Đầu óc Dương Thần mờ mịt, chau mày lại hỏi:
– Macedonia, anh đang lảm nhảm gì vậy hả, nói hết ra xem nào, tôi làm cái gì?
Macedonia ngạc nhiên rồi cười khổ nói:
– Minh Vương các hạ, chúng ta là bạn cũ, những chuyện này ngài không cần phải lảng tránh chúng tôi, hải quân Hoa Kỳ đều đã ghi lại hình ảnh của ngài rồi, không ai lại nhận sai được…
Dương Thần càng thêm nghi ngờ:
– Chết tiệt, thật sự tôi chẳng thể hiểu anh đang nói gì! Nói rõ ra cho tôi nghe xem nào!
Macedonia lúc này mới có hơi bối rối, xoa xoa lên cái đầu hói của mình, hỏi:
– Thật sự là ngài không biết gì sao?
– Nói thừa! Anh không nói rõ đầu cuối thì sao tôi biết được là chuyện gì!
Dương Thần trong lòng đã cảm thấy có chuyện không hay nên có chút gấp gáp.
Macedonia hỏi bằng vẻ khó tin:
– Thật sự không phải là ngài đã làm hay sao?
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Dương Thần mất kiên nhẫn cao giọng nói.
Macedonia nuốt nuốt nước bọt, lắp bắp vài câu:
– Vậy thì kì lạ thật đấy, chỉ mới nửa tiếng trước, đội tàu hải quân Mỹ mới rút về khu vực Đông Nam Á, cũng là đội tàu hôm trước đóng quân tại Hoa Hạ, tổng cộng một tàu sân bay Nimitz, hơn hai mươi chiến hạm, hơn hai nghìn lính Mỹ, tất cả đều bị… bị… một cao thủ giống ngài y đúc giải quyết gọn chỉ trong một phút… tất cả tàu sân bay và chiến hạm đều bị gãy vỡ và chìm hết, người thì không còn lấy một người sống sót…
Chỉ trong vòng một phút sao? Dương Thần trong phút chốc trở nên vô cùng kinh ngạc:
– Anh nói, kẻ đó giống hệt tôi, hơn nữa lại còn dùng năng lực khống chế không gian nữa sao?
– Vâng, thư Minh Vương các hạ.
Macedonia dường như vẫn có chút không tin, nói:
– Tôi thực sự không thể tin rằng lại có thể có người giống y chang ngài, hơn nữa lại có năng lượng chủ thần. Nếu như không phải vì có thể vượt không gian thì cũng không thể làm cho quân Mỹ không kịp trở tay mà thảm bại chỉ trong vòng một phút như thế.
– Khoan đã!
Dương Thần cau mày:
– Anh nói là có ghi hình lại đúng không?
– Đúng thế, trước lúc sự việc xảy ra thì máy quay trên một tàu chiến đã ghi lại được một đoạn sự việc, nó đã được hải quân Mỹ thu thập lại, tôi nghe được tin này từ phía tình báo, phát hiện ra người đó là ngài nên mới vội liên lạc ngay với ngài…
– Anh gửi sang đây đi, tôi muốn xem.
Dương Thần nói bằng giọng trầm trầm.
Macedonia cũng không nói nhiều mà lập tức gửi đoạn video sang cho Dương Thần.
Dương Thần click để mở ra, thu hút ánh mắt hắn là cảnh đêm muộn sương mờ, một lát sau thì có một bóng đen xuất hiện.
Khi tất cả đèn cao áp trên các chiến hạm đều tập trung lại vào bóng đen ấy thì toàn bộ diện mạo đều được lộ rõ mồn một!
Trong lòng Dương Thần cực kỳ sửng sốt, không dám tin vào chính mắt mình, hình ảnh người thanh niên ấy thật sự là hoàn toàn giống hắn.
Dáng vẻ thư thái với đôi giày thể thao dưới chân giống như đang đi tản bộ, chỉ khác là đi trong không trung, nhìn đám tàu chiến với vẻ khinh miệt.
Có thể nhìn rõ mồn một khuôn mặt của kẻ đó, gã nở một nụ cười lạnh lùng rồi nhẹ nhàng giơ tay…
Trong đoạn video vang lên tiếng kim loại gãy răng rắc, chỉ còn nhìn thấy phía đầu của chiếc chiến hạm, đột nhiên gãy vỡ một cách kì lạ, từ đầu đến cuối đều nhăn nhúm lại.
Giống như một thanh kim loại bị người ta bẻ gập vào gãy giòn răng rắc!
Tiếp theo, cảnh quay bị đứt đoạn, màn hình lóe lên và đoạn ghi hình kết thúc.
Dương Thần tắt video, sắc mặt thâm trầm, trong lòng như đang nổi sóng dữ.
Ở đầu dây bên kia, Macedonia cẩn thận hỏi:
– Minh Vương các hạ…
– Người đó… Thật sự không phải là ngài ư?
– Không phải.
– Cái đó…
– Cái đó đúng là thuật vượt không gian.
Dương Thần không đợi Macedonia hỏi đã nói luôn:
– Nhưng kẻ đó, tuyệt đối không phải là tôi, mặc dù, tôi cũng không thể hiểu tại sao kẻ đó lại có thể giống tôi đến thế.
Macedonia nghĩ một lát rồi nói:
– Liệu có phải là dùng thủ thuật nhân bản vô tính? À… Cũng không đúng, nếu là nhân bản vô tính thì cũng không thể có trường hợp có ai đó đã đánh cắp gene của ngài khi ngài không biết được, mà bản sao đó cũng không đời nào biết sử dụng năng lực không gian.
Dương Thần gãi đầu:
– Muốn nhân bản vô tính như tôi thì không phải cứ có gene là có thể, cơ thế tôi còn đã từng qua chiếu xạ, vốn không phải là loại gene bình thường.
– Anh không biết đâu, trước đây tôi đã từng nghĩ liệu có kẻ nào đó sẽ lấy trộm tế bào của mình rồi nhân bản vô tính để tạo ra những kẻ khủng bố hay không, nhưng sau khi nghiên cứu thì đây là điều không thể. Bởi vì nếu như muốn nhân bản vô tính thì ít nhất cũng phải lấy được máu thì mới có hi vọng. Hơn nữa phải là máu tươi, không được để tiếp xúc với không khí lâu, như thế mới giữ được tế bào tốt.
… Nhưng anh thử nghĩ xem ai mà có thể nhân lúc tôi không biết lấy được tiêu bản máu của tôi mà lại không bị tôi phát hiện?
Macedonia tỉnh ra, nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu:
– Rất khó, nếu định lấy máu của ngài đã là điều không thể chứ đừng nói đến chuyện không bị ngài phát hiện nữa.
– Đó cũng chỉ là thứ yếu, cho dù có thể nhân bản vô tính tôi thì cũng không có nghĩa là có được sức mạnh chủ thần, hơn nữa kẻ đó rõ ràng là có được sức mạnh như của tôi chứ không chỉ là một bản sao đơn thuần.
Sắc mặt Macedonia trắng bợt lo lắng hỏi:
– Minh Vương các hạ, đây không phải là điều gì tốt lành. Kẻ đó có sức mạnh chủ thần, nhưng lại không tuân thủ “Minh ước chư thần”, tiêu diệt toàn bộ hạm đội hải quân. Hơn nữa kẻ đó lại hoàn toàn giống ngài, nếu như không tìm ra thì cũng có nghĩa là…
– Nghĩa là tôi sẽ phải chịu toàn bộ tội trạng trong khi bản thân mình không có bất kỳ điều gì để phản biện.
Dương Thần cười khổ:
– Đúng là một kẻ không dễ đối phó, thậm chí đến đối thủ rốt cuộc muốn làm gì tôi cũng không thể đoán biết, muốn điều tra thì cũng không biết phải bắt đầu từ đâu.
Macedonia lau mồ hôi ướt lạnh trán:
– Tôi lập tức liên lạc với ngài vì hải quân Hoa Kỳ, Cục điều tra trung ương và Cục tình báo trung ương đều đã liên lạc với nhau, phía quân đội Mỹ vô cùng tức giận về sự việc lần này, cho rằng ngài đã về phe đồng minh với chính phủ Hoa Hạ. Dù thế nào thì phía Mỹ cũng đã nhượng bộ, hai ngày nay đã rút về phía khu vực Đông Nam Á, hạm đội đã tạm thời đóng quân trên biển Thái Bình Dương nhưng cuối cùng thì lại bị tiêu diệt không còn một mống, toàn bộ quân lính đều bị tiêu diệt. Phía Mỹ cho rằng, ngài đã dùng thủ đoạn không bình thường để can thiệp vào những chuyện của thế giới thường.
– Hừ, quân đội Mỹ sao không suy xét cho cẩn thận, kẻ đó hành động lộ liễu như thế, lại sử dụng năng lực không gian, chắc hẳn là muốn bị lộ chân tướng, lần này nếu tôi không ra mặt thì bọn họ sẽ bao vây tôi mất.
Dương Thần cười khẩy lắc đầu:
– Chỉ đáng tiếc rằng thủ thuật mà kẻ đó dùng là loại phổ thông nhất, nếu như sử dụng thủ thuật vượt không gian siêu cấp hơn thì sẽ không ai nghi ngờ tôi nữa.
– Lẽ nào quân đội Mỹ còn quen biết với chủ thần nào khác? Có thể nào họ đã đi mời chủ thần nào đó đến để đối phó với ngài hay sao?
Dương Thần khẽ cười:
– Không cần bọn họ thông báo, hiện nay có Christine đang ở Mỹ, những người khác chắc chắn đều có mạng lưới tình báo riêng, các tổ chức bí mật ở các nước đều có gián điệp là điều không có gì đáng ngạc nhiên, sớm muộn rồi cũng sẽ biết chuyện này thôi.
Macedonia tỉnh ra, chính xác, chỉ cần là chủ thần đã thức tỉnh thì cho dù ngày thường có ở thân phận như thế nào thì sẽ đến các tổ chức tình báo nhận thông tin mới, đó là chuyện đơn giản. Giống như bản thân Dương Thần có Macedonia và Soren cung cấp các thông tin quan trọng, các chủ thần khác nhất định cũng có thế lực của riêng mình.
Dương Thần nghĩ ngợi một lát rồi nói:
– Sự việc tôi đã nắm được rồi, anh động viên mọi người, chuyện này không phải là chuyện mọi người có thể tham gia, tôi phải đi xem xét tình hình thực tế cụ thể, biết đâu lại tìm được manh mối nào.
– Vâng, tôi hiểu, tôi lập tức cung cấp tọa độ cho ngài.
Macedonia nói xong thì gửi đến một địa chỉ tọa độ rồi ngắt liên lạc.
Dương Thần nhìn tọa độ rồi gập điện thoại lại, mặc đại một bộ quần áo định sẽ lập tức đến Thái Bình Dương.
Đúng lúc đó điện thoại lại rung lên, Dương Thần nhìn không khỏi cười khổ sở, là Lý Độn gọi từ Yến Kinh, có lẽ cậu ta lại muốn điều tra gì đây.
– Cho dù cậu có tin hay không thì kẻ đó không phải là tôi.
Dương Thần nhấc máy nói luôn.
Lý Độn ở đầu dây bên kia thoáng chút kinh ngạc, lát sau mới cười hì hì nói:
– Anh Dương thông tin nhanh nhạy thật đấy, tôi cũng cảm thấy người đó không thể nào là anh, có khi là nhận nhầm, nhưng… Cấp trên của tôi đang rất tức giận, phía Mỹ muốn có một cuộc đàm phán nghiêm túc, nhất định là phải gặp.
– Sự việc đang rất căng thẳng, quân đội và chính phủ đều đang rất đau đầu, những năm qua đều là Mỹ đi uy hiếρ nước khác, nào có nước nào ức hiếρ được Mỹ đâu? Đúng là đã chọc giận bọn họ, người chịu khổ vẫn là người dân thôi. Anh cũng biết là Hồng Mông không thể đơn giản ra tay can thiệp vào chiến trận thế giới mà, hơn nữa… Theo như tôi được biết từ nguồn tin cá nhân, nếu đúng là anhh Dương đã tiêu diệt những tàu chiến đó thì anh cũng vi phạm “Thiên Ước”, đó là tham gia vào chiến tranh của loài người…
– Cậu vẫn không tin tôi sao?
Dương Thần cười khổ, tên này vòng vo tam quốc cuối cùng thì cũng vẫn cho rằng mình ra tay.
Lý Độn tỏ vẻ trượng phu nghĩa hiệp:
– Đùa sao? Lý Độn tôi mà là loại người ấy ư? Vì bạn bè… không giương đao kiếm là châm ngôn của tôi! Tôi tuyệt đối tin tưởng anh Dương mà! Nhưng vấn đề là tôi có tin anh cũng không có ích gì, anh phải làm cho những quốc gia phương Tây đó tin anh mới được… Nếu như thực sự mắc sai lầm để xảy ra chuyện thì khó có thể chắc ràng hội Hồng Mông sẽ không ra tay vì đại nghĩa diệt thần, à, dù anh Dương không thân với bọn họ, nhưng nhìn tình hình hiện nay thì anh đã vượt qua ranh giới thần – người… Quân đội Mỹ đã mất trắng hơn hai nghìn quân.
– Cậu không cần nói nữa, hình như cậu đang tìm cách để tôi đồng ý gặp họ, bây giờ tôi sẽ đến tận hiện trường để xem xét tình hình, chắc sẽ phát hiện được điều gì. Cậu cũng không thử nghĩ xem, làm những chuyện đó thì tôi sẽ được lợi lộc gì? Khiêu khích Hoa Hạ và Mỹ thì sẽ dẫn đến đại chiến thế giới? Lẽ nào tôi không muốn sống yên thân hay sao?
– Hì hì… Vậy anh cẩn thận một chút. Thực ra thì nói đến cùng thì dù Hoa Kỳ có làm thế nào cũng chẳng thể bắt được anh, vấn đề là nếu họ giận dữ thì ngay cả trên giao dịch thương mại thế giới cũng sẽ gây khó dễ cho nền kinh tế Hoa Hạ, thế nên chúng tôi phải làm rõ quan hệ với anh, anh cũng đừng trách chúng tôi vô tình, thực ra trong lòng tôi cũng muốn giúp anh, nhưng dù sao tôi cũng chỉ là một anh quan bé nhỏ, ở nhà còn có bố mẹ già cần phụng dưỡng.
Lý Độn nói bằng vẻ đầy nuối tiếc.
Trong lòng Dương Thần cũng vốn rất giận về việc bị người khác đổi tội, giờ tên này còn muốn làm rõ quan hệ với mình, chết tiệt thật, từ trước đến giờ mình cũng chẳng liên minh với ai! Lẽ nào bọn họ còn sợ mình sẽ nhờ vả họ hay sao?
– Hừ, cậu không cần nói nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết chuyện này, yên tâm, cho dù có xảy ra chuyện gì, thì tôi cũng không để các người chịu họa thay tôi đâu, đến lúc khó khăn nhất không phải là vẫn có người của Hồng Mông trợ thủ hay sao, ra trận bị chết thì cũng vẫn chỉ là những người dân thường, tôi cũng chẳng đời nào để họ Lý nhà cậu bị mất người hương hỏa đâu.
Dương Thần nói xong thì lập tức ngắt điện thoại.
Ở đầu dây bên kia Lý Độn alo một hồi mà không thấy tiếng đáp mới buồn bực ngắt điện thoại.
Lúc này, Lý Mạc Thân nghe cháu trai mình gọi điện thoại xong mới quay người hỏi:
– Ý của cậu ta là gì?
Lý Mạc Thân bước mấy bước đến bên cửa sổ, nhìn bầu trời đêm mờ mịt mà thở dài:
– Đoạn băng ghi lại của hải quân Mỹ cháu cũng xem rồi, người xuất hiện chính xác là Dương Thần. Hơn nữa, Thái tướng quân của Viêm Hoàng Thiết Lữ cũng âm thầm công nhận thái độ của chúng ta, điều đó cũng có nghĩa, ông ta là bố vợ của Dương Thần mà cũng không dám ra mặt đảm bảo việc đó không phải do Dương Thần làm. Lúc này mặc dù hành động của Dương Thần có lợi cho Hoa Hạ ta, nhưng cũng là điều khiến ta há miệng mắc quai. Hiện nay đối thủ của cậu ta cũng không phải là người mà chúng ta có thể đối phó được, chúng ta thể hiện rõ lập trường cũng là điều bất đắc dĩ mà thôi.
– Chuyện này rõ ràng là rất kì quái, nếu như là Dương Thần ra tay thì tại sao không tiêu diệt chúng từ lúc bắt An Tại Hoán, tại sao phải đợi đến khi bọn chúng về khu vực Đông Nam Á mới ra tay?
Lý Động bất mãn nói.
Lý Mạc Thân hừ một tiếng:
– Ai hiểu chuyện cũng biết rằng trong chuyện này nội tình không đơn giản, nhưng chỉ có chính bản thân Dương Thần mới đối phó được kẻ này mà thôi…
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc