– Alo, anh chạy xe qua G nhe, rồi đợi em bên đó – Em nói.
– Ok, mà sao thế – Tôi thắc mắc.
– Chút biết, hehe – Em cười gian gian.
– Thôi anh đi đây, chút gặp em.
– Dạ.
Tôi băng qua những con đường bằng chiếc xe Wave của mình, nhìn ngó người đi đường với cảm giác lâng lâng, vui vui khó tả. Đến nhà G, thì G đã thay đồ xong, đang ngồi trước nhà với ku H, vừa thấy tôi chạy tới, G mở cửa rồi nói:
– Anh, để xe trong nhà em nè.
– Sao vậy, để ngoài chút đi luôn – Tôi tò mò.
– Thôi, để xe vô nhà đã, chút con N qua tôi nói anh nghe – G thúc.
Đành chiều theo, tôi dắt xe vào nhà xong ra ngồi chung với G và H, tôi vừa bỏ balo xuống thì:
– Đi sinh nhật mà đem theo balo nặng dữ anh? – G nói…
– Chời, anh nói xạo là đi học á, rồi cúp đi chơi nè – Tôi trả lời…
– Có gì trong balo mà nặng dữ vậy, đưa em coi coi – G giật cái balo rồi kéo về phía nó…
– À quà nè, sách nữa, đâu coi – Giang lôi cuốn sách LT dày cộm của tôi ra, nói vẻ trầm ngâm.
– Sao toàn tiếng anh không vậy? Mà dầy nữa? Anh đọc hiểu hết hông? – G tò mò…
– Hiểu 70%, còn 30% là chế – Tôi cười cười.
Thằng H cũng kéo cuốn sách về phía tôi, lật lật, nhìn ngao ngán nói:
– Chữ thì 1 nùi, mà hình có mấy cái, đọc buồn ngủ, ngủ thiệt chứ không chơi.
– Thôi trả đây, để tui cất vào, bí kíp này không thể tiết lộ – Tôi cười.
Đang ngồi nói chuyện được khoảng 15 phút, thì N chạy chiếc Nov2 qua, tôi nhìn N hỏi:
– Em đi xe làm gì?
– Hôm nay anh chở em đi xe này hén, cho xe anh xả hơi 01 bữa – N cười, rồi tắt máy gạt chống chân.
– Chà, hôm nay đi xe luôn, bộ chút tính bão hả – H ghẹo.
– Bão vô mặt nha gái, thôi đi, tụi nó chờ ở ngoài kia rồi, chạy ra đó rồi đi chung luôn – Em đáp trả.
– Ok – G nói xong, đóng cửa rồi lên xe ku H.
Tôi thì hơi run, vì nói thật là chưa có đi xe tay ga lần nào. Vừa lên xe, đá chống, đề… Nhưng quái lạ, sao không đề lên nhỉ?
– Em… cái này đề sao? – Tôi hỏi nhỏ.
– Khờ quá nha chồng, bóp thắng rồi đề anh – Em cười, đánh tôi 1 cái vào đùi.
– Ờ… đó giờ có đi tay ga đâu mà biết, hai lúa mà – Tôi ngượng ngạo.
– Thôi đi, tụi nó chờ lâu nó chửi á – N vẫn chọc quê.
Tôi thì vừa ngượng, vừa mắc cỡ vì mình lúa quá, cơ, mà tay ga chạy khỏe ghê, chả cần đạp số gì sất, vặn ga và chạy. Tôi hỏi:
– Mình ăn ở đâu em.
– Dạ, làng nướng Nam Bộ anh, em với G đặt chỗ rồi. À, mà hôm nay sinh nhật, anh cho em uống bữa hén – Em nũng nịu.
– Đó giờ anh không cấm, nhưng vừa thôi, làm quá là ăn đòn – Tôi cười.
Thấy nguyên 1 đám đông, toàn tay ga, trước trường HVT, em kêu tôi quẹo vào, lúc này tôi cũng ngờ ngợ, và nghĩ trong đầu: À, thì ra em sợ tôi ngại khi đi xe số. Tôi tự mỉm cười một mình, hôm nay đúng là ngày đẹp trời. Lúc đó, tôi chẳng biết ai, chỉ đếm được 7 xe, 10 người, bọn tôi nữa là 14 người. Điểm danh xong, cả đám kéo qua bên Làng nướng… Tôi cũng chả biết quán nó nằm đâu, thấy ku H chạy sao tôi chạy theo như thế… Giờ nghĩ lại thấy lúc đó sao mình khù khờ quá.
Đến nơi, em cầm balo tôi và nói:
– Em với G vào trước, anh với H vào sau hén, H biết phòng đó – Em hất đầu vào phía H. H cười cười gật đầu.
– Ừm, để anh đi gửi xe, balo để anh xách cho, nặng lắm – Tôi nói.
– Thôi, có chút mà nặng gì, để em – Em cười rồi quải balo đi vào cùng G.
Đúng là đến khổ, lúc lấy thẻ xe xong, chạy đến chỗ để, tôi phải mất 2 phút để làm sao rút cái chìa khóa ra, vặn đứng vặn xuôi, tá lả, cuối cùng cũng ra… Phù… sao mà xe cộ gì mà phức tạp thế không biết.
Thằng H đứng phía dưới chờ tôi, và cả 2 cùng đi vào… Thấy tôi nhìn láo liên cái quán, H hỏi:
– Lần đầu hả thầy.
– Ừm, cái quán này bự quá ha, đông người, ồn ào quá, mà bỏ cái chữ thầy cho tôi nhờ – Tôi trả lời.
– Mình phòng VIP, không có ngồi ngoài, yên tâm. Hehe, thích gọi thế – H cười.
H đẩy vai tôi đi lẹ vào phòng, em và G đã kiếm được chỗ ngồi lý tưởng giữa bàn cho 4 đứa. Này thì cũng giới thiệu, rồi xã giao này nọ, xong rồi cũng ăn uống nhậu nhẹt, chén chú chén anh, nói chung là cũng vui vui. Phần cuối là phần hát mừng sinh nhật và cắt bánh, nguyên đám hát í ới, rồi thổi nến, rồi tặng quà, bla… bla… Đang ngồi định thần thì bỗng nhiên có thằng kia vào vỗ vai tôi:
– Tối nay có về nhà không? – Giọng nó ngà ngà say.
– Sao hỏi vậy? – Tôi trả lời…
– Hỏi để biết thôi, chứ hồi xưa N là bồ cũ tui – nó lè nhè.
– Mà tóm lại là sao? – Tôi thật sự không hiểu.
– Thôi chả sau, mà ông nhắm đủ khả năng thì quen, không thì đừng có làm khổ con gái người ta, nó sung sướng quen, nghèo nghèo như ông thì chắc không lo cho nó được – Vẫn cái giọng lè nhè.
– Mày là cái chó gì mà được quyền nói thế, mày giàu bao nhiêu mà bày đặt dạy đời anh X – G mặc đỏ bừng tôi chỉ tay vào mặt thằng đó chửi.
Tự nhiên cả đám im re, nhìn chằm chằm vào tôi và thằng đó, thằng H hỏi xem có chuyện gì thì tôi nói y chang lời thằng kia, giọng tôi vẫn bình thường vì tôi cứ nghĩ đó là chuyện bình thường thôi, ai ngờ thằng H tức tối chửi:
– ĐM, nói đéo biết nhục, mày quen được con N hả, đm, để nó vô tao hỏi nha.
– Thôi ông, đang vui, có gì đâu mà làm dữ vậy – Tôi can.
– Ông để đó, cái loại chó má, chọt để đốt nhà người ta thì cứ để tôi – H cay cú.
– ĐM, mày là cái thằng ml nào mà nói chuyện bố láo, mày ngồi xuống cho tao, nhìn nhìn là tao cho cái ly vô đầu – Thằng kia điên tiết.
– Còn mày, biến, mày đéo có cửa với N – nó chỉ vào tôi nói.
– Thế theo B thì ai có cửa? – Em từ cửa bước vào nói.
– Anh, chứ cái thằng mạc rệp ấy làm gì có – nó lại nhìn vào tôi.
– Này, ăn nói cho đàng hoàng, thằng nào? Nói chuyện phải biết trước biết sau một chút, ăn nói mất dạy mà đòi quen con này à, xin lỗi B, B xách dép cho N cũng không được. Đừng có thấy đi chơi hay rủ thì nói là bồ này nọ, chẳng qua là thiếu xe ôm thôi – Em nhìn nó nói.
Thằng kia vừa định gân cổ đáp lại thì thằng H lớn tiếng:
– ĐM, mày nói 1 câu nữa, tao đánh chết mẹ mày, tin không? – Thằng H vừa la vừa lao vào thằng kia.
Tôi chạy lại lôi nó ra, mà tôi cứ nhào nhào tới, nguyên 1 đám cản mệt mỏi, tách được hai ông, thế là 4 đứa kè thằng đó về, còn lại 5 đứa bạn và 4 đứa bọn tôi, lúc này thằng H quay qua:
– Sao ông cản làm gì, để tôi đánh chết mẹ tôi – nó gắt.
– Hôm nay ông tới đây để đánh lộn à – Tôi bình thản.
– Mà cái thứ chó đó, tôi… tôi… ĐM – nó nói ngắt quảng trong bực tức…
– Thôi bỏ đi, tôi không điên, thì ông điên làm gì, thôi tính tiền đi ông ngoại, định giả điên trốn nghĩa vụ à – Tôi cố tình nói vui vui chêm vào cho thằng H tôi bớt nóng.
– Khỉ, ai thèm trốn, nhiêu đây nhằm gì – nó hạ giọng.
– Anh, tiền anh đưa em, em bỏ trong balo, lấy hùn trả với anh H đi, bắt ổng trả 1 mình, chút ổng rủa chết – Em nói chuyện tỉnh bơ y như thiệt.
Làm gì có tiền nào, trong túi chỉ có đúng 500K, mà tiền balo đâu ra? Tôi chợt hiểu, em đã lén bỏ tiền vào balo khi quải vào lúc tôi gửi xe. Tôi mở balo, lấy tiền, không biết bao nhiêu, nhưng chỉ biết đó là một xấp 100K, 200K, 500K lẫn lộn. Nhận được cái bill tôi muốn té ghế, 4 triệu mấy. Không tin vào mắt mình, một con số quá lớn với tôi lúc đó, tôi nhìn chăm chú vào cái bill, G thấy thế liền nói:
– Nhìn dữ anh, trả tiền rồi đi nè.
– Ờ… Ờ… – Tôi lúng túng.
– Đây 2tr2 tiền tôi, còn nhiêu ông lo – Thằng H tôi nhét vào tôi 1 nùi 100K, 200K.
– G lại đếm hộ anh cái – Tôi nói.
Tính tiền xong, tôi thở phào nhẹ nhỡm, 04 đứa tôi về lại nhà G, cáo từ cái bọn kia đi bar. Tới nhà G, thằng H dịu giọng:
– Xin lỗi bé N với G nha, nãy anh nóng quá.
– Có gì đâu, nãy tại anh X can, không là em cho anh đập tôi chết mẹ luôn. – G chêm…
– Dạ, mấy anh mấy chị dữ quá, coi như tại em, cho em xin lỗi, rồi bỏ qua đi, đừng nhắc nữa – Tôi nói giả cái giọng như có lỗi.
– Ờ, mấy anh chị tha cho cưng đó – Em nói xong cả 03 đứa cười rần rần.
– Nãy uống chưa đã, hay uống tiếp đi – Tôi hăng hái.
– Đúng đúng, vô nhà chơi đi anh, hôm nay xuống xác luôn – G hào hứng không kém.
– Có bia chưa? – H nói.
– Vô tư, mua để dành để ông nội kia qua uống mà – G trả lời ý nói ông bồ mẹ nó.
– Này, ăn nói cho đàng hoàng coi – Tôi rầy.
– Dạ, bia mua để dành để anh kia uống được chưa – G nói lại giọng bắt chước tôi.
– Thế em gái mày đi với ảnh chưa về à – Em bồi thêm.
Cả đám cười nắc nẻ, riết rồi phụ huynh cũng đem ra mà nói, G gọi lớn:
– Chị Y ơi, đem bia cho tụi em, à mà nhà mình có gì làm mồi thì đem lên luôn hen chị, khô khô thôi – G gọi chị giúp việc.
– Giống chị đại quá ha – Thằng H trêu.
– Còn ku đi mua cho chị mấy cục đá coi – G kêu thằng H.
Tôi và em nằm cười hô hô dưới nền bồi vô:
– Im là đâu có chuyện, mà thôi nhịn em đi con – nhìn về phía H.
– Đệt, mà mua đá đâu má – Nhìn về G.
– Ngay đầu đường đó con, đi lẹ má cưng – Con G vừa nói vừa nằm cười.
– Mày ăn ở cũng có đức quá ha, có đứa con lớn ghê – Em nằm cười nói.
– Ê anh H, mua cho dì mấy bịch đậu phộng nha – Em tiếp lời, 03 đứa tôi cười lăn lộn.
– Ờ, để con mua về rồi con cán vô họng mấy má – Thằng H cười cười rồi đi mất.
Đơn giản, không quá cần kỳ trong câu nói, bọn tôi chơi với nhau chân tình, có thể người khác nhìn vào không hiểu, nhưng ai mà quan tâm chứ, chỉ cần 04 bọn tôi hiểu là đủ rồi.
– Dzôôôô – Cả 3 hét lên và cầm ly nốc sạch…
– Hôm nay vui quá, anh X ở nhà em chơi mai về, giờ này mà chỉ không về là biết qua nhà anh kia rồi – G nói ngụ ý là mẹ ẻm.
– Thôi chút anh về, em với H ở lại chơi đi – Tôi ngà ngà.
– 2 Đứa nó chỉ có chơi trò người lớn thôi, chứ đâu nhậu vầy – Em thọt…
– Thế chơi không, mình chơi chung – Thằng H gạ gẫm…
– Thôi đi bây, để vợ anh về, con nó đang khát sữa, khóc bù lu bù lo ở nhà kìa – Tôi cười…
– Mà hình như em thấy anh cũng hơi khát rồi đó – Em thọt tôi.
04 Đứa cười điên cuồng, uống bia chán chê, cả đám lấy bài ra đánh tiến lên, ai thua chót 1 ly, ai thua 3 nửa ly, tới nhì chia, tới nhất ngồi ngắm. Thằng H tuyên bố: Thà ra heo chứ thế không bị thúi. Nó đánh ác, mới có đánh con 3, con 4 là tôi quăng heo, xì, tá lả, để toàn cóc lại, đánh mà cả đám cười bò càng. Này thì đánh, này thì uống, đâu 4 – 5 ván là cả đám nhìn bia là muốn dội, thôi không chơi nữa, nằm xắp lớp trên nền nhà, em nằm trên đùi tôi, còn G nằm trên đùi thằng H, tôi nhìn đồng hồ là 12g đêm. Tôi lấy xe kè em về nhà, tới nơi em loạng choạng gạt chống xuống, leo xuống xe.
– Em mở cửa đi, anh dắt xe vào cho – Tôi nói.
Em ôm chầm lấy tôi, siết chặt và tự nhiên tôi cảm thấy áo tôi ươn ướt, em khóc… Lúc đó tôi cũng không hiểu vì sao, tôi ôm em hỏi:
– Sao thế?
Em không nói gì chỉ lắc đầu ngoay ngoảy… Tôi đưa tay quẹt những giọng nước mắt lăn dài trên má em, tôi an ủi:
– Vô nhà đi em, hôm nay sinh nhật vui mà, già đầu còn khóc nhè y như con nít.
– Ai khóc nhè hồi nào chứ – Em bướng bĩnh trả lời, dù 02 con mắt còn đỏ hoe.
Em buông tôi ra, nhưng tôi đã kéo em lại và đặt vào môi em một nụ hôn. Đây không phải là lần chúng tôi hôn nhau, nhưng sao tôi cảm giác lạ lắm, một chút hạnh phúc xen lẫn lo lắng… Tôi mặc tất cả, bây giờ dưới ánh đèn đường vàng vọt, đường không một chiếc xe, nhà xung quanh đã tối đen, nhưng còn đó, 02 trái tim yêu nhau, đang hôn nhau trong hạnh phúc…
– Này, lợi dụng em nhé – Em cười nũng.
– Ai lợi dụng trước thì anh đáp lại gấp đôi thôi, không thôi lỗ sao – Tôi trêu.
Em mỉm cười và lại ôm tôi, sao hôm nay lạ thế không biết, được một lâu em buông tôi ra và mở cửa, tôi dẫn xe vào nhà, rồi đợi em khóa cửa xong, tôi cũng lên xe và đua về… 12g30 tới nhà bình yên…
– Nếu có chuyện gì làm em buồn, em không thể nghĩ ra cách giải quyết, thì còn có anh, anh sẽ cùng em giải quyết, đừng buồn em nhé. G9 PX – Tôi nhắn tin…
– Dạ, cảm ơn anh vì anh đã yêu em, hông gì đâu anh, anh ngủ ngon. G9 OX – Em reply.
Đó là những kỷ niệm mà không bao giờ tôi quên được, có lẽ khi gặp nhau con người đều có một duyên số, lúc đó tôi chỉ sống hết mình và tôi tin, G, H cũng sống hết mình. Còn riêng em, em có một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi, lúc đó tôi từng nghĩ, nếu không có em, thì cuộc đời này có đâu còn ý nghĩa gì…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện teen, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện