caesar nghênh đón ngày thi đấu thứ hai, từ ngày đấu loại đầu tiên kết thúc, vài ngày kế tiếp sẽ là những cuộc đọ sức chân chính giữa các đoàn lính đánh thuê.
Dương Thần quay trở lại mang theo tin tức Jane đã được cứu và quay trở về xứ Wales, khiến cho mọi người cùng cấp dưới đều cảm thấy vô cùng phấn khởi.
Solon hai ngày qua tóc bạc đi không ít, bất quá sáng sớm ngày thứ hai cùng với Dương Thần đi xem trường đấu thú, vẫn phải lộ ra bộ dáng tươi cười.
Nhưng Dương thần cũng không có để cho bọn họ dừng điều tra sự kiện này, rốt cuộc là tổ chức nào đứng sau bày ra kế hoạch bắt cóc Jane, âm thầm chế tạo FURY, Dương thần cần phải nắm được tất cả.
Chắc chắn là có Bắc Phù Dư tham gia, đây là một đầu mối không thể nghi ngờ, Dương thần cũng để cho đám người Macedonia dùng hết khả năng âm thầm theo dõi tìm được càng nhiều thế lực liên quan càng tốt, một mẻ bắt gọn.
Theo Dương Thần thấy, phàm là thế lực nào dám uy hiếρ đến người phụ nữ của mình, căn bản không có con đường sống.
Tới tận buổi trưa cuộc chiến giữa các đoàn lính đánh thuê mới bắt đầu, trong khi đó Dương Thần cùng Thái Ngưng, Sắc Vi đã ngồi trên khán đài trong phòng khách quý từ lâu rồi.
Đối với hai người Christine cùng Sắc Vi suốt đêm ở bên ngoài đi chơi, Dương Thần phải bội phục năng lực mua sắm của người phụ nữ, sáng sớm quay về khách sạn, trong tay túi lớn túi nhỏ, đủ để chứa đầy thùng xe.
Thấy đội viên Hải Ưng vẫn chưa xuất chiến, Dương Thần không khỏi tò mò hỏi người phụ nữ vẫn còn vẻ mặt hồng hào, vẫn đang chìm đắm trong hưng phấn khi đi mua sắm vào buổi tối hôm qua.
– Sắc Vi bảo bối, em tối hôm qua mua mấy thứ gì đó?
Sắc Vi có chút xấu hổ mở miệng, ánh mắt né tránh.
– Thì… Mua một ít đặc sản trong vùng.
– Đặc sản?
Dương Thần nháy mắt, nói:
– Em đối với những thứ đó cảm thấy hứng thú?
– Sắc Vi để lấy lòng anh đã mua rất nhiều nội y şëχy, còn có kiểu dáng ô lưới đặc biệt táo bạo nữa đó!
Không đợi Sắc Vi nói gì, một bên “Bạn xấu” Christine đã không che giấu mồm miệng mà bắt đầu tiến hành yêu sách.
– Christine!
Sắc Vi tức giận đến lúm đồng tiền đẹp đỏ bừng, vội vươn tay che lại miệng rộng của người phụ nữ này!
May đây cũng là phòng dành cho khách quý, hiện tại cũng chỉ có huynh muội Stern, đều tính là người quen, nếu là Ron, Solon hay những người khác, Sắc Vi sợ sẽ điên lên mất.
Christine lại ý thức được bản thân đã lỡ mồm, trước lúc trở về đã đáp ứng Sắc Vi là không được nói, không khỏi lè lưỡi, im lặng rút lui.
Thái Ngưng lại là ánh mắt có chút ý tứ nhìn Sắc Vi, khóe miệng mang theo ý cười, nhưng nàng cũng sẽ không nghĩ Sắc Vi cố ý làm gì mình, chỉ đơn thuần cảm thấy thú vị.
Trên mặt Dương Thần hiện lên nụ cười, bàn tay vuốt vuốt cái eo mềm mại của Sắc Vi.
– Hóa ra là như vậy, cái đó thì nên mua, càng nhiều càng tốt.
– Em… em cũng không phải mua rất nhiều…
– Anh biết, anh cũng chỉ nói như vậy thôi mà.
Dương Thần tiếu ý càng ngày càng đậm, tiến đến bên tai người phụ nữ, nhỏ giọng nói:
– Đợi lần đi chơi tới mặc cho anh xem có được hay không?
Sắc Vi cảm thấy cổ mình càng lúc càng nóng như lửa đốt, người trong phòng này có ai mà không nghe được anh đang nói cái gì, còn cố ý nói nhỏ như vậy làm gì.
Chỉ cảm thấy cả người đều tê tê dại dại, ma xui quỷ khiến thế nào mà người phụ nữ lại nhẹ nhàng gật đầu.
– Thật ngoan, đến lúc đó anh sẽ đánh giá mặt hàng kĩ càng.
Dương Thần lúc này mới vẻ mặt thỏa mãn.
Ngồi bên cạnh Alys đang tựa ở trên vai Stern, nhìn biểu tình vô sỉ kia của Dương Thần, nhịn không được cười khanh khách nói:
– Hades, ta thực sự vô pháp lý giải, diện mạo ngươi xấu xa như vậy, người phụ nữ của ngươi sao lại thích ngươi nhỉ.
Dương Thần không để ý, mặt không đỏ tim không nhảy, hướng phía nàng lung lay ngón tay.
– Giống như anh em ruột các ngươi vậy, thường xuyên chơi trò mập mờ, căn bản không thể hiểu tình cảm hồn nhiên của chúng ta.
Mấy người nói chuyện tào lao một lúc, trong sân trên lôi đài, cuối cùng cũng đến phiên Hải Ưng thi đấu.
Đối thủ của trận đấu loại lần này, là lính đánh thuê Odin đến từ Bắc Âu, quanh năm hoạt động tại những vùng xung quanh cực Bắc, thành viên phần lớn là bộ đội tinh nhuệ cùng các chiến sĩ xuất ngũ của Báo Biển, cũng có lẽ là dị năng giả Bắc Âu.
Bởi vì quan hệ tới thời gian, tại mười sáu trận trước đây đều là một hồi định thắng bại.
Lính đánh thuê Odin phái lên đài một gã người da trắng trông vô cùng cường tráng, cầm theo một món vũ khí kim loại giống như súng vậy, dễ dàng nhảy lên lôi đài, tốc độ nhanh kinh người.
Mà đội viên Hải Ưng được phái lên, lại là một người có màu da tiểu mạch, vóc người nhìn rất nhỏ nhắn, tóc đen mềm mại giống như con gái Đông Nam Á, tướng mạo bình thường, mặc một thân áo da màu đen, trên tay cầm theo hai thanh đoản đao sắc bén cùng mấy món ám khí.
Thi đấu trong đại hội Caesar, cũng không phải không được sử dụng vũ khí nóng, nhưng hầu như không có người nào muốn sử dụng, thứ nhất, vũ khí nóng sẽ ảnh hưởng đến tình hình quan sát của nhân viên bên sân, phải sử dụng biện pháp phòng hộ đặc thù.
Thứ hai, đối với những cấp bậc giao đấu ở đây, đặc biệt đa số tuyển thủ có dị năng đặc thù cùng tuyệt kỹ thời gian, đạn kì thực rất khó có được tác dụng, mà từng binh sĩ tác chiến, là lính đánh thuê tối thường cần muốn tiến hành, cho nên vũ khí lạnh càng thể hiện được thực lực chân thực của bọn họ.
– Trên đài đối chiến, là lính đánh thuê Wies của Odin, đánh với, lính đánh thuê Lâm của Hải Ưng!
Theo lời giới thiệu thành viên của ban tổ chức, tràng diện lại bắt đầu náo nhiệt lên, toàn trường vang lên khắp các tiếng gọi ầm ĩ giống như biển động vậy.
Thành viên nữ tên Lâm này, thực ra đến từ tổ chức sát thủ ZERO, nhưng lấy tư cách của tổ chức sát thủ, ZERO không được phép tham dự, cho nên Lâm cũng chỉ có thể tạm thời lấy thân phận đội viên của Hải Ưng để tham gia.
Một tiếng chuông vang lên, đối chiến bắt đầu!
Lâm đánh đòn phủ đầu, bất động thanh sắc mà lấy tốc độ cực nhanh, giống như rắn mà di động tới gần Wies, hai thanh song đao như là cánh chim quét qua hai đạo khí vô hình.
Cây súng phía sau Wies chẳng biết lúc nào đã gở xuống, trong giới lính đánh thuê, các loại binh khí hình thù kì quái đều rất bình thường, chỉ cần mình yêu thích là được.
Súng trong tay tạo ra một vòng tròn hoa lửa, Lâm bỗng nhiên chuyển động lùi lại, sau khi tránh khỏi phạm vi tác động của súng, thân thể cực nhanh mà hạ thấp xuống, như là một bóng ma từ trên mặt đất xẹt qua, tốc độ lại nhanh hơn rất nhiều, trong nháy mắt đi tới trước mặt Wies!
Thân ảnh Lâm hiện ra trong nháy mắt, tay phải của Wies cũng rất nhanh cầm lấy chuôi súng kéo một phát, đột nhiên lấy ra một cái xiềng xích màu bạc!
Leng keng…!
Hai thanh dao lưỡi màu bạc từ phía dưới tấn công lên, vừa lúc bị xiềng xích màu bạc ngăn trở!
Lâm không nghĩ tới cái súng này còn có cơ quan khác, thân ảnh ngay tức khắc tránh đi!
Trong nháy mắt nàng tránh đi, cái súng kia cũng đúng lúc nương theo phản lực đi vòng vèo tới, thiếu chút nữa thì bắn trúng thân thể nàng!
Chỉ là một cái che mắt, tốc độ cũng nhanh đến mức làm cho khán giả kich động mà hô to lên, rất nhiều người không nhìn pha quay chậm, căn bản không biết rốt cuộc phát sinh cái gì.
Wies hét lớn một tiếng, cầm lấy dây xích, đem khẩu súng có thể co duỗi giống như roi dài, nhưng so về quỹ đạo với của roi càng thêm khó lường trước, tựa như vô số đường cong màu bạc nhảy múa cuồng loạn trên mặt đất.
Lâm xem ra khó có thể tới gần địch thủ, trong mắt hàn quang lóe ra, sau khi xông lên, thân ảnh bỗng nhiên biến mất trên lôi đài!
Toàn trường tiếng hô ầm ĩ hơi dừng trong một chút, mọi người còn đang tưởng là mình hoa mắt, cũng không ít cao thủ kinh nghiệm phong phú, cũng phát hiện có chỗ cổ quái!
Tại trên lôi đài đột nhiên nhiều thêm bảy tám thân ảnh, từ trên mặt đất lấy phương thức bao vây đối thủ, hướng tới gần Wies đang giữa lôi đài!
– Ảnh thuật?
Ngồi trên khán đài Dương Thần cũng là sững sờ một chút.
Ở chỗ mấy người hiển nhiên đều có thể thấy rõ rốt cuộc phát sinh cái gì, Thái Ngưng vốn là thiên phú về tốc độ, không khỏi nói:
– Chỉ dùng thân pháp đặc thù, cùng thuật ám sát cực nhanh đã hình thành nên tình cảnh đó!
– Đúng vậy, mấy năm trước anh từng tại ZERO nhìn thấy qua một đại sư ám sát sử dụng qua, thi triển đến mức cực hạn, thân ảnh thật giống như che trời phủ đất, xem ra đó là sư phụ của cô ta, nhưng Lâm còn trẻ như vậy không biết có thể phát huy được bao nhiêu phần.
Dương Thần khen ngợi gật đầu.
Đang lúc nói chuyện, thân ảnh của Lâm đã từ phía sau Wies tập kich lên, dao hai lưỡi mang theo một vết cắt lớn, chém xéo từ dưới lên trên mà Wies lúc này cũng đã che lại vị trí động mạch trên cổ.
Wies xoay người lại đã không còn kịp, nhưng ngoài dự đoán của mọi người là trên tay dây xích run lên, khẩu súng từ bên trên vuông góc hạ xuống!
Chỉ cần Lâm dựa theo quỹ đạo công kich như cũ, cho dù lúc đó đao có đặt ở trên cổ Wies thì hai bên cũng chỉ lưỡng bại câu thương, bởi vì đối thủ bên kia cũng trốn không được một chiêu này.
Thấy thế, Lâm mặt không chút thay đổi tay trái giơ lên một con dao găm khác, trở tay chém mạnh!
Một tiếng kim loại vang lên, khẩu súng kia bị dao găm đánh bay!
Cùng lúc đó, tay phải đang cầm dao găm của Lâm cũng đứng vững trên cổ Wies.
Wies không nghĩ tới kết cục lại có thể như vậy, chính mình vẫn đánh giá sai tác dụng kì diệu của song đao, thấy thắng thua đã định, rất có phong độ thân sĩ mà cúi đầu chịu thua.
Toàn trường bộc phát ra tiếng vỗ tay sôi nổi, Lâm cố gắng hạ thấp mình mà thu dao găm lại, đi xuống lôi đài.
Mắt thấy Hải Ưng lại tiếp tục thuận lợi thăng cấp, cũng đến thời gian nghỉ trưa, Dương Thần vốn cũng không có nhiều hứng thú lắm khi xem những trận đấu, đối với hắn mà nói cũng không có gì kich thích, cho nên bật người dậy vỗ vỗ cái mông chuẩn bị rời đi.
Huynh muội Stern cùng Christine cũng chỉ là đến xem tình huống của tộc người khổng lồ, giờ cũng không có gì để nhìn, tự nhiên cũng định rời khỏi.
Mấy người đang muốn đi ra ngoài ăn một bữa cơm, nhưng vừa ra khỏi phòng khách quý thì từ cửa hàng lang trước mặt đi đến mấy người, khiến cho Sắc Vi cùng Christine đều ngừng lại.
Chỉ thấy được, một người mặc tây trang đeo cà- vạt, đặc biệt thân thể có chút ục ịch của người châu Á, đang đi theo mấy người đàn ông da trắng, nói chuyện với nhau về cái gì đó, mà mấy người bọn hắn rõ ràng là nhân vật quan viên có tai tiếng vì theo sau có một lượng lớn vệ sĩ bảo vệ.
Người đàn ông trung niên này, rõ ràng là người tối hôm qua đụng chạm tại cửa hàng nội y, còn bị Christine đánh ngã, mà ngay cả vệ sĩ phía sau hắn, cũng vẫn là hai người tối qua.
Thời điểm đám người đó đi qua, người đàn ông Nhật Bản vẫn còn có chút hứng thú mà nhìn trên người Sắc Vi một chút, nhưng rất nhanh sải bước mà đi.
– Sao vậy, các em biết hắn?
Dương Thần buồn bực mà hỏi, Thái Ngưng, huynh muội Stern cũng không rõ ràng cho lắm.
Christine cùng Sắc Vi cũng đều nhíu mày, rơi vào nghi hoặc, cả hai đều cảm thấy có chút gì đó không đúng!
– Cũng có gọi là biết.
Sắc Vi do dự mà nói:
– Thế nhưng… người kia, sao giống như chưa từng gặp qua chúng em vậy…
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc