Chân tướng hung tàn của Huyết tộc đã bộc lộ, răng nanh của Huyết tộc bắt đầu nhe ra.
Dưới bóng đêm đen như mực ở bên ngoài cửa sổ kia, giữa rừng núi âm u, các sinh vật hắc ám giống như cơn ác mộng.
Lâm Nhược Khê ngậm chặt miệng đứng trong phòng khách, hoảng sợ muốn kêu lớn, nhưng lại lấy tay bịt miệng lại, cố gắng nhắm tịt mắt lại để không phải nhìn.
Một người phụ nữ từ nhỏ đã không dám cả xem phim kinh dị thì sao có thể chịu đựng được cảnh này, trong nhà bỗng nhiên có nhiều ma cà rồng như vậy.
– Thắt lưng thôi miên còn chưa tìm được, sao ngươi phải vội như vậy?
Udinese cười châm biếm.
Hein bỗng nhiên hừ lạnh nói:
– Không cần giả bộ, ngươi dùng thuật dò xét từ bình độc thánh khí, chắc không sai được. Các ngươi đã không tìm được ở trong phòng này thì nên xuống tầng ngầm của phòng này xem.
Nói xong, bỗng nhiên Hein dùng hai tay kết lại một vòng quang huyết sắc dài 5, 6 thước.
Đám mây mù màu đen lượn lờ khiến cho vầng quang đó trông rất ảo diệu.
– Mau tránh ra cho ta! Huyết Phá Trảm!
Hein bỗng nhiên hóa thành một tay huyết kiếm thật lớn, chém mạnh xuống.
Ầm!
Toàn bộ căn phòng bị sập xuống bởi Huyết Sắc Quang Vân, tất cả cửa sổ và cửa chính đều bắn ra ngoài.
Một dòng khí cuồn cuộn, mang theo các đồ vật dụng trong nhà hỗn độn thành một đống.
Dưới tác dụng của Huyết Phá Trảm-huyết thuật cao cấp như vậy, cả đại sảnh bị chém thành hai phần.
Lâm Nhược Khê hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, sàn nhà bằng đá cẩm thạch của mình, ngay cả bùn đất cũng bị hất tung lên, thành một rãnh khoảng ba bốn thước.
Trong không gian toàn bụi đất kia, trong khe rãnh đó, một vật có ánh sáng lập lòe hiện ra.
Điều cực kỳ cổ quái đó là rõ ràng vật có màu vàng rực rỡ được chôn dưới đất, lại được bao phủ bởi một vầng sáng lại không có một chút bụi bặm nào.
Tất cả Huyết tộc đều lộ ánh mắt thèm muốn, vì hoa văn trên chiếc thắt lưng đó giống hệt với hình họa tiết trên chiếc thắt lưng thôi miên Venus.
– Quả nhiên ở trong này. Ha ha! Chiếc thắt lưng thôi miên thần khí!
Hein bỗng nhiên cười lớn.
Udinese cũng không kiềm chế được kich động, nhưng vẫn không dám tùy tiện cướp đoạt:
– Ngươi cười cái gì, đây cũng không phải là chuẩn bị cho ngươi.
– Udinese, ta biết các chiếc sĩ của tộc Bruch các người rất mạnh, nhưng tộc người Lasombra của chúng ta so với các người còn mạnh hơn nhiều.
– Hein, muốn đánh thì tộc Bruch của chúng ta tuyệt đối không sợ các người. Nhưng trước đó, chẳng phải nên tiêu diệt những con sâu bọ tầm thường này sao?
Udinese cười thâm hiểm nói.
Hein bỗng nhiên hừ khẽ một tiếng:
– Nhìn đi, để thuộc hạ của ngươi hay là để người Lasombra của chúng ta…
Hai tên này gần như đồng thời ra hiệu, vài tên Huyết tộc cao cấp ở phía sau tản ra.
Gần một giây sau, từ bên ngoài cạnh bãi đỗ xe, trong khu rừng ở xung quanh bắt đầu phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
– Bọn họ phát hiện ra chúng ta rồi! Mọi người giết hết Huyết tộc đi!
Cũng không biết ai hét lên, lần lượt phản ứng lại, các tổ chức khác nhau xúm lại ở khu biệt thự Nam Sơn tiến lên cướp lấy chiếc thắt lưng thôi miên, và cũng bắt đầu giao chiến.
Bọn họ vốn là muốn nhân trận giao tranh của hai đại Huyết tộc lớn để ngư ông đắc lợi, nhưng bọn họ lại đánh giá thấp nhân vật mà Huyết tộc phái đến lần này.
Đừng nói Thân vương Udinese và Hein, cho dù Huyết tộc có công tước và hầu tước khác đi nữa cũng không kinh khủng như những gì mà bọn người này tưởng tượng được.
Những người dị năng và các cao thủ bí thuật liên minh lại với nhau, và điên cuồng chiến đấu với Huyết tộc cao cấp.
Nhưng đáng tiếc là những người này lại hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyết tộc, những vết thương thông thường đối với những người có da thịt dày, và có khả năng hồi phục nhanh chóng như Huyết tộc mà nói thì không là gì.
Dường như mỗi một người dị năng có chuẩn bị trước trong một giây sau bị người của Huyết tộc xuất hiện ngay sau lưng bẻ gãy cổ, dùng Huyết Trảo moi lấy tim.
Trong nháy mắt, xung quanh căn biệt thự liền biến thành một lò sát sinh, máu me bê bết, mùi nồng nặc.
Mùi máu tươi như vậy khiến cho Lâm Nhược Khê ở trong phòng cũng có thể ngửi thấy được, cô cảm thấy buồn nôn, nhưng nhóm người Huyết tộc kia bắt đầu đỏ đồng tử lên, hưng phấn tột độ.
– Huyết tộc của ba gã công tước, tám gã hầu tước và bá tước… Udinese, Camarilla các ngươi cứ như là sợ Sabbat của chúng ta vậy? Còn bao nhiêu tên cao thủ như vậy nữa?
Hein bỗng nhiên nhìn quang cảnh chết chốc, hưng phấn nói.
– Sợ? Hừ, ngươi đang nói gì vậy? Hein, ngươi chẳng phải cũng dẫn theo Racy và Saca sao? Hai người bọn họ thực lực còn mạnh hơn nhiều so với ba gã công tước của ta.
Udinese trêu tức nói.
Hein bỗng nhiên cười quái dị, ánh mắt liếc về phía phòng khách, nơi có Lâm Nhược Khê đang sợ run bắn người lên.
– Người phụ nữ tầm thường như thế này…có mùi vị cũng không tồi…
Hein bỗng nhiên liếm đôi môi đỏ chót.
Udinese nhướn mày, thoắt một cái xuất hiện ở sau lưng Lâm Nhược Khê.
Lâm Nhược Khê chỉ cảm thấy lạnh gáy, cũng đã bị Udinese nhéo yết hầu từ phía sau.
Tiếp theo sau đó, Udinese cúi đầu xuống, dùng mũi hít hà phần cổ trắng nõn nà của Lâm Nhược Khê, ở đó có thể thấy rõ mạch máu màu xanh nổi lên.
Dường như nghe thấy tiếng máu tinh khiết đang lưu thông, Udinese vô cùng sau mê.
Nước mắt Lâm Nhược Khê theo khóe mắt lăn xuống, mặc dù cô có nội lực tiên đỉnh của Hậu Thiên, nhưng như vậy cũng chẳng khác gì một người bình thường ở trước mặt của thân vương Huyết tộc bán thần cấp.
Người phụ nữ không hề có sự chống cự nào, thậm chí có thể tưởng tượng ra, nếu như bản thân phản kháng một chút thôi thì cổ của mình cũng bị cắn đứt.
Cái chết đang gần kề, trong đầu Lâm Nhược Khê lại tràn đầy các suy nghĩ khác nhau.
Người mình yêu, nếu như mình chết rồi thì hắn đau lòng ra sao?
Con gái của mình, nếu như mình chết rồi thì có khóc không ngừng không?
Quả nhiên bản thân vẫn quá cứng đầu chăng? Nếu như không phải chuyển đến đây thì lúc này sẽ đang ở nhờ vui vẻ dùng bữa tối.
– A… Quá thơm, đã hơn một trăm năm nay không xuất hiện một dòng máu thuần khiết như vậy. Hein, người phụ nữ này là ta nhìn thấy trước, đợi ta giết ngươi rồi, thì sẽ từ từ thưởng thức…
Hein bỗng nhiên cười nhạo:
– Vậy cũng phải xem xem, ngươi có còn mạng để mà thưởng thức món ăn này không?
Nói xong, Hein bỗng nhiên xoay người ra hiệu cho Ma Diễm đỏ đen, cùng là tam đại Huyết tộc, có thể nắm chắc hơn Ma Diễm cao cấp của Huyết Diễm cũng chẳng có gì là lạ.
Ma Diễm đỏ đen giống như ác ma nhảy múa, trong nháy mắt liền cắt nát trần nhà và chạm đến tất cả các kết cấu của tòa nhà.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ cần Ma Diễm thổi nơi này một hồi thì toàn bộ sẽ bốc hơi hết.
Nhưng bỗng nhiên Hein không có một sự băn khoăn nào về việc phá hoại này, nói:
– Saca, Racy, dẫn theo hai người các ngươi, cùng chơi với đôi anh em tốt của Camarilla chúng ta một chút… Udinese các hạ, ta đến đối phó là được rồi…
– Vâng! Thân vương các hạ!
Những người dị năng ở bên ngoài sớm đã bị giết sạch, tiếp đến hai nhóm người của Huyết tộc sớm đã bị giương cung lên.
Hai gã công tước của Huyết tộc mặc áo gió màu đen lập tức ra tay, dẫn theo vài người của mình cùng với đám công tước và hầu tước của tộc Bruch xông lên.
Nhất thời, Huyết Thuật màu đỏ tươi và bóng dáng cuồng bạo của Hắc ám đối đầu nhau, ở bốn phương tám hướng của căn biệt thự, tiếng va chạm giao chiến không ngừng vang lên.
– Udinese, tiếp chiêu đi ! Ma Diễm khát máu!
Bỗng nhiên bóng dáng của Hein di chuyển đến trước mặt của Udinese, trên tay là Ma Diễm khát máu cùng với một ngọn lửa đỏ rực, hung hăng hướng tới mặt của Udinese.
Loại Huyết Thuật cao caoá này đã có thể hút màu của Huyết tộc cấp Thân vương, càng không cần nói đến những Huyết tộc bình thường, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được.
Udinese sớm đã vứt Lâm Nhược Khê sang một bên, gã cũng không muốn con mồi của chính mình bị hút cạn máu.
Lâm Nhược Khê như một con rối cứ bị ném từ bên này sang bên kia, đụng vào mặt tường và sàn nhà bằng đá cẩm thạch lạnh toát.
– A!!!
Xương cốt toàn thân như muốn gãy rụng, đau đớn vô cùng, nhưng cô vẫn không chịu khuất phục, cắn răn từ đất rồi lại bay lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Udinese có mái tóc bạc kia.
Lâm Nhược Khê đã quyết định, nếu như bị hút cạn máu cho đến chết thì chi bằng trong lúc này đâm đầu vào tường chết luôn.
Nhưng lúc này, Udinese đối mặt với Ma Diễm khát máu, gã cũng không đỡ, mà sớm đã dự đoán ra, lùi lại vài bước, đánh một phát rồi đột ngột phóng ra hai Ma Diễm cháy rừng rực, hình thành Huyết Lang.
Bỗng nhiên Hein cũng không chịu nhường, đỡ đòn cắn xé của hai Huyết Lang Ma Diễm kia, hợp với cú công kich của hai cú đánh, Ma Diễm hóa thành một đạo trường tiên, hướng về phía của Udinese.
– Ngươi cho rằng ngươi thoát được sao? Cho dù là tốc độ, bất kể các ngươi đứng đầu Sargeras thì cũng không là đối thủ của ta. Ngoan ngoãn mà đón nhận cái chết đi!
Hein bỗng nhiên nhe răng cười nham hiểm.
Sắc mặt của Udinese sầm xuống, càng ngày khoảng cách từ Ma Diễm kia đến mình càng gần, mặc dù bản thân có thể dự đoán được, nhưng vì tốc độ không bằng nên sẽ bị Hein khống chế được.
– Đừng quá đắc ý!
Udinese rút từ vạt tay áo ra một bình nước bằng đồng thau, quay người lại, đánh úp trường tiên Ma Diễm kia. Miệng của bình nước này rất lớn, hình thành một thể năng lượng tối đen như mực, hút toàn bộ Ma Diễm kia vào trong bình.
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc