quá đột ngột, hoàn toàn vượt khỏi sự suy nghĩ của hắn!
Đầu tiên!
Tại sao Thập Thất lại dùng dao găm đâm vào tim của mình!?
Kế tiếp, cơ thể của mình, sao có thể để bị đâm thủng dễ dàng như vậy chứ!?
Huống chi, bản thân còn không hề có cảm giác sát khí nào!?
Cho dù trong trường hợp hoàn toàn không đề phòng, sự cảm nhận nhạy bén của
mình, cũng không thể nào để bất cứ ai có thời gian rút ra dao găm để đâm mình!
– Ngài Minh Vương, có phải đã lâu lắm rồi mày không được cảm nhận mùi vị khi bị
thương?
Thập Thất mỉa mai hỏi, cô nhẹ nhàng lau đi giọt lệ ở khóe mắt.
– Sao hả, cảm giác bị đâm thủng tim không tệ chứ, thật không hổ thẹn khi được
gọi là nhân vật “thần”, bị đâm thủng tim mà còn có thể đứng như vậy.
Dương Thần đột nhiên bừng tỉnh, nhìn người đàn bà trước mặt với nét mặt hoàn
toàn khác hẳn, giận dữ gào thét:
– Mày không phải là Thập Thất!
– Ha ha ha ha!…
“Thập Thất” cười khanh khách, cười đến ngặt nghẽo, giống như vừa nghe câu
chuyện buồn cười nhất thế gian.
– Tao dĩ nhiên không phải là ả đàn bà đê tiện đó, người đàn bà đó, đã bị làm cho
mê man cách đây hơn 1 năm, rơi xuống biển không biết đã trôi đi đâu rồi…
Người phụ nữ tự đắc nói.
Màu môi của Dương Thần bắt đầu trắng bệch, cây dao găm đâm vào tim mình,
hiển nhiên có chất hóa học nào đó rất mạnh.
Càng làm Dương Thần cảm thấy kinh khủng chính là, năng lực tự phục hồi siêu
mạnh của cơ thể, càng lúc càng yếu đi!?
Nếu như mình hồi trước, cho dù tim bị đâm thủng, vẫn có thể phục hồi bình
thường, đây cũng là cơ thể cường trán mà “ánh sáng thần” để lại sau khi chiếu vào, cơ
năng thần kỳ đã tu luyện được từ Vãn Niệm Diễn Sinh kinh, nhưng bây giờ, Dương Thần
cảm thấy rõ ràng, sự phục hồi của cơ thể rất chậm, cũng chính vì vậy, nếu mà tùy tiện rút
dao găm ra, máu sẽ không kịp bít lại, áp lực cao bên trong tim, nhất định sẽ phun ra nhiều
máu!
Từ đó, cơ thể của mình bị hủy mình hoàn toàn cũng không phải không có khả
năng!
Nhưng, đang trong tình cảnh thê thảm của mình, nghe người phụ nữ đó nói Thập
Thất thật đã chết rồi, tin này đối với Dương Thần đả kich rất lớn!
Từ thiên đường đến địa ngục, có lẽ chính là cảm giác này!
Vừa nhìn thấy Thập Thất sống sờ sờ, trong lòng còn đắm chìm trong sự vui mừng
tột cùng, không ngờ! Tất cả chỉ là cái bẫy! 1 cái bẫy dụ mình vào tròng, để giết mình!
Nhưng mà, cho dù như vậy, trong đầu Dương Thần vẫn còn rất nhiều nghi vấn, dù
sao, muốn ám sát mình tinh vi như vậy, điều thiết yếu không chỉ là kỹ năng diễn xuất.
Tên “Thập Thất” giả này, làm sao có thể theo dõi mình đến nỗi mình không phát
hiện? dù sao, liên tiếp 3 lần nắm bắt rõ tung tích của mình, để xuất hiện đúng lúc, lại ẩn
núp giỏi, điều này tuyệt đối không đơn giản.
Còn nữa, sao ả lại hiểu rõ Thập Thất như vậy, cải trang giống y như đúc!? Thậm
chí biết cả những việc xảy ra với mình trong quá khứ?
Càng khó tin hơn chính là, tại sao mình lại không đủ sắc bén để nhận ra hành
động muốn giết mình của đối phương? Loại thuốc làm giảm khả năng tự phục hồi là gì!?
Phải biết, độc tố thông thường đối với mình mà nói, vốn không có bất cứ uy hiếρ nào! Đó
tuyệt đối không đơn giản là thuốc độc!
Còn nữa, mình bị trúng độc lúc nào!?
– Tao biết chắc rằng mày đang có rất nhiều nghi vấn, trước khi đối tác của tao
đến, tao có thể trả lời 1 số.
Thập Thất giả cười kiêu sa, bước đến chỗ cách xa Dương Thần 3 mét, thong thả
xoay người…
Trong nháy mắt, vừa rồi vẫn là “Thập Thất” trong chiếc váy màu xanh biển, xoay
người 1 cái biến thành…
– asakawa nako!?
Dương Thần tỏ ra điềm tĩnh, mở to mắt.
asakawa nako cười khanh khách nói:
– Ông Dương, lần này thì ông biết tại sao tôi biết tung tích của ông, mà ông không
phát hiện ra tôi rồi chứ.
Dương Thần hoàn toàn tỉnh ngộ, hèn chi lúc asakawa nako giảng giải cho đoàn
người của mình, thì mình không gặp “Thập Thất”, còn lúc đoàn người của mình tự đi
thương thành, và lúc rãnh rỗi tự do, mới gặp phải Thập Thất giả!
Hôm nay ở thành Nijou, asakawa nako giả vờ đi giao nước trà cho tài xế, thì ra đã
sớm lên kế hoạch! Cố tình kiếm cớ để biến thành “Thập Thất”, dụ mình đến đây!
Nghĩ lại, lý do mà ngoài sân không có 1 bóng người, cũng được sắp xếp từ sớm.
Chỉ vì bản thân nhớ Thập Thất, và những cảm xúc kich động, khiến mình không
còn muốn suy nghĩ nhiều đến những tình tiết kỳ lạ này, đồng thời trong tiềm thức mình
luôn cho rằng, vốn không ai có thể uy hiếρ mình, nên càng ngày càng mất cảnh giác!
– Kế hoạch rất thâm… chỉ là, thuật cải trang của mày, rất là hoàn mỹ, nhưng tại
sao mày lại…
– Tại sao lại biết quá khứ của mày và người đàn bà đê tiện đó, có phải mày muốn
hỏi chuyện này?
asakawa nako cười khẩy.
– Tốt nhất mày ăn nói cho đàng hoàng 1 chút.
Nếu như không phải do chưa rõ tình hình lúc này, Dương Thần đã định tiến về
phía trước kết liễu asakawa nako, tuy không biết sức lực của mình còn bao nhiêu phần.
asakawa nako tỏ vẻ “hoảng sợ”, giả vờ lui mấy bước, mỉm cười nói:
– Minh Vương, mày còn nhớ 1 năm trước, trên 1 hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương,
trong số người bị giết, có 1 phụ nữ rất xinh đẹp không?
Dương Thần nhắm mắt, suy nghĩ 1 chút, liền nghĩ ngay đến người đàn bà cười
khanh khách cuối cùng, ra lệnh nổ bom!
– Ả có quan hệ gì với mày…
Dương Thần đã phát hiện ra điều gì…
Nụ cười của asakawa nako không còn, lạnh lùng nói:
– Đó là chị của tao, Tuyết Nữ, tao là em gái của cổ, mày có thể gọi tao là… Cửu
Vĩ( cáo chín đuôi).
Dương Thần bỗng nhiên giật mình.
– Cao Thiên Nguyên, Hồ ly 9 đuôi trắng!
– Ồ, thật không ngờ, tên của tao, mà ngài Minh Vương lại biết…
Cửu Vĩ vỗ tay, lại xoay người 1 lần, trong tíc tắc, “asakawa nako” không còn nữa,
chỉ còn lại, 1 ả đàn bà diêm dúa cổ choàng 1 chiếc khăn quàn cổ da cáo trong bộ kimônô
Nhật Bản màu hồng nhạt, nhíu mày cười, lắc lư thân hình, lúc giơ tay nhấc chân, toát ra vẻ
quyến rũ hồn nhiên vốn có.
– Cao Thiên Nguyên, thì ra cũng có tham gia vào sự kiện đó sao…
Dương Thần cười chua xót.
Nếu nói Bát Kỳ hội là tổ chức Ninja lớn mạnh nhất của Nhật Bản, vậy số người ít ỏi
như “Cao Thiên Nguyên”, chỉ có thể là 1 tổ chức dị năng bí mật khác vô cùng lớn mạnh
của Nhật Bản.
Cao Thiên Nguyên trong truyền thuyết, là Thần Giới nơi mà Thần mặt trời ở, chư
thần của Nhật Bản đều sinh sống ở đó, sau khi Thiên hoàng mất, sẽ được đến Cao Thiên
Nguyên.
Còn Cao Thiên Nguyên thật sự, là 1 tổ chức do nhóm “yêu quái” có năng lực siêu
nhiên nào đó lập nên, số người tuy rất ít, nhưng mỗi người đều có năng lực siêu phàm.
“Hồ ly trắng 9 đuôi” đứng trước mặt, Dương Thần đã từng nghe nói, với sở trường
là ảo thuật, dị dung thuật hóa thân thành kẻ khác, đồng thời tiếng nói, khuôn mặt, nụ cười
và dáng vẻ đều y như đúc.
Điều kinh khủng nhất là… người đàn bà này, còn có khả năng “đọc tâm”! Vì vậy,
kể cả ký ức của kẻ bị dị dung, ả cũng có thể biết được 1 số!
Mắt Dương Thần lóe lên 1 tia sáng, hỏi:
– Nếu mày có thể giả dạng Thập Thất đến nỗi tao không thể nhận ra, xem ra, mày
chắc chắn đã đọc ký ức của Thập Thất rồi…
Cửu Vĩ Bạch Hồ hoàn toàn không ngại gì, cười đắc ý nói:
– Không sai, tao cũng không sợ nói cho mày biết, lúc chị Tuyến Nữ của tao ra
lệnh, chính tao là người cầm chiếc kich nổ, thực tế, trước đó cũng chính tao canh gác
người đàn bà của mày, vì vậy, ký ức của Thập Thất, tao đã đọc được rất nhiều…
– Nói như vậy… mày chính là hủng thủ trực tiếp nhất…
Dương Thần cười trách.
Cửu Vĩ mỉa mai nhìn Dương Thần:
– Minh Vương, xem ra mày vẫn chưa hiểu, người đàn bà của mày chết, là vì mày
đã giết quá nhiều người không đáng giết, mày trở thành kẻ thù chung của bọn tao, sự uy
hiếρ của mọi người, huống chi… trong tay mày còn nắm giữ viên đá thần, một mực không
chịu giao ra… mày cản trở con đường của mọi người, bởi vậy, mày mới chính là hung thủ
giết chết người đàn bà của mày…
Vừa nói xong, cánh cửa chính của sân đình, từ từ mở ra, vài tên nam nữ trong
trang phục khác nhau, lúc này liền đi vào.
Gương mặt của Cửu Vĩ lộ vẻ kiêu ngạo.
– Bọn mày đến trễ quá, không lẽ còn lo tao không thể ra tay sao?
Dương Thần quay đầu lại, chỉ liếc nhìn sơ sơ, sắc mặt có chút chăm chú.
Tags: Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi, Truyện đô thị, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc