– Anh đưa em về nhà Chính. – Lăng Hạo không muốn nói câu này chút nào nhưng mà miễn cưỡng bản thân
– Lăng Hạo… em không muốn… – Hạ Đồng lắc đầu ngoe nguẩy
– Vậy thì anh đưa em về nhà anh.
Hạ Đồng gật đầu.
Nói rồi cả hai lên chiếc Camry (2015) rời đi.
…
Thi ở trong nhà Khiết Đạt buồn chán ngồi xem tuvi với Tiểu Lạc, ngày nào Khiết Đạt cũng sáng đi học, chiều tối mới về đến nhà, suốt ngày cô ở trong nhà, chỉ xem phim, không lại đợi anh về.
– Chị Thi, khi nào chúng ta mới gặp được chị Hạ Đồng? – Tiểu Lạc không xem phim hoạt hình nữa, quay qua hỏi Thi
– Vài ngày nữa thôi, Tiểu Lạc, ráng chờ một tí đi. – Thi nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Lạc
– Em nhớ chị Hạ Đồng lắm. – Tiểu Lạc chu mỏ cúi đầu nói
– Ngoan đi, chị Hạ Đồng gần về rồi.
Nói gì thì nói, Hạ Đồng đúng là ham chơi, chắc là chơi vui quá quên mất đường về Việt Nam luôn rồi.
– Chị Thi, chúng ta đi tìm anh Khiết Đạt chơi đi, em muốn chơi với anh ấy cơ. – Tiểu Lạc lắc tay Thi, mấy ngày nay ở chung với Khiết Đạt tình cảm của anh với Tiểu Lạc càng ngày càng tốt
– Không được, anh ấy đang học.
– Nhưng Tiểu Lạc muốn chơi với anh ấy. – Tiểu Lạc làm nũng
– Tiểu Lạc…
– Không chịu, em muốn chơi với anh ấy. – Tiểu Lạc giãy nãy đòi Thi dẫn đến tìm Khiết Đạt
– Được, được, coi như chị sợ em. – Thi đành thuận ý Tiểu Lạc
– Huraaa, chị Thi là nhất. – Tiểu Lạc mừng rỡ sau đó nhảy khỏi ghế sô pha
Thi khẽ lắc đầu, lại lo lắng, đến trường tìm Khiết Đạt có nên không? Giờ này anh vẫn đang học cơ mà, lỡ như…
Thôi, không suy nghĩ nhiều, làm Tiểu Lạc vui là tốt nhất.
Trường Nhuận Lâm…
Cả trường đang trong giờ giải lao nên ồn ào tiếng nói tiếng cười của những học viên. Khiết Đạt ngồi bên trong canteen một mình ở bàn dành riêng ình, buồn bã nhìn dĩa sandwich trên bàn.
Thiên thì ở Nauy cùng Tuyết Ny, vài ngày mới về, Dương Tử thì cùng Hạ Đồng đi Paris, Lăng Hạo cũng biến mất, còn mình anh ở đây, quả thật rất buồn chán.
Bây giờ anh thật muốn về nhà chơi với Tiểu Lạc, thế mà còn vui hơn, lại còn mấy món ăn của Thi làm.
– Ê, nãy mày thấy nhỏ nhà quê nào vào trường mình không? – một đám nữ sinh bàn tán, NS1 nói
– Thấy, nó còn dẫn theo thằng nhỏ nào nữa, nhìn hai đứa quê mùa, đi lang thang khắp hành lang hình như tìm người. – NS2 nói tiếp
– Sao lại để thứ đó vào trường mình, đúng là không còn hội trưởng hội phó không quản lí được mà. – NS3 tiếp
– Nhỏ đó còn hỏi lớp 12Á ở đâu nữa, chả nhẽ nó quen ai ở lớp đó? Nhưng làm sao có ai quen nó. – NS4
– Chắc là từ quê lên nên muốn mồi chài, giống như con nhỏ lớp 11A1 đây mà.
Khiết Đạt nghe từ nãy giờ hơi nhíu mày, lại nghi ngờ có phải là Thi và Tiểu Lạc không? Vẫn là đi xem là chắc ăn nhất.
Anh đứng bật dậy, sau đó đến đám nữ sinh, có chút gấp gáp hỏi:
– Người mà các người nói đang ở đâu?
– Khiết Đạt, anh quen nó sao?
– Nói. – Khiết Đạt khó chịu, anh không có thời gian mà nói chuyện nhảm với đám người này
– Ở, ở gần khu mười hai.
Đám nữ sinh có chút lắp bắp, Khiết Đạt trong mắt họ là một người vui vẻ, có thể nói là thiên thần của nụ cười, vậy mà hôm nay anh cũng có lúc khó gần đến thế.
Khiết Đạt nghe xong liền khẩn trương đi lên khu mười hai, mong là Thi và Tiểu Lạc.
Thi dắt Tiểu Lạc đi dọc hành lang ở dãy lớp mười hai, chỉ là ai ai cũng nhìn Thi và Tiểu Lạc, bộ cả hai lạ lắm sao? Sao mà nhìn dữ thế?
Đang đi thì có hai tên nam sinh lại chặn trước mặt Thi và Tiểu Lạc, Thi hơi nhíu mày, nhìn hai tên con trai.
– Em gái, đi đâu lại vào đây hả? – nam sinh thứ nhất cười không ý tốt hỏi
– Tôi muốn hỏi lớp 12A1 ở đâu vậy? – Thi tưởng hai tên này có lòng tốt vui vẻ nói
– Ồ, tìm 12A1, cô em, em xem em thế này thì quen ai trong lớp ấy? – nam sinh thứ hai chế nhạo hỏi
– Tôi quen ai là chuyện của tôi. – Thi không muốn nói cô quen Khiết Đạt tí nào
– Cô em, mạnh miệng thế, vào trường này còn cao giọng sao? – nam sinh thứ nhất cười khỉnh nói
– Nếu hai anh không chỉ thì tôi tự tìm. – Thi liếc cả hai, sau đó dắt tay Tiểu Lạc đi
Nhưng mà lại bị hai tên đó chặn lại.
– Các người muốn gì? – Thi bực bội hỏi
– Muốn đi, dễ thế sao? – nam sinh thứ hai cười đểu, sau đó động tay với Thi
Nam sinh thứ hai cũng thế mà giở trò.
Đám học viên xung quanh cũng thích thú xem trò vui.
Thi hừ nhạt, sau đó để Tiểu Lạc đứng phía sau, cách xa mình một khoảng.
– Chị Thi, đừng mà… – Tiểu Lạc lo sợ nói, sau đó vội bịt mắt lại
Chị Hạ Đồng còn có thể chọc, nhưng mà chị Thi thì tuyệt đối không thể đâu a.
_Bốp bốp
Qủa nhiên trong không gian vang lên hai tiếng đánh chói tay, đám học viên há hốc mồm kinh ngạc nhìn, một tên bị Thi đá ngay vào bụng nằm la liệt trên sàn co người ôm bụng mình, còn tên kia bị Thi đánh ngay mặt một cái đau điếng, ôm má mà rên.
Thi chẳng qua chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm nên từ nhỏ đã học võ phòng thân.
Thi phủi phủi hai tay, sau đó nhìn hai tên đó, châm chọc nói:
– Thì ra các người chỉ có nhiêu.
Hai tên đó giận quá hóa thẹn, lại không dám đụng vào cô, lại nhục nhã trước mặt đám học viên kia, chỉ còn cách bỏ chạy.
Đa số những người xung quanh e dè với Thi.
Khiết Đạt đừng phái sao cười không được khóc chẳng xong, anh còn định lên giúp cô nào ngờ không cần đến anh thì cô đã giải quyết nhanh chóng gọn gàng. Đúng là Thi, hung dữ chẳng khác gì sư tử Hà Đông!!!
– Anh Khiết Đạt. – Tiểu Lạc thấy Khiết Đạt liền vui vẻ nhào đến ôm anh
– Tiểu Lạc, sao em ở đây? – Khiết Đạt ngồi xuống hỏi
– Em muốn đến chơi với anh nên kêu chị Thi dẫn em đến đây. – Khiết Đạt ngây thơ nói
– Thế thì sao chị Thi lại đến đây náo loạn? – Khiết Đạt nói đồng thời nhìn Thi, ý cười hiện sâu bên môi
Thi xấu hổ nhìn anh, mặt đỏ cả lên, lại không biết nói gì, nếu biết có Khiết Đạt ở đây cô đã làm thục nữ chịu thiệt cho xong, mất mặt quá đi!!!
Tags: Chuyện tình hoàng gia, Ngôn tình hiện đại, Tác giả Du Huyễn, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện Trung Quốc