Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn » Phần 136

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

Phần 136

Sắc mặt Dạ Thiên Ưng bỗng trầm xuống, ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía anh em nhà họ Lăng, nói lạnh lùng: “Chút nữa hai người tới gặp tôi ! !” Dứt lời, anh túm lấy cổ áo Ngô Hiểu Dao rồi bước nhanh vào phòng……

Ngô Hiểu Dao gặp tình huống như thế này, đầu óc có chút mơ hồ không hiểu vấn đề gì đang diễn ra.

Bây giờ mình là người bị giận sao? ? Nhưng, rõ ràng mình mới là người bị hại cơ mà! Tại sao anh ta lại có thể giận mình cơ chú?

Cổ áo bị siết chặt đến đau, có cảm giác không thở nổi, nhíu mày lại, Ngô Hiểu Dao tức giận rống lên: “Anh làm gì đấy hả, buông tôi ra mau!”

Dạ Thiên Ưng im lặng, vẻ mặt vẫn như cũ kéo cô vào trong phòng.

Vừa vào đến nơi, Dạ Thiên nàng cả người liền bị vứt nằm ở trên giường……

Rõ ràng mới vừa rồi hắn rất diu dàng với cô nhưng giờ nó đi đâu rồi, chỉ mới đảo mắt một cái thì hắn đã khôi phục lại bộ dáng tàn bạo, vì sao hắn có thể thay đổi nhanh như vậy chứ? Hắn như vậy, làm sao mình có thể chịu đựng nổi nữa? ?

“Anh…..”

Không đợi Ngô Hiểu Dao nói hết câu, Dạ Thiên Ưng bước nhanh đến đè lên người cô, bàn tay thô bạo của hắn đè gáy cô xuống giường, giọng nói cực kỳ trầm thấp: “Em rất thích đùa giỡn với đàn ông lắm sao? ?”

Nghe lời nói của hắn, tim của Ngô Hiểu Dao chợt căng thẳng, chẳng lẽ hắn……

Chắc không đâu…..không bao giờ……

Mình và Lăng Thánh Quân như thế mà gọi là đùa giỡn ư? ! Cái đồ bại hoại như hắn ta đã khiến mình sợ hãi đến chết khiếρ, mình thật sự muốn đánh chết hắn ta.

Bây giờ Ngô Hiểu Dao hoàn toàn bị oan uổng, nhưng sợ không dám nói ra, lại còn bị Dạ Thiên Ưng trách cứ như thế này đây, hiện tại suy nghĩ kỹ càng thì có lẽ căn bản cô không xuất hiện trong căn nhà này! ! !

“Tôi không có đùa giỡn với đàn ông khác! Anh buông tôi ra đi, đừng làm tôi đau.”

“Muốn tôi thả em ra? ! Có thể!” Dạ Thiên Ưng nở nụ cười xấu xa, trong giọng nói ngập tràn sự ra lệnh: “Ngồi dậy hôn tôi!” Nói xong, hắn buông lỏng cô tay Ngô Hiểu Dao, ngồi xuống cạnh cô.

Chủ động? ? ? Hôn hắn? ? ? ? Đây chính là chuyện lớn giống như cô dâu lần đầu tiên lên kiệu hoa đó nha.

Từ lúc ra đời cho đến nay cô chưa bao giờ chủ động hôn người ta lần nào, nếu tính mấy lần bị hôn, cũng đều do Dạ Thiên Ưng hôn cả!

Cô đâu nhất thiết phải chủ động hôn hắn ta! ! Nhưng…… Nếu không nghe lời ra lệnh của hắn, có thể mình sẽ tiếp tục bị ngược đãi phải không? ! ! Ngỗ nhỡ vừa mới đến nơi thì cô đã thổ huyết mà chết chứ chẳng chơi.

Nghĩ xong, Ngô Hiểu Dao tữ từ bò dậy, nhìn chăm chú nét mặt bình tĩnh của hắn.

Thôi! Lần này cứ xem như mình hôn Dạ Thiên Ưng là luyện tập cho bản thân mình đi!

Cô nhắm nghiền hai mắt, hạ quyết tâm, thật nhanh đặt môi mình lên môi Dạ Thiên Ưng, rồi thật nhanh rời đi.

Nếu như cô không mím môi lại, biết không chừng trái tim cô có thể nhảy loạn xạ đến nổi từ cổ họng chui ra rồi. Trên mặt nóng ran, không dám ngẩng đầu nhìn hắn. Thật sự là ngượng đến chết đi được! ! !

Đối mặt với cái hôn như chuồn chuồn chạm nước của Ngô Hiểu Dao, sự tức giận của Dạ Thiên Ưng lập tức biến mất. Nhưng vẻ mặt hắn vẫn duy trì sự nghiêm túc như cũ: “Dạy em hôn môi chừng ấy thời gian, bây giờ vẫn còn chưa được à?” Dứt lời, trong nháy mắt hắn đè Ngô Hiểu Dao xuống giường.

Cả người hắn ở trên người cô, môi của hắn dán chặt lên đôi môi mềm mại của cô.

Đã chủ động hôn hắn rồi, tại sao còn bị hắn tập kich nữa hả?

Nếu biết sớm muộn gì cũng bị hắn tập kich như thế này thì ngay lúc ban đầu cô đã không chủ động hôn hắn! !

Đôi mắt Ngô Hiểu Dao mở thật to, đôi tay chống ngực hắn, muốn đẩy hắn ra, nhưng không thể sử dụng được chút sức lực nào, thừa nhận cơ thể Dạ Thiên Ưng rất nặng, căn bản cô cũng thể cử động thân mình được, chỉ đành phát ra mấy tiếng “Uhm…….Uhm” trong miệng mình.

Môi Dạ Thiên Ưng thỏa thích mút lấy hương vị ngọt ngào trên đôi môi của cô, lúc cô mở miệng phát ra tiếng kêu, đầu lưỡi của hắn thuận thế di chuyển vào bên trong miệng cô.

Hắn nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi chơi đùa với lưỡi của cô, sự trêu chọc trong miệng ấy khiến cho má cô không ngừng nóng lên.

Đột nhiên, trong tình cảnh nóng bỏng sôi sục, tiếng nói của Lăng Thánh Quân vang lên. “Thiên Ưng!”

Cau mày, hắn nhanh tay lấy tấm mềm làm bằng tơ lụa đắp lên người Ngô Hiểu Dao “Vẻ mặt như thế này đừng đi ra ngoài khiến tôi mất mặt.”

Vẻ mặt mình thì như thế nào? ! Ngô Hiểu Dao không biết, nhưng so với mọi người thì Dạ Thiên Ưng là người hiểu rõ nhất

Đôi mắt long lanh mở to cùng với cái miệng sáng bóng lúc tỏ vẻ bất mãn mà cầu xin hắn, khuôn mặt trắng nõn cùng đôi mắt ửng hồng sau khi khóc, chỉ cần nhắc tới thì giống như dụ dỗ người ta muốn thưởng thức chúng, làm sao Dạ Thiên Ưng có thể để người khác thấy dáng điệu dụ dỗ, vẻ mặt quyến rũ ấy được chứ?

Hắn vĩnh viễn vẫn là như thế này, vừa ngang ngược, lại là người đàn ông vô cùng bá đọa!

Nhìn thấy Ngô Hiểu Dao và Lăng Thánh Quân thân thiết với nhau lúc nãy, thì tự dưng hắn có cảm giác giống như đồ chơi của mình bị cướp mất, không thích cảm giác này! Lại còn nữa, lúc cô cắn ngón tay giữa của Lăng Thánh Quân, ý này là sao? Có lẽ cô gái ngây thơ này không biết, nhưng với một người đàn ông ‘đã trải qua chiến trường’ như hắn, khi thấy cảnh tượng như thế vô cùng chướng mắt.

Có lẽ cô đã quên mất, vào giữa trưa hôm nay, hắn cũng đã đem mấy ngón tay bỏ vào trong miệng của cô, cảm giác lúc đó vô cùng thỏa mãn, ngắm nhìn cô “liếm” tay khiến cho chỗ đó của hắn bị sưng lên. Nhưng buổi tối, cô lại đi “liếm” tay của người đàn ông khác…… Hắn không thể nổi giận sao? !

Mà lúc này, vẻ mặt mê người của cô sau khi hắn “hôn” đẹp vô cùng, cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không cho người khác thưởng thức thành quả vô cùng tuyệt vời của hắn! ! !

Nhưng……

Hắn bá đạo như thế nhưng không thể để cho Ngô Hiểu Dao hiểu được điều này! ! ! !

Cô không hiểu! Chuyện gì cô cũng không hiểu!

Không biết lý do vì sao Dạ Thiên Ưng tự nhiên lại nổi đóa, cô hy vọng là hắn ghen, nhưng cô biết, sẽ không bao giờ đươc như vậy, hắn sẽ không bao giờ vì một cô gái non nớt như mình mà làm điều vô nghĩa như thế!

Bây giờ Dạ Thiên Ưng lại nói vẻ mặt của cô rất mất mặt hắn? Cô lại càng thêm vô cùng, vô cùng tự ti!

Theo lời nói của hắn thì mình làm hắn mất mặt, thế thì tại sao hắn vẫn còn dây dưa với mình

Hừ!

Quả thật! Quả thật! Tính tình của mình tuy không khác gì một đứa trẻ con, dáng vẻ bên ngoài cũng không có đủ sự quyến rũ của người phụ nữ. Mà bề ngoài của tên khốn Dạ Thiên Ưng kia cũng không thể bắt bẻ được.

Nghĩ đến đây, mặt Ngô Hiểu Dao tỏ vẻ uất ức, miệng như lên, trong mắt đều hiện lên vẻ mất mác tổn thương…..

***

Dạ Thiên Ưng chậm rãi đi ra phòng khách rồi tiện tay đóng cửa phòng ngủ lại, đôi mắt hắn nhìn Lăng Thánh Quân đang ngồi trên ghế sô pha giống như nhìn tình địch của mình, tức giận ~ ing.

Nghiêng người ngồi lên tủ để TV, vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói nghiêm túc, nói: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Đã từ rất lâu năm người bọn họ đã có một loại ăn ý với nhau, không cần quá nhiều lời, ai trong số bọn họ vẫn có thể hiểu được ý của người khác.

Lăng Thánh Long ngồi trên ghế sô pha đứng lên, nhẹ cau mày: “Thiên Ưng, một bọn ở Nhật Bản đang tính toán bắt cóc người phụ nữ của cậu, rồi uy hiếρ cậu!”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất