Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 54

Chuyện tình hoàng gia

Phần 54

Quay lại thực tại, Gia Uyển càng tức giận hơn, cơn nóng đưa lên tận đỉnh đầu, dám to gan vây lấy Khiết Đạt của cô, chán sống mà. Gia Uyển nắm chặt tay nghe rắc rắc,thù cũ hận mới cô sẽ tính luôn một lượt, hôm nay là cơ hội tốt.

– Để tao xem hôm nay ai sẽ cứu mày.

Gia Uyển giọng nhẹ nhàng ẩn hiện nụ cười đầy tà niệm, rút trong túi áo ra thanh dao nhỏ sắc bén, ánh sáng qua lưỡi dao chiếu sáng tới mặt Hạ Đồng.

Ý thức mách bảo Hạ Đồng rằng sắp có chuyện chẳng lành với cô, cả người run lên nhè nhẹ, sắp có án mạng rồi, cô chẳng muốn chết sớm thế đâu.

– Cô… cô định làm gì? – Hạ Đồng cố giữ bình tĩnh nói

– Mày đừng hỏi tao, đi mà hỏi con dao này, chỉ cần nó muốn tao sẽ không đảm bảo an toàn ày. – Gia Uyển giọng đều đều vuốt ve con dao

– Chị… chị đên rồi, có biết sẽ chết người không? – Hạ Đồng run bật người, Gia Uyển điên rồi, sao cô ta lại dám đùa với dao chứ?

– Điên, tao điên chỉ vì mày thôi, hôm nay tao sẽ làm ày chẳng dám nhìn mặt ai.

Gia Uyển nhẹ nhàng từng bước từng bước một tiến lại phía Hạ Đồng, tay cầm con dao đưa lên trước mặt cô một cách thờ ơ.

– Chị… chị tính làm gì… thả tôi ra.

Hạ Đồng giãy giụa phản kháng, lại bị hai tên con trai lúc nãy túm lại, nhưng mà mặc cô la hét, bản thân vẫn không thoát ra được.

– Sợ rồi sao? Sao lúc đầu mày dám đến bên Khiết Đạt lại không nghĩ đến hậu quả, tao đã cảnh cáo mày rồi tại mày ngoan cố thôi. – Gia Uyển tay vẫn nâng niu con dao trên tay quơ trước mặt Hạ Đồng

– Chị đừng làm bậy… tôi… sẽ điện báo cảnh sát đó.

Hạ Đồng bắt đầu cảm thấy bất an, cảm giác sợ hãi bắt đầu xâm chiếm lấy toàn cơ thể của cô, lúc này cô như cá nằm gọn trên thớt chỉ cần “bụp” cô sẽ đi ngay tại chỗ.

– Haha… mày tưởng mày còn gọi điện cho cảnh sát được sao? Mày tưởng tao sợ sao? – Gia Uyển cười phá lên như đang nghe một chuyện vô cùng nực cười, ánh mắt lóe lên tia hiểm độc

– Chị thật sự điên rồi mà, chị mau thả tôi ra, nếu không… nếu không…

– Nếu không sao? Như thế này phải không?

_Bốp

Gia Uyển tát mạnh Hạ Đồng một cái làm cô choáng váng té sang một góc, đầu đập mạnh vào tường làm cô đau buốt cả đầu, tay ôm nhẹ má mình xoa nhẹ cho bớt đau, trên trán khẽ rỉ máu chắc do va chạm vào tường lúc nãy.

– Mày gan lắm dám đối đầu với tao, tao sẽ ày biết thế nào là lợi hại.

_Bốp… Bốp… Bốp

Liên tục Hạ Đồng được “nhận” ba cú tát không thương tiếc, đau, đau lắm, sao họ làm thế với cô, họ tưởng cô muốn sao, muốn đến đây chịu đựng những điều này sao, đáng nhẽ cô phải đang bên cạnh Tiểu Lạc, bên Thi bên mấy đứa trẻ, họ biết cảm nhận của cô không?

Nước mắt bỗng tuôn trào từ khóe mắt chạy dọc xuống má rồi chan hòa ở cổ, cố kìm nén nước mắt xuống, cố kìm cơn nấc nhưng không thể, chịu đựng thế quá đủ rồi, kiên cường được ích gì chứ chỉ càng làm tổn thương mình thêm thôi.

– Khóc hả? Tao còn nữa mày khóc chi vội thế? Còn dài mà. – Gia Uyển cười một tràng đắc ý

– …

Hạ Đồng chẳng đáp lời, có lẽ cô muốn mặc cho số phận an bài, tới đâu thì tới đó nếu như có thể cô cầu mong có ai đó đến cứu cô.

Gia Uyển thu lại con dao nãy giờ đang “đùa giỡn” với Hạ Đồng, ngoắc cho đám người phía sau ra ám hiệu, bọn họ khiêng ra chiếc lồng sắt mà bên trong toàn là chuột. Con nào con nấy nhúc nhích làm cô thấy ớn cả người thì ra người đều đặn tặng cho cô là Gia Uyển sao? Nhưng khoan tính chuyện đó, bây giờ cô ta đang định làm gì cô?

– Cô… cô định… định làm gì? – Hạ Đồng nói trong nước mắt giọng khàn đi hẳn và sợ hãi xen lấn

– Ba ngày nay tao tặng mày hộp quà chắc mày thích lắm giờ tao khuyến mãi mày đám chuột này, thấy tao tốt với mày không? – Gia Uyển cười gian trá, ánh mắt hắt lên vẻ độc ác kiêu căng và thích thú

– Chị… chị đừng làm bậy… tôi… tôi sẽ la lên đó. – Hạ Đồng cả người run lẩy bẩy

– Mày cứ la thoải mái đi sẽ chẳng có ai biết đến đâu. – Gia Uyển cười đắc ý

– Chị… chị điên thật rồi… tôi làm gì chứ… – Hạ Đồng ấm ức rít lên, phải, cô làm nên lỗi chứ?

– Mày còn hỏi tao, tất cả là tại mày, tại mày hết, nếu không tao đã không ra thế này, tao đã không bị qua khu B, đã không bị Khiết Đạt bỏ rơi, mày còn dám nói chẳng liên quan, mày thật là vô sĩ mà. – Gia Uyển tức điên hét toáng lên nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống

– Tôi thật sự không biết… nếu chị không làm gì tôi thì sao qua khu B, nếu chị không ghen tuông bậy bạ thì chị đã không mất Khiết Đạt… tôi chẳng làm gì cả, chỉ tự chị làm mà thôi giờ lại nói tôi. – cô cũng tức điên la lên, cô có làm gì chứ là tự chị ta làm tự mình tự chịu.

­ Mày… mày dám dạy đời tao sao? Tao ày chết.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất