Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài » Phần 138

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Phần 138

“Ba ba, mẹ nói trên trời thần tiên ở, vì sao con không thấy được thế?” Tiểu Thư Tuyết lần thứ hai quay đầu lại, lắc vai hỏi vấn để mình không hiểu.

Lãnh Phong ôn nhu cười nói: “Mẹ là ngu ngốc, trên trời cũng không có thần tiên” Nhắc tới Lâm Tử Hàn, trong đầu của anh bị vật gì nho nhỏ tác động cho giật mình, anh biết, bản thân vẫn đang nghĩ đến cô.

Không biết cô hiện tại thế nào rồi? Nhất định sắp điên rồi? Đây chỉ là trừng phạt nho nhỏ anh giành cho cô, trừng phạt một mình mang con đi!

“Cô bạn nhỏ, như vậy rất nguy hiểm nha. ” Giọng nói tiếp viên hàng không ngọt ngào vang lên, Tiểu Thư Tuyết nghi hoặc mà quay đầu lại, sau khi nhìn người vừa tới, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt cười rạng rỡ, cao giọng hô: “Dì Lâm Lâm… ”

Tô Lâm Lâm kinh ngạc, ngạc nhiên nhìn Tiểu Thư Tuyết cười đến dị thường hưng phấn, lại cúi đầu nhìn thoáng qua Lãnh Phong, trời ạ! Sao lại là anh ta? Người đàn ông bị câm điếc… hự… soái ca đã từng được Lâm Tử Hàn giấu qua đêm ở nhà?

“Tiểu Thư Tuyết, cháu sao lại ở chỗ này?” Tô Lâm Lâm nói lắp, bởi vì cô không biết ngôn ngữ của người câm điếc, cho nên cô không biết nên nói chuyện với Lãnh Phong như thế nào.

“Ba ba muốn mang cháu đi nghe tiếng chuông nước Ý. ” Tiểu Thư Tuyết đắc ý dào dạt nói.

Ba ba? Tô Lâm Lâm càng thêm nghi hoặc, người bị điếc… hự… soái ca lúc nào thì thăng cấp làm ba ba Tiểu Thư Tuyết? Lẽ nào Lâm Tử Hàn chính là bỏ trốn cùng anh ta?

“Nghe tiếng chuông nước Ý, dì Lâm Lâm cho cháu đi nghe là được rồi, sao còn muốn đích thân chạy đi? Đúng rồi, mẹ cháu đâu?”

“Ba ba nói mẹ không thích đi. ” Tiểu Thư Tuyết nghiêm trang nói.

Trời ạ! Không phải là bị bắt cóc chứ? Tô Lâm Lâm thầm nghĩ, đánh giá vẻ mặt trầm mặc của Lãnh Phong, một lúc sau thì hoa tay múa chân nói: “Anh muốn dẫn con bé đi nơi nào? Tôi cho anh biết, tôi sẽ báo cáo với cơ trưởng chuyện này, anh tốt nhất không nên động chủ ý gì”

Lãnh Phong cười như không cười mà nhìn chằm chằm cô, nói: “Phiền cô cho tôi một cốc nước lọc”

“A? Anh không phải người điếc sao?” Tô Lâm Lâm lần thứ hai ngạc nhiên theo dõi anh.

“Tôi đã khôi phục bình thường”

“Anh muốn dẫn Tiểu Thư Tuyết đi nơi nào? Tử Hàn đâu? Anh làm gì cậu ấy?” Tuy rằng hận chết Lâm Tử Hàn, nhưng cô cũng không nghĩ tới muốn cô ấy chết.

“Cô yên tâm, cô ấy hiện tại rất tốt. ”

“Tôi không tin!” Tô Lâm Lâm lần thứ hai nhìn phía Tiểu Thư Tuyết, dụ dỗ nói: “Thư Tuyết ngoan, nói cho dì Lâm Lâm, mẹ hiện tại ở nơi nào?”

“Mẹ ở nhà”

Tô Lâm Lâm vẫn có bộ dạng không tín nhiệm như cũ, nhìn liếc mắt vẻ mặt đầy ý cười của Lãnh Phong, tức giận nói: “Anh đừng đắc ý, máy bay vừa hạ cánh xuống đất tôi sẽ gọi cho Tử Hàn, nếu như anh dám làm gì với mẹ con cậu ấy, tôi cũng sẽ không cho anh ra máy bay!”

“Xin cứ tự nhiên. ” Lãnh Phong không quan trọng nhún nhún vai, hiện tại trừ anh ra, không có ai có thể liên lạc với Lâm Tử Hàn! “Tiểu thư, nước lọc của tôi đâu?” Anh lần thứ hai nhắc nhở.

Tô Lâm Lâm mắt nhìn đội trưởng đang trừng mắt với mình, không tình nguyện xoay người đi vào lấy nước lọc cho anh.

Vừa xuống máy bay, Tô Lâm Lâm liền bắt đầu gọi điện thoại cho Lâm Tử Hàn, gọi mấy lần đều là tắt máy. Chỉ có thể mở mắt trừng trừng mà nhìn Lãnh Phong ôm Tiểu Thư Tuyết ra khỏi sân bay.

Vì vậy, cô chuyển sang gọi cho Đỗ Vân Phi, lại một phen miêu tả đặc thù bên ngoài của Lãnh Phong, điện thoại đầu kia trầm mặc ba giây, đau buồn nói: “Hắn chính là Lãnh Phong”

“Anh ta chính là Lãnh Phong cướp dâu?” Tô Lâm Lâm không thể tin tưởng mà trợn trừng mắt, cô còn tưởng rằng cướp dâu là một phú hào thân béo thể tròn, vẻ mặt dữ tợn!

“Đúng vậy” Đỗ Vân Phi sau khi phun ra hai chữ, cúp điện thoại.

Tô Lâm Lâm biết mình lại khơi mào chuyện thương tâm của anh, trong lòng rất xấu hổ, cô không nên nói về Lâm Tử Hàn với anh. Đều là bởi vì vừa rồi bản thân quá mức sốt ruột, kết quả là, lo lắng của cô hóa ra là dư thừa!

~~

Lâm Tử Hàn nằm trong phòng ngủ, đã hai ngày cũng không nói qua một câu gì, không có đi ra khỏi cửa phòng. Cô không biết ngày như vậy còn phải qua bao lâu, đau khổ chờ đợi như vậy một ngày đêm.

Thời gian hai ngày, lại cảm giác so với hai năm còn dài hơn, mỗi một phút mỗi một giây đều là gian nan!

“Lâm tiểu thư, qua dùng cơm thôi!” Nữ hầu đồng tình mà liếc mắt nhìn cô, đặt cơm nước trên bàn trà thủy tinh. Lâm Tử Hàn đờ đẫn đi tới, bưng bát lên rưng rưng nuốt chửng cơm.

Cô không muốn chết, cô còn muốn chờ Thư Tuyết của cô trở về, cho nên, cô phải ăn cơm, mới có khí lực đi chờ, mới có thể sống nuôi nấng con bé trưởng thành!

Lãnh Phong ôm Tiểu Thư Tuyết đi, hai ngày, bọn họ đang ở nơi nào? Cô thực sự rất muốn biết!

“Lâm tiểu thư, tiên sinh bảo cô nghe!” Một vị nữ hầu đi đến, đưa điện thoại cầm trong tay tới trước mặt Lâm Tử Hàn.

“Lãnh Phong?” Lâm Tử Hàn sửng sốt, kinh hoảng mà tiếp nhận điện thoại, vội la lên: “Lãnh Phong! Anh trả lại con cho em! Hai người ở nơi nào–?”

Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói hưng phấn của Tiểu Thư Tuyết: “Mẹ, ở đây chơi rất thích, chuông thật lớn thật lớn, phòng ở thật xinh đẹp… ”

“Thư Tuyết!” Lâm Tử Hàn kich động hô: “Thư Tuyết, hai người ở nơi nào? Mẹ nhớ con, không thể trở về… ”

“Ba ba mang Thư Tuyết đến chơi thật nhiều chỗ… !”

“Bảo bối, chú ấy không phải ba ba của con… ” Lâm Tử Hàn thất thanh khóc rống lên, nó sao lại có thể gọi Lãnh Phong làm ba ba? Nhất định là anh xui khiến! Anh rốt cuộc muốn làm cái gì!

“Mẹ không khóc, Thư Tuyết mua thật nhiều quà cho mẹ!” Tiểu Thư Tuyết ngồi ở trong lòng Lãnh Phong, nghiêm trang mà trấn an.

Lâm Tử Hàn ngồi dưới đất, gấp đến độ sắp tắt thở, nức nở: “Mẹ cái gì cũng không muốn, mẹ chỉ cần con trở về! Thư Tuyết, con không cần mẹ sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất