Sau khi chắc chắn mọi việc có liên quan đến thằng Tuấn, nó tìm đến Th (nhân vật này em xin giấu tên, vì làm nghề rất nhạy cảm), Th là người Hải Phòng, năm 18 tuổi trong 1 lần bố thua bạc quá nhiều đã đem bán con gái mình cho 2 gã người Tàu, Th trốn được trôi dạt lên Hà Nội làm và tình cờ gặp nó trong bar, nó và Th cũng có 1 thời gian cặp kè nhau làm người tình, được vài tháng Th tách ra và tự lăn lộn làm tú bà, chuyên đưa mối khách.
Nó nhờ Th tìm được Y – gái làng chơi không chuyên, nhà có điều kiện nhưng chơi bời tìm thú vui bên ngoài. Y có nhiệm vụ tiếp cận và cặp kè Tuấn, trong lần giả làm sinh nhật Y có mặt Tuấn tham gia, nó đã cho người mang hàng vào phòng và báo án, cũng bảo chị nó nhờ “Chú” làm to án, Tuấn và 1 vài đàn em nó bị tóm tại hiện trường, Y cùng với một số chạy luôn trong đêm lên Tây Bắc.
Chuyện của nó và Tuấn tạm thời kết thúc tại đây…
…
Sáng chủ nhật cuối tuần, sau khi lếch được xác ra khỏi giường, nó và con chị bước ra khỏi cổng thì thấy một bóng hình quen thuộc đứng sân nhà bên.
– Chào anh – Trang cười tươi vẫy tay với nó.
– Ừ… chào – nó cười trừ…
– Ăn sáng chưa em – con chị nó hỏi – đi cùng luôn nhé.
– Vâng.
Ba đứa đi bộ ra quán phở gần nhà, chị nó với Trang nói chuyện như chưa bao giờ được nói, nó thì im lặng, phần vì không biết nói gì, phần vì nó vẫn chưa hết ngạc nhiên.
Ăn xong, nó đi về, vẫn thái độ im lặng, nó cảm giác Trang đã có cái gì đó khác hơn trước nhưng nó không biết rõ đó là gì. Tới trưa, nó nhận được tin nhắn…
“Sang nha em nho ti nhe ” – (Tạm dịch ” sang nhà em nhờ tí nhé”)
Nó sang đến nơi, thấy Trang đang lúi húi trong bếp, em vẫy nó vào trong…
– Làm gì đấy?
– Dạy em nấu bánh đa cua nhé, mỗi lần em thèm em tự nấu ăn, không phải nhờ anh.
– Ừ.
Xắn tay áo và trong bếp, nó làm cua, nấu nước dùng, Trang đứng bên cạnh nhìn, mồm liên tục hỏi. Vẫn không gian cũ, vẫn con người cũ, vẫn cảnh như cũ nhưng nó lại không tìm được cảm giác cũ như trước, có lẽ hoàn cảnh làm thay đổi con người đi nhiều…
– Xong rồi – nó đặt bát bánh đa lên bàn ăn – Anh về trước.
– Không ở lại được à?
– Anh có việc.
– Chuyện lần trước em cảm ơn anh nhé.
– Em đã nói rồi.
– Anh ghét em lắm đúng không, có cần lạnh nhạt thế không?
– Anh mong em hiểu, giữa chúng ta đã hết, giới hạn bạn bè là tốt nhất.
– Chắc anh biết em làm như này để làm gì, em mong muốn mọi thứ có thể bắt đầu lại từ đầu.
– Không cần đâu.
– Anh không cho em cơ hội sao, chỉ 1 lần thôi.
– Tùy em suy nghĩ, anh không keo kiệt cơ hội với ai nhưng cũng chưa bao giờ hào phóng cơ hội cho ai.
– Em sẽ không bỏ cuộc đâu, như lúc đầu em đã nói đấy.
– Tùy, anh đi trước.
Bước ra khỏi cổng, nó rút điếu thuốc ra hút. Trang trở lại – hạnh phúc hay rắc rối đây?
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện lãng mạn, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện teen, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện