Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài » Phần 227

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Phần 227

Ngay khi Lâm Tử Hàn gấp đến độ xoay quanh, chuẩn bị xuống lầu, Tạ Vân Triết cuối cùng cũng lên bờ, lắc lắc tóc đầy bọt nước đi đến cửa nhà.

Lâm Tử Hàn hổ thẹn nhìn chằm chằm Tạ Vân Triết ướt sũng, khép mở miệng nhưng một chữ cũng nói không nên lời, lúc này, cô thực sự không biết mình còn có thể nói cái gì.

Tạ Vân Triết đưa tay, nhẹ nhàng nắm tay nhỏ bé của cô, ôn nhu đeo nhẫn kim cương vẫn tỏa ra ánh sáng ngọc như cũ vào ngón áp út của cô. Ôn nhu nói: “Chiếc nhẫn này là tự tay anh thiết kế, tự tay chọn kim cương, tự mình giám sát công tác hoàn thành. Tử Hàn, lần sau đừng làm mất nó”

Trên mặt của anh, không có trách cứ không có bất mãn, có, chỉ là thâm tình!

“Dạ… ” Lâm Tử Hàn nghẹn ngào nhìn anh chăm chú, trời ạ! Vì sao anh lại đối tốt với cô như vậy! Vì sao lại không có thể chỉa về phía cô mắng to, cô thực sự nên bị mắng!

Chiếc nhẫn này đã đánh mất ba năm, cuối cùng trở lại tay cô, lại bị chính cô vứt bỏ một lần nữa! Cô liên tục vứt bỏ, làm sao chỉ còn là một chiếc nhẫn, còn có chân tình của Tạ Vân Triết!

“Rất xin lỗi… ” Cô có thể nói, cũng chỉ có ba chữ kia, cô có lỗi, còn có ý chí sắt đá của cô nữa. Cô, vẫn không thể yêu anh, không có cách nào để yêu anh, mặc dù anh có làm nhiều hơn nữa!

“Không có gì phải xin lỗi” Tạ Vân Triết buồn bã cười khổ, nên nói xin lỗi chính là anh, dù cho Lâm Tử Hàn bắt anh rồi giết, anh cũng sẽ không có thêm một câu oán hận nào.

Có lẽ là bởi vì ngâm nước lạnh quá lâu, bàn tay luôn luôn ấm áp của anh trở nên lạnh lẽo, nước đọng trên quần áo anh nhỏ từng giọt xuống sàn nhà.

“Vân Triết… ” Lâm Tử Hàn quan sát anh, viền mắt ngập đầy nước mắt, nức nở nói: “Em đi pha nước nóng cho anh, đi thay quần áo thôi”

Tạ Vân Triết còn chưa mở miệng cự tuyệt, cô đã lướt qua anh đi đến phòng tắm, lấy đầy nước ấm vào bồn tắm lớn.

Phía sau, Tạ Vân Triết si ngốc nhìn chằm chằm bóng dáng bận rộn của cô, trái tim càng thêm ấm áp, nếu như cô có thể thật vui vẻ ở lại bên cạnh anh, mỗi ngày chờ đợi mình tan ca, làm một chút chuyện bé nhỏ ấm áp không đáng kể thì thật tốt.

Trong phòng của một khách sạn cap cấp nào đó, Tiêu Ký Phàm lẳng lặng ngồi ghế sofa, trên mặt là sự lạnh lùng nhất quán. Trong lòng lại không trầm tĩnh không chút gợn sóng giống biểu hiện ra ngoài như vậy, bởi vì anh — nhớ cô, muốn lập tức có thể nhìn thấy cô!

Nhưng mà, anh lại không muốn nhìn thấy cô, không thể yêu nhau nữa, gặp mặt cũng uổng công!

Tiểu Thư Tuyết dựa bên người anh, hỏi thăm vô số lần: “Ba ba, mẹ lúc nào mới đến nha?”

Trên mặt bình thản lộ ra một nụ cười thương yêu, Tiêu Ký Phàm xoa tóc con bé, lại cười nói: “Lập tức sẽ tới” Chỉ có trước mặt Tiểu Thư Tuyết và Lâm Tử Hàn, anh mới có thể lộ ra dáng tươi cười khiến người ta mê say này!

Anh ưu nhã đứng dậy, nâng Tiểu Thư Tuyết lên cao, chọc cho Tiểu Thư Tuyết “Khanh khách” nở nụ cười. Anh lại thả cô bé xuống sàn, nhìn chằm chằm nó nói: “Mẹ lập tức đi ra, không thể nói cho mẹ ba ba đã ở đây, biết không?”

“Vì sao nha?” Tiểu Thư Tuyết không giải thích được nói ra.

“Trẻ con không thể hỏi chuyện người lớn” Tiêu Ký Phàm giả bộ giận nói, vì sao? Lẽ nào muốn nói cho con bé, anh là vì trốn tránh gặp mặt Lâm Tử Hàn, mới ấn núp đi sao?

Rõ ràng cảm giác càng muốn gặp lại không thể gặp thực sự giày vò người ta, anh nhẹ nhàng dắt Tiểu Thư Tuyết, đẩy cửa đi vào căn phòng nhỏ. Kiếp này, anh cũng không phải làm chuyện uất ức — trốn tránh phụ nữ!

Tựa hồ đã tính xong thời gian, anh mới vừa đóng cửa cửa gỗ, cánh cửa phòng liền truyền đến một tiếng động, Lâm Tử Hàn đẩy cửa vào.

“Mẹ… ” Tiểu Thư Tuyết hoan hô một tiếng vọt đi tới, Lâm Tử Hàn cúi người, đồng dạng hưng phấn đón được thân thể đang nhào tới, chăm chú kéo vào trong lòng.

Lâm Tử Hàn hôn cái trán của cô bé, cười hỏi: “Bảo bối, ở nhà có khóc hay không nha?”

“Khóc, khóc rất là lớn tiếng!” Tiểu Thư Tuyết lớn tiếng nói, một bộ dạng cho rằng rất quang vinh. Lâm Tử Hàn giả bộ giận nghiêng mặt, trách mắng: “Thật sự không phải một bé ngoan”

“Người ta nhớ mẹ thôi” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thư Tuyết xụ xuống, tủi thân nói.

Lâm Tử Hàn xúc động ôm lấy con bé, đi vào bên trong phòng, bất đắc dĩ nói rằng: “Mẹ cũng nhớ con, nhưng mà mẹ có việc cần hoàn thành, không thể mỗi ngày chơi đùa cùng con, có đúng không nào?”

Khi nói, ánh mắt cô đảo qua từng góc trong phòng, không có thân ảnh Tiêu Ký Phàm, người đàn ông cô hàng đêm tưởng niệm!

Nhưng, cô rõ ràng có thể cảm giác được hơi thở của anh vẫn ở nơi này, mùi hương của anh, cô muốn quên cũng không thể quên được.

Cô cúi đầu, nhìn chằm chằm Tiểu Thư Tuyết hỏi: “Bảo bối, ba ba đâu?”

“Không biết” Tiểu Thư Tuyết lắc đầu, ba ba vừa nói qua, không thể nói ba ở chỗ này, cho nên nó không thể nói, nếu không sau này sẽ không có nhiều món ăn ngon, trò chơi hay.

Lâm Tử Hàn vốn không tin lời con bé, cúi người thả con bé xuống mặt đất, trong phòng có rất nhiều cánh cửa. Mở ra cánh cửa đầu tiên là toilet, cánh cửa thứ hai là ban công, cánh cửa thứ ba là tủ quần áo, bên trong cũng không có người cô muốn tìm.

Đứng ở trước cánh cửa cuối cùng, cô hít một hơi thật sâu, không có lý do, cô có thể đủ tin tưởng và kết luận anh nhất định sẽ ở bên trong. Cảm giác của cô, tuyệt đối sẽ không sai.

“Ba ba đang chơi mèo trốn chuột, trốn mẹ không được… Ha ha… ” Tiểu Thư Tuyết ngồi trên ghế sofa, khanh khách nở nụ cười.

“Nói linh tinh!” Lâm Tử Hàn bất mãn trừng con bé, lại dám liên hợp với Tiêu Ký Phàm lừa gạt cô? Tay phải chạm lên, run rẩy mở ra, trái tim cô, cũng đang run rẩy như bàn tay.

Động tác của cô rất nhẹ, nhưng Tiêu Ký Phàm đang ngồi ở quầy uống rượu vang Martell một mình lại hoảng sợ, quay người lại.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất