Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chuyện tình hoàng gia » Phần 12

Chuyện tình hoàng gia

Phần 12

Mới ngày đầu đi học mà đã như vậy rồi, đúng là chẳng sai chơi với người giàu chẳng khác là chơi với hổ vậy. Ôi tội cho cái bụng của cô, định đi ăn mà đã bị “quấy rầy”, thôi đi chơi với hướng dương thôi. Hạ Đồng đi nhanh xuống vườn hoa hướng dương, ngồi tựa vào gốc cây gần những bông hoa hướng dương, nhìn những bông hoa làm cho cô cảm thấy thoải mái hơn.

– Hướng dương mày nói tao sẽ làm sao đây? Cái nhỏ Du Hy đó sẽ không bỏ qua cho tao,mày nghĩ tao phải làm sao? – Hạ Đồng vẫn nhìn những bông hoa hướng dương nói

– Ôi nghĩ tới lúc đó sao mà ghét quá đi. – Ha Đồng vò đầu bứt tóc nói

– Làm gì mà vò đầu bứt tóc quá vậy, ai ăn hiếρ nhóc sao? – một giọng nói quen quen vang lên

Hạ Đồng nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, dáng người cao lớn của người con trai ấy, chiếc mắt kính không thể che giấu sự điển trai vốn có của anh.

– Là anh sao? – Hạ Đồng khẽ nghiêng đầu nhìn người đó nói

– Anh không được đến đây sao? – Lăng Hạo ngồi xuống cạnh cô nói

– Được nếu anh ngồi đây thì tôi sẽ đi. – Hạ Đồng lạnh nhạt đáp

– Có cần tuyệt tình vậy không? Chẳng lẽ em không muốn lấy lại cặp của mình sao? – Lăng Hạo đắc ý hỏi

– Cặp? Ý anh là cái cặp màu nâu quai chéo kia của tôi sao? – Hạ Đồng khẽ rít lên

Anh gật đầu nhìn cô nói:

– Hình như trong đó có điện thoại và sợi dây chuyền của nhóc.

“Uả còn bản hợp đồng đâu ta chẳng lẽ anh ta không thấy, vậy thì tốt” Hạ Đồng mừng thầm trong bụng

– À quên còn tờ giấy ghi là hợp đồng nữa. – anh khẽ reo lên làm cho cô từ trên trời cao lọt xuống đất cái phịch ê cả người

– Anh… anh thấy rồi sao? – Hạ Đồng căng thẳng hỏi

– Ừm, hợp đồng kí với tập đoàn Thiên Tử.

– Anh… anh đừng nói cho ai biết nha. – Hạ Đồng năn nỉ anh

– Cũng được nhưng nhóc phải làm bạn với anh nha. – Lăng Hạo ra điều kiện

– Bộ anh không có bạn hay sao mà bắt tôi làm bạn chứ? – Hạ Đồng nhăn mặt hỏi

– Đúng vậy, ở trong trường này anh không có bạn. – Lăng Hạo nhún vai

– Không lẽ anh giống tôi, gia đình nghèo khó nên mấy đứa nhà giàu ăn hiếρ anh? – Hạ Đồng ngờ vực hỏi

– Đúng vậy. – Lăng Hạo thích thú gật đầu

– Tôi sẽ làm bạn anh, ai ăn hiếρ anh cứ nói tôi, tôi sẽ bảo vệ anh, còn nữa, anh phải trả cặp cho tôi. – Hạ Đồng ưỡn ngực tự tin nói

– Nhóc nói phải giữ lời đó.

– Tôi giống kẻ lừa gạt lắm sao? – cô chỉ vào mặt mình, ánh mắt cực chân thành

– Không có, mà anh có đem sữa nè. – Lăng Hạo nói rồi lấy ra hộp sữa đưa trước mặt cô.

– Có độc không? – Hạ Đồng lăm le hỏi

– Có là độc tình, uống vào nhóc sẽ yêu anh đấy. – Lăng Hạo bật cười

– Yêu anh tôi thà không uống.

Cô liếc anh một cái rồi lấy hộp sữa từ tay anh, uống ngon lành, cô chẳng ngại khi có mặt Lăng Hạo. Cái gì chứ thức ăn, đồ uống là cô không thể chối từ

– Ngon thật,cảm ơn nha. – Hạ Đồng lấy tay lau miệng mình nhìn anh mỉm cười nói

– Nhóc dễ thương thật, bây giờ anh có việc rồi, tạm biệt nhóc. – anh khẽ vuốt mái tóc của cô rồi đứng dậy bỏ đi để cho cô ngây ra vì bất ngờ trước hành động của anh

Ôi sao mà ngượng quá, tỉnh lại đi Lâm Hạ Đồng, tỉnh táo tỉnh táo lên nào, cô vỗ vỗ mặt mình lấy lại tinh thần rồi đi về lớp chuẩn bị tiết học sau. Cô bước vào lớp thì khuôn mặt ai đang vui vẻ thì trở nên khó chịu, họ không ưa cô chỉ vì cô nghèo, cô chẳng quan tâm vẫn ung dung bước về chỗ ngồi của mình.

Giờ ra về đến cô phóng nhanh xuống bãi dắt chiếc xe đạp ra chạy nhanh về nhà phục vụ cho heo đực.

– Quản gia con về rồi có cần con giúp gì không? – Hạ Đồng lễ phép nói với bà quản gia.

– Xuống bếp phụ giúp chị Ly đi,xong rồi đem thức ăn lên cho thiếu gia nhỏ. – quản gia nói

– Dạ cháu biết rồi ạ

Cho cô nấu ăn là một hậu quả nghiêm trọng, cho cô phụ bếp là một sai lầm to lớn.

– Trời ơi, Hạ Đồng em làm gì vậy? Chị kêu em đưa hủ muối sao lại lấy hủ đường. – chị Ly khó chịu nói

– Em xin lỗi chị, em nhầm. – cô bối rối xin lỗi lia lịa

– Thôi đi, làm ơn em ra ngoài giùm, một lát xong chị kêu em vào. – chị Ly bực bội nói

– Dạ em biết rồi, chút em vào. – Hạ Đồng mặt buồn đi nói rồi bỏ đi ra ngoài

Đi lang thang trong khu vườn ngắm nhìn những bông hoa được chăm sóc chu đáo bởi bàn tay của ai đó. Chắc người này rất yêu hoa nên mới chăm sóc kĩ như vậy.

Chúng thật rực rỡ, khoe sắc đẹp của mình dưới ánh nắng mặt trời, vẻ đẹp kiêu sa, quí phái của hoa hồng,tình yêu trong trắng của loài hoa cẩm chướng trắng, sự diễm lệ của những bông hoa tulip, hoa tường vi mang vẻ đẹp thầm lặng, mỏng manh, không thơm nhưng rất thu hút, vẻ kiên cường, mạnh mẽ của hướng dương và cái vẻ rực rỡ, tràn đầy sắc màu trang trọng của Lay ơn mà đi với Vi – ô – lét tím biếc khiêm nhường thật là hợp.

Khẽ chạm tay vào những bông hoa đó, hòa mình với hương thơm của chúng mang lại làm cho cô cảm thấy thoải mái, nỗi buồn vơi đi phần nào, nở nụ cười ngây thơ vì cảm giác đó, vẻ đẹp mộc mạc bình yên của Hạ Đồng hòa cùng những vẻ đẹp của những bông hoa trông cô giống nàng tiên giữa cánh rừng hoa. Lo ngắm những bông hoa cô không hay có một người ở ngoài ban công nhìn cô từ nãy giờ, cô thật giống người con gái đó đều yêu hoa.

Nhưng mà cô ta mãi mãi không giống người con gái đó, với anh cô là duy nhất và là mãi mãi.

– Dương Tử tôi vào được không? – Hạ Đồng đứng ngoài cửa phòng anh nói lớn

– Vào đi.

_Cạch

Hạ Đồng mở cánh cửa ra, nhẹ nhàng đặt phần ăn xuống, cô nhìn anh chăm chăm không nói gì, Hạ Đồng ghét anh, ghét cái tính khí ngang như cua, kiêu ngạo của anh và ghét cả vẻ đẹp băng tuyết của anh nữa.

– Nhìn đủ chưa? – Dương Tử lên tiếng khó chịu khi cô cứ chăm chăm nhìn anh

Lúc này Hạ Đồng mới giật mình gục đầu xuống vì xấu hổ, không ngờ cô lại có thể nhìn anh như vậy, cứ nhìn chăm chăm anh như vậy chắc anh sẽ hiểu làm là “háo sắc” không nữa?

– Tôi… tôi.. – Hạ Đồng ấp a ấp úng nói

– Tôi tôi cái gì? Nhìn tôi như vậy là có ý gì?Đừng nói là thích tôi rồi nha – Dương Tử cười nửa miệng

– Tôi mà thích anh sao heo đực? – Hạ Đông tức giận nói,đúng là không thể ưa mà

– Cô nói ai heo đực hả? Quy tắc, quy tắc… – Dương Tử lắc đầu liên tục nói hai từ quy tắc

“Chết… do một lúc giận dữ mà làm sai, trời ơi mình sống không yên mà huhu T. T” Hạ Đồng thầm trách bản thân, nhìn anh nài nỉ nói

– Tôi đâu có cố ý, chỉ là quên thôi, anh tha cho tôi nha, làm ơn.

– Đã vi phạm thì phải chịu, không được xin gì hết. – Dương tử sắc mặt vẫn lạnh lùng nói

– Khó ưa, có gì đâu, kêu bằng heo đực mà cũng bị phạt. – Hạ Đồng lẩm bẩm trong miệng

– Cô nói gì? – anh trừng mắt nhìn cô

– Không có, tôi nào dám chứ. – Hạ Đồng cười xuề xòa cho qua

– Dọn dẹp hết tất cả các phòng kể cà phòng của người làm. – anh lạnh tanh nói chẳng chút tình nghĩa

– Cái gì? Anh… anh bị điên à? – cô hét lên

– Tôi rất bình thường,nếu nghe xong thì đi làm đi

– Nhưng bây giờ tối rồi mà, với lại anh có biết ở đây có rất nhiều phòng không làm sao tôi có thể làm chứ? – Hạ Đồng bất mãn nói

– Làm không? – Dương Tử nhẹ nhàng nói đầy quyền lực

– Làm, làm, tất nhiên làm rồi.

Nói rồi Hạ Đồng nhanh chân bước ra khỏi phòng không quên đóng cửa rầm, cô đang rất giận nên trút lên cánh cửa ấy mà (tội cánh cửa, vô tội mà cũng bị lây * – *)

– Cái tên đó nhất định sẽ sống chẳng yên, ra đường bị xe tông, ở nhà bị la mắng, vô trường làm gì cũng chả được tốt nhất là sống dở chết dở luôn. – Hạ Đồng vừa làm mà vừa rủa Dương Tử

Trời ơi… sao ông ác với con quá vậy, con nào có tội chứ, tất cả là tại con heo đực hết, tôi mong anh sống cô độc suốt đời không yên thân, thù này không trả tôi sẽ chằng là Lâm Hạ Đồng… hehehe.. hãy đợi đấy.

Cô nở nụ cuòi bí hiểm khi nghĩ ra trò gì đó. Vội làm nhanh, cô đi ra ngoài rồi quay lên phòng anh trên tay còn cầm túi gì đó.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất