Đến quán, em hầm hầm bước vào, hôm ấy em rất cộc cằn, thằng nốt ruồi trêu em cặp bồ với học trò thì liền bị em chửi thẳng vào mặt mà teo hết cả tờ rym… Chị L, Công Chúa và Lacoste không ai dám đến gần em luôn. Một hồi sau thì bạn con Hồ Ly chở nó đến tiệm, nó hớn hở cầm một hộp quà trên tay, tung tăng mở cửa vào quán. Nó chạy đến ôm chầm lấy em.
– “Anh iu” ơi! Anh biết hôm nay ngày gì hong?
Em đẩy nó ra, hét thẳng vào mặt nó rất lớn:
– ANH IU CÁI GÌ! ĐỪNG CÓ TỎ RA THÂN THIẾT NHƯ VẬY NỮA!
Em chửi lớn lắm mấy bác ợ, cả quán ai cũng nhìn, con Hồ Ly đứng ngớ người một hồi thì rơm rớm nước mắt.
– Người ta giỡn mà làm gì dữ vậy…
Nó bắt đầu chảy nước mắt, ném hộp quà vào người em rồi khóc òa lên chạy ra ngoài. Cả quán ai cũng nhìn em chằm chằm. Em nhặt hộp quà lên, có tấm thiệp gần đó nữa, em nhặt lên xem:
“Happy birthday Thầy dzú Bự!”
Em chợt nhớ ra hôm nay là sinh nhật em. Em hối hận lắm mấy bác ợ, vì giận cá chém thớt mà em đã làm Hồ Ly tổn thương, em vội chạy ra ngoài xem thì không thấy nó đâu nữa, em hỏi bác giữ xe thì bác ấy nói nó chạy tuốt ra đường lớn rồi, em vội chạy ra đường, xe cộ tấp nập, không thấy nó đâu cả…
Em buồn bã trở vào quán, em đã bình tĩnh lại, em xin lỗi thằng nốt ruồi và mọi người vì đã nóng nảy, không ai nói gì, em lại lủi thủi vào bếp. Em mở hộp quà ra, một đôi giày Converse màu đen, đẹp lắm, còn có mấy mẫu giấy cắt hình trái tim rải đầy trong hộp nữa. Lúc ấy em như muốn lấy súng tự bắn vào đầu cho rồi, Hồ Ly dễ thương thế, nhớ cả ngày sinh của em, tặng quà cho em… vậy mà em lại chửi nó ngay trước mặt mọi người…
Em bắt đầu khóc, khóc vì chuyện gia đình, khóc vì tình cảm Hồ Ly dành cho em, khóc vì đã làm tổn thương nó. Em lấy ly ra rửa, nước mắt cứ nhỏ xuống, hòa vào xà phòng.
Hôm ấy là một ngày khá nặng nề, cả quán không ai đùa giỡn hay nói chuyện như mọi khi, tất cả chỉ vì em. Em gọi cho Hồ Ly thì nó đã khóa máy, em nhắn một lời xin lỗi cho nó rồi trở lại làm việc. Em cảm giác thời gian trôi chậm đi, em cảm thấy nhớ Hồ Ly, em chị muốn gặp nó, ôm nó thật lâu…
Cả chiều hôm ấy Hồ Ly cũng không trở lại quán, chắc nó đã về nhà. Hết ca chiều, em bỏ hộp quà vào balo chuẩn bị về. Chợt Lacoste đến bên em rồi thẹn thùng đưa em một hộp quà khác.
– Chúc anh sinh nhật vui vẻ…
Em lại một lần nữa cảm động, em cầm lấy hộp quà.
– Cảm ơn em!
Rồi nó thẹn thùng cúi mặt xuống mà chạy thẳng vào quầy. Em nửa buồn, nửa vui, vui vì được hai bé tặng quà, buồn vì đã lỗ mãng. Em ra cửa và cùng 67 huyền thoại phi thẳng đến võ đường, em thầm mong sẽ gặp Hồ Ly ở đó.
Đến võ đường, gửi xe, lên lớp, không thấy Hồ Ly đâu, em thất vọng, cả tối hôm ấy tập mà không có Hồ Ly, em cảm thấy thật trống vắng, còn đâu cô bé nhí nhảnh quấn quýt bên em, còn đâu tiếng gọi “Thầy ơi!”, Còn đâu nụ cười toe toét trên gương mặt đáng yêu ấy. Tối hôm ấy em về một mình mà đi lộn về hướng nhà Hồ Ly…
Về đến nhà, em gọi lại cho Hồ Ly một lần nữa nhưng vẫn khóa máy, em quăng điện thoại lên giường, ngồi phịch xuống mở balo ra, em lấy hộp quà của Lacoste ra xem, cái hộp được bọc rất dễ thương, có cái nơ nhỏ nhỏ rất xinh, nhìn mà không nở xé đi, em lấy dao rọc nhẹ nhàng, giữ lại miếng giấy bọc nguyên vẹn.
Mở quà xong, bên trong là một chiếc áo khoác nỉ màu đen, ở trên áo là một tấm thiệp, em mở ra đọc:
“Chúc anh sinh nhật vui vẻ! Em không biết anh thích gì nữa, sắp Noel rồi nên em mua tặng anh cái áo khoác này để anh giữ ấm, mong là anh sẽ thích. Em cảm ơn anh vì tất cả những gì anh làm cho em, anh là người đầu tiên ở quán để ý đến em, trò chuyện cùng em, chở em đi làm, chữa bệnh cho em và còn cứu mạng em nữa… Đã từ lâu rồi em muốn bày tỏ tình cảm với anh nhưng không đủ can đảm, anh biết em nhút nhát mà, hi hi, anh là người con trai đầu tiên em thật sự thích. Anh tuy ít nói, ít cười nhưng bên trong rất tốt bụng và biết quan tâm đến người khác, tuy nhiên cũng có một số tật xấu và khó hiểu, hi hi. Chúc anh sức khỏe và thành công trong cuộc sống – B. N”
Lacoste đã chính thức thổ lộ với em, ở ngoài nó ít nói, nhút nhát, thế mà bên trong lại tình cảm và tâm lý như thế… Đầu óc em lại quay cuồng, Chị L và 2 baby đã thổ lộ tình cảm với em, em tự hỏi không biết Công Chúa có tình cảm với em không… Tối ấy em ngủ khá sớm, 9h30 đã lên giường, ôm đôi giày của Hồ Ly và cái áo khoác của Lacoste mà ngủ.
Lúc ấy khoảng 10h30, em đang ngủ ngon thì điện thoại reo inh ỏi, em giật mình tỉnh giấc, chị L gọi:
– Em nghe nè chị!
– N hả, em đến quán gặp chị được không?
– E… Em đang ngủ! Có gì… mai được không chị!
– Đi mà…
Em thấy có điềm, với lại chị nài nỉ dữ quá nên em đành phải đồng ý:
– Dạ! Khoảng 15 phút nữa em tới liền.
Em dậy thay đồ, khoác luôn cái áo Lacoste tặng lên người rồi cùng 67 huyền thoại chạy đến quán.
Em dừng xe tại quán, mọi người đã về hết, chỉ còn chị L đang ngồi bê trong uống café, em mở cửa vào quán.
– Có gì không chị?
– Ngồi xuống đây với chị!
Em bước đến ghế salon rồi ngồi kế chị L. Chị L lấy ra một cái vòng chuỗi hạt bằng đá cẩm thạch rất đẹp đưa em:
– Tặng em nè! Sinh nhật vui vẻ!
– Cảm ơn chị!
– Đeo cái vòng này vào may mắn lắm đó.
– Dạ!
Rồi chị cầm tay em mà đeo chiếc vòng vào.
– Em thích không?
– Dạ thích!
Em với chị im lặng một hồi…
– Vậy là em với con bé T không phải bồ bịch hả?
Em vội trả lời:
– Dạ! Em với nó chỉ là thầy trò bình thường, quý mến nhau thôi chứ không có gì hết!
Đoạn rồi chị L ngồi xích lại em, em thì cứ vờ ngắm chiếc vòng.
– Chị nhớ em lắm…
Em nghe thấy liền nổi da gà, em chẳng thốt lên được lời nào.
– Chị cứ tưởng em thích con bé T đó… mà bỏ rơi chị…
– E… Em đâu có…
Mui hu0ng cua chj L lam em nh0 lai nhung phut giay man n0ng h0m nao, nhjn chj L ma cam giac rao ruc lan t0a khap c0 the em, chj L ke sat mat vao em, m0t tay de len “thang nh0” r0i xoa xoa, em cu ng0i im cho chj xoa, r0i em bat dau “chao c0”, chj L lien h0n em, vua h0n vua xoa xoa, luc d0 em bat dau te tai, r0i chj cam tay em ma cho vao vay… Em lien dung h0n…
– Sao vậy em?
– Chị ơi… Hay là mình đừng thế này nữa, chị có chồng rồi mà…
– Ùm! Chị biết rồi, thôi lần này là lần cuối ha…
N0i xong chj tiep tuc h0n, liem lap em r0i tu tu keo kh0a quan em va…
Dem h0m ay la dem tuyet v0i nhat ma em tung trai qua… M0t ngay sinh nhat kh0 quen.
Hôm sau đi làm, em mang đôi Converse của Hồ Ly, khoác áo nỉ của Lacoste và đeo vòng cẩm thạch của chị L. Em đến quán, chị L đã vui vẻ trở lại, Hồ Ly vẫn chưa và chắc sẽ không đến, Lacoste thì cứ cúi mặt xuống khi em nhìn nó, em đến cảm ơn nó vì cái áo, nó ngượng ngùng:
– Em lựa đại thôi, anh thích không?
– Trời! Không thích thì mặc chi?
Rồi em bóp mũi nó một cái. Nó không phản ứng gì cả, chỉ cúi mặt xuống cười thẹn. Em nhìn Công Chúa đang loay hoay dọn bàn, em cứ nhìn cái tóc đuôi ngựa đó, gương mặt đó, chỉ có Công Chúa là dường như không có tình cảm đặc biệt nào dành cho em, sự hiếu thắng của thằng người đàn ông trỗi dậy, em muốn chinh phục Công Chúa!
Rồi gần một tuần trôi qua kể từ ngày em nạt con Hồ Ly, nó không đến quán nữa, cũng không đến võ đường, em gọi điện thì không bắt máy.
Còn 1 tháng nữa là đến Noel, anh K lại cho người đến tu sửa quán cho hợp với không khí noel, cả quán được nghỉ 3 ngày. Hôm ấy cũng là chủ nhật, lớp võ cũng nghỉ, em thì đang chán chường ở nhà. Chiều hôm ấy em đang nằm trên giường xem TV, chợt thấy trên tường có con thằn lằn, em nhìn nó lại nhớ đến Công Chúa, em nghĩ đến việc rũ Công Chúa đi coi phim. Nói là làm liền, em lấy điện thoại, vào danh bạ, dò đến số Công Chúa. Em chưa dám gọi, không biết Công Chúa có đồng ý không? Em hít một hơi thật sâu rồi ấn Gọi.
Tút tút tút…
– Alo?
Công Chúa bắt máy, em hơi lúng túng.
– À, ờ… Anh N đây, tối nay em rảnh không?
Nó im lặng một hồi…
– Rãnh, có gì không anh?
Em hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh hỏi:
– À! Tối nay anh định đi xem phim, mà xem một mình hơi chán, em… em đi chung với anh nhé?
Nói xong em mới thở lại được… Công Chúa vẫn im lặng, chắc đang suy nghĩ.
– Alo?
– Ùm… Mấy giờ? Em muốn coi phim Hừng Đông.
Em mừng hết cỡ, em vội đáp:
– Để anh xem.
Em liền lên PC vào web Galaxycine xem suất chiếu…
– Phim ấy có suất lúc 6h tối.
– Vậy 5h30 anh qua đón em nhé!
– OK!
Đoạn rồi Công Chúa cho em địa chỉ nhà rồi gác máy. Em nằm chờ, cứ nhìn đồng hồ mãi, lúc ấy cảm giác thời gian trôi chậm vãi.
Đến 5h, em thay đồ, quần jeans đen, giày Converse, áo thun trắng, khoác áo nỉ đen bên ngoài, ngầu lắm mấy bác ợ. Thiết nghĩ chở gái đi chơi mà đi chiếc 67 thì kỳ quá, em liền lấy chiếc Airblade của bố em đi. Thế là hôm ấy, 67 huyền thoại phải ở nhà đắp chăn.
Trên chiếc Airblade ục ịch, em vi vu trên đường, trong lòng bồi hồi, nôn nóng. Thế Công Chúa lại là người đầu tiên đi chơi riêng với em. Rồi em dừng xe tại số nhà mà Công Chúa cung cấp, ngôi nhà nằm trên một con đường nhỏ, ít xe qua lại. Nhà cũng to, tầm 3 tầng lầu, có sân vườn. Em lấy điện thoại gọi, Công Chúa bắt máy:
– Em ra liền!
Chừng 5 phút sau, Công Chúa lon ton chạy ra mở cổng, có con chó husky màu đen trắng chạy theo sau nữa, nhìn đẹp lắm.
– Lu, đi vô!
Vậy ra con chó nhà Công Chúa cũng tên Lu giống con chó mập nhà Lacoste. Đoạn rồi Công Chúa đuổi nó vô rồi đóng cổng lại. Vẫn cột tóc đuôi ngựa, Công Chúa mặc váy ngắn, áo thun cổ rộng lệch một vai, rồi còn trang điểm nữa, nhìn mà muốn chở vào nhà nghỉ liền.
– Anh chờ lâu chưa?
– Mới đến thôi à!
Rồi Công Chúa lên xe, cả hai vi vu trên đường cùng chiếc Airblade ục ịch. Trên xe chẳng ai nói câu nào cả, xe cứ bon bon, rồi cả hai cùng đến Galaxy Tân Bình. Chủ nhật nên rạp đông lắm, các cặp đôi tay trong tay vào xem phim rất nhiều, em xếp hàng mãi mới mua được vé, các ghế giữa đều hết sạch, chỉ còn những ghế hàng đầu và hàng cuối, rồi em chọn hai ghế hàng cuối, thà coi xa một tí còn hơn ngước cổ lên xem.
Đoạn rồi em và Công Chúa vào rạp, cả rạp kín cả người, đúng là chủ nhật có khác. Kế bên em và Công Chúa là một cặp khác. Thực sự em chả hứng thú với cái phim Hừng Đông ấy, Công Chúa thì lại thích, mục đích của em chỉ là để cưa Công Chúa thôi.
Ngồi kế Công Chúa, mùi thơm cứ thoáng qua mũi em, em lo nghĩ bậy mà quên cả xem phim. Trên phim có mấy đoạn chúng nó hôn nhau rồi fap nhau nữa, em xem mà cứ tưởng tượng ra cảnh giường chiếu cùng Công Chúa. Bộ phim lãng nhách, thế mà Công Chúa thích lắm. Cặp đôi cạnh em chúng nó cứ hôn nhau thắm thiết, làm em thèm thuồng. Em dự ra về sẽ chở Công Chúa đi công viên chơi rồi đợi thời cơ mà “hành động”.
Xem phim xong, em hỏi Công Chúa:
– Em muốn đi đâu chơi nữa không?
Công Chúa nhìn đồng hồ, lúc ấy khoảng 8h tối.
– Đi đâu là đi đâu?
– Đi công viên chơi ha!
Công Chúa gật đầu, em bất ngờ lắm, rủ đi coi phim cũng đi, đi công viên cũng đi, không lẽ Công Chúa cũng có cảm tình với em chăng?
Đoạn rồi em chở Công Chúa tới công viên Lê Thị Riêng chơi. Em mua đồ ăn vặt cho Công Chúa ăn, Công Chúa ăn nhiều lắm. Đoạn em thấy có khu “Ngôi Nhà Ma”, thế là em rũ Công Chúa vào.
– Em không vô đâu! Sợ lắm!
– Có gì đâu mà sợ, vô cho biết!
Em dụ mãi thì Công Chúa mới chịu. Quả như em dự kiến, vào trỏng, Công Chúa sợ xanh cả mặt, ôm em cứng ngắc mà đi, ngực Công Chúa mềm mại lắm, em cũng thừa cơ hội mà ôm Công Chúa, Công Chúa thì cứ la hét rồi ôm em không ngừng.
Ra khỏi nhà ma, Công Chúa sợ mà khóc luôn, khóc như con nít ấy. Em dỗ mãi không nín, rồi em nắm tay Công Chúa dẫn vào khu thiếu nhi, chơi trò tô tượng, đến đó có nhạc thiếu nhi vui vẻ thì Công Chúa mới nín.
Hai con mắt sưng vù, Công Chúa ngồi tô tượng hình con cá heo với em, vẫn còn sợ nên Công Chúa ngồi sát em mà tô. Em trêu:
– Sao em nhát quá vậy?
– Tại anh kêu em vô đó, tối nay mà em ngủ không được thì…
Trời bắt đầu lạnh, em ga lăng cởi áo khoác cho Công Chúa mặc. Tô xong con cá heo, em bỏ vào bọc rồi mang đi. Em với Công Chúa đi dạo xung quanh rồi ngồi ghế đá nghỉ chân. Công Chúa hỏi em:
– Sao hôm nay anh lại rủ em đi chơi vây?
– T… Thì anh thấy em dễ thương…
Công Chúa nghe em khen dễ thương thì có vẻ ngại.
– Dễ thương… mà thương hổng dễ đâu!
– Ai thương?
– Ai biết! Vô duyên!
Đoạn rồi có một đôi ngồi trên đồi hôn nhau, cả em và Công Chúa đều nhìn thấy, cả hai ngượng đỏ cả mặt. Công Chúa e thẹn hỏi em:
– Hôm đó… sao anh… lại hôn em?
Em lúng túng, không biết trả lời sao nữa, tật em lúc lúng túng lại nói bừa ra:
– T… Tại, t… tại nhìn em dễ thương quá!
– Anh… có muốn hôn lại không?
Em lai bat ng0 nua, c0 le kh0ng gian lang man 0 day lam C0ng Chua sieu l0ng? Em quay lai nhjn C0ng Chua, C0ng Chua ngu0c len nhjn em, kh0ng ai n0i gj, em ke m0i vao m0i C0ng Chua, d0i m0i mem mai ay lam ca ngu0i em te tai, C0ng Chua kh0ng tat em nua, ma ng0i yen cho em h0n, r0i m0i C0ng Chua bat dau cu d0ng, hai b0 m0i bat dau he ra, lu0i hai ngu0i cham vao nhau m0t cach cham rai, nhe nhang. Em v0i C0ng Chua dam chjm vao nhung chiec h0n ng0t ngao… C0ng Chua h0n dang yeu lam, kh0ng manh bao nhu chj L, cung kh0ng gap gap nhu con H0 Ly. Doan r0i ca hai dung h0n, em va C0ng Chua du0ng nhu da hieu tjnh cam cua nhau, C0ng Chua e then r0i n0i em:
– T… Trễ rồi, mình về đi anh!
Trên chiếc Airblade ục ịch, Công Chúa ôm lấy hông em mà ngủ, em phải giữ tay Công Chúa ở bụng để khỏi ngã. Về đến nhà, tỉnh giấc, em đỡ Công Chúa xuống xe.
– Anh về nhé!
Công Chúa gật đầu nhẹ, em nhẹ nhàng ôm lấy Công Chúa rồi hôn nhẹ lên má.
– Chúc em ngủ ngon!
Em lên xe và phóng đi, nhìn vào gương chiếu hậu, Công Chúa vẫn đứng đấy trông em…
Em về nhà mà lòng phấn khởi, nằm trên giường mà cảm giác ấy cứ còn mãi trên môi. Em ngủ đi lúc nào không hay.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện lãng mạn, Truyện ngoại tình, Truyện sắc, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện