Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài » Phần 164

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Phần 164

“Em sao lại cảm giác anh một chút cũng không yêu mẹ mình?” Lâm Tử Hàn nghi hoặc quan sát anh, những người đàn ông gặp phải loại tình huống này, đều sẽ quát vợ mình đi lấy lòng trưởng bối, cho họ vui lòng.

Tiêu Ký Phàm vuốt tóc cô, không trả lời cô, chuyện của anh và Tiêu phu nhân ngày xưa, không phải tất cả mọi người có thể hiểu được!

“Cũng bởi vì bà lúc trước trộm Ngôi sao thiên thần của anh còn đánh bạc thua, cho nên anh hận bà có đúng không?” Lâm Tử Hàn tiếp tục hỏi.

Tiêu Ký Phàm lắc đầu hung hăng mở miệng nói: “Bà ta không phải là người vợ có đủ tư cách, người mẹ có đủ tư cách, phụ nữ có đủ tư cách. ”

“Có ý gì?”

“Cho tới bây giờ, bà ta đều có quan hệ không minh bạch với Duẫn lão đầu nhà họ Duẫn bên cạnh có, người mẹ như vậy, em bảo anh làm sao để tôn kính được cơ chứ?”

Họ Duẫn bên cạnh? Lâm Tử Hàn vô ý thức mà buột miệng nói: “Ba của Duẫn Ngọc Hân”

Tiêu Ký Phàm gật đầu, cười lạnh một tiếng: “Không đơn giản là Duẫn gia, bà ta còn có quan hệ không minh bạch với thật nhiều người, anh thậm chí đến bây giờ đều còn không biết trên người mình rốt cuộc là chảy dòng máu của ai. ”

“Anh không phải Tiêu gia… ” Lâm Tử Hàn kinh ngạc quan sát anh, dè dặt hỏi thăm.

“Không phải” Tiêu Ký Phàm thống khổ nhắm mắt lại, mỗi khi hồi tưởng lại chuyện hoang đường này, anh đều vừa tức vừa hận, cũng cho tới bây giờ cũng không dám nhắc tới thân thế sỉ nhục này.

Anh gắt gao mà ôm lấy Lâm Tử Hàn, lần đầu tiên mở rộng nói rõ nội tâm của mình với người khác, yếu ớt nói ra: “Anh vĩnh viễn đều nhớ kỹ năm bảy tuổi ấy, biểu tình đau đớn của ba anh sau khi nhận được kết quả giám định, vĩnh viễn đều nhớ kỹ tình cảnh ông ấy nhảy từ trên tầng thượng của bệnh viện, cả người đều là máu. ” Một màn nhìn thấy mà giật mình kia, cắm rễ khắc sâu trong đầu anh, ký ức qua hơn hai mươi năm cũng không vơi đi chút nào.

Bị người mình yêu nhất phản bội, đứa con trai bảy tuổi mình thương yêu nhất không phải con mình, loại cảm giác này, nhất định so với chết còn khó chịu hơn!

Mà mẹ của anh, lại không biết liêm sỉ mà coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, vẫn như cũ trải qua cuộc sống phong lưu của mình. Khi ổn định ngồi ở ngai vàng Tiêu Phu nhân, lại có thể đem dã nam ở bên ngoài vào Tiêu gia.

Tiêu gia chỉ vì bà ta mà tuyệt hậu, sản nghiệp khổng lồ cũng thiếu chút nữa bị bà ta cùng nhân tình của mình hại cho tàn bại, để cứu lại Tiêu thị. Tiêu Ký Phàm làm sát thủ chịu rất nhiều khổ sở học gây dựng doanh nghiệp, cuối cùng năm anh hai mươi tuổi đoạt lại Tiêu thị từ trong tay gã đàn ông kia, cũng đưa lão ta đuổi ra khỏi đại viện Tiêu gia.

Nếu như lúc trước không phải Tiêu phu nhân đau khổ cầu xin, nếu như không phải nể bà ta là mẹ đẻ của mình, sớm cũng đã đuổi bà ta ra khỏi Tiêu gia.

Lâm Tử Hàn bị anh ôm đến khó có thể hô hấp, bàn tay của Tiêu Ký Phàm phủ trên vai cô cũng không biết lúc nào nắm thành quyền, làm chỗ vai của cô bị đau nhức.

“Ký Phàm, chỉ cần anh coi mình là người của Tiêu gia là được. ” Cô dịu dàng an ủi, vốn dĩ cho là mình thân thế đủ ly kỳ, nghĩ không ra anh so với chính mình càng ly kỳ hơn.

“Ngày ông nội mất, vẫn cho rằng anh là cốt nhục Tiêu gia, không chút do dự giao Ngôi sao thiên thần cho anh. ” Tiêu Ký Phàm thở sâu, cay đắng nói: “Tử Hàn, tha thứ cho anh không thể buông tha cho Ngôi sao thiên thần. ” Anh không thể phụ một mảnh tâm ý của ông nội, anh phải tìm ra Ngôi sao thiên thần!

“Em tha thứ cho anh!” Lâm Tử Hàn thoát khỏi ngực anh, dùng đầu ngón tay vuốt ve đẹp trai vẻ mặt tràn đầy đau khổ của anh, động lòng mà mở miệng nói: “Mặc kệ anh làm cái gì, em đều ủng hộ anh, chỉ cần anh có thể sống vui vẻ!”

“Anh sẽ!” Tiêu Ký Phàm với lên tay ngọc của cô, đặt ở bên miệng hôn, anh có quá nhiều chuyện chưa hoàn thành, làm sao có thể sống không vui vẻ?

“Thời gian người ta sống, không phải sống vì quá khứ, Ký Phàm, anh không nên nghĩ về quá khứ. ”

Tiêu Ký Phàm gật đầu, tâm tình kich động thoáng ổn định chút, thâm tình nói: “Từ khi có em và Thư Tuyết, anh mới cảm giác được cuộc sống không phải là trống rỗng, sinh mệnh chẳng phải rẻ tiền. ”

“Cám ơn anh. ” Lâm Tử Hàn ôm cổ anh, vui vẻ nói, có thể trở thành một phần sinh mệnh của anh thật tốt rồi! Kiếp này, cô đều nguyện ý đi theo anh, cho đến chết già!

~

Buổi sáng, ánh mắt trời xuyên qua song cửa, chiếu vào giường lớn tại phòng ngủ, Lâm Tử Hàn yếu ớt tỉnh giấc, phát hiện Tiêu Ký Phàm không biết khi nào đã rời giường.

Đánh giá phòng ngủ xa lạ này, không có Tiêu Ký Phàm bên cạnh cô. Tâm lý đột nhiên có chút luống cuống, ở đây không giống biệt thự cạnh biển, có thể tùy ý cô làm ầm ĩ.

Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Lâm Tử Hàn kéo chăn che thân thể xích lõa, kinh hoảng nhìn chằm chằm Tiêu phu nhân đứng ở cửa vẻ mặt nghiêm túc.

Tuy rằng rất sợ bà ta, vẫn còn nhịn không được đem sự bất mãn của mình biểu hiện ra ngoài, nói: “Tiêu phu nhân, xin bác lần sau đi vào trước tiên phải gõ cửa. ” Khi nói, kéo chăn trên người, tận lực che khuất mỗi một chỗ trên thân thể mình.

“Chê cười, tôi đi vào phòng con trai mình cho tới bây giờ cũng không cần gõ cửa. ” Tiêu phu nhân rất bất mãn sự vô lễ của cô oán giận, ỷ vào Tiêu Ký Phàm nuông chiều mình, có thể nói như vậy với bà sao?

“Nhưng mà anh ấy bây giờ không sống một mình. ” Lâm Tử Hàn nhắc nhở nói, nếu như bà tới sớm một chút, không phải vừa vặn chạm phải cô và Tiêu Ký Phàm xích lõa sao? Lễ nghi cơ bản nhất này, người bình thường đều nên biết đến không phải sao?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất