Ninh Tuyết Lạc dại ra rồi điên loạn gào lên, cái lúc sắp trông thấy đống chứng cứ lúc nãy cũng không thấy cô ta kich động hay điên cuồng như lúc này.
Từ hồi liên tục thất thủ bên phía Solomon, cô ta không dám tin tưởng bất cứ ai nữa, cũng không yên tâm thuê sát thủ trong nước, sợ lỡ đối phương trở mặt bị Ninh Tịch mua chuộc thì hậu quả sẽ rất khó lường trước được.
Chính vì thế lần này cô ta mới quyết định sẽ tự mình ra tay.
Dù sao cũng là lần đầu làm chuyện này, chung quy vẫn có chút hoảng loạn, lúc tới chỗ kia xử lý đống quần áo và xe, trong lòng cô ta cũng hoảng sợ lắm, làm gì mà nhớ được chi tiết lúc đó. Hơn nữa, đoạn phim mô phỏng kia của Ninh Tịch vốn trông rất thật, sau khi trông thấy cảnh tượng quen thuộc kia, cô ta lập tức tin luôn.
Còn về dấu vân tay và vết máu, nếu là Ninh Tịch đưa ra cô ta chắc chắn sẽ nghi ngờ… nhưng đằng này lại là Lục Đình Kiêu.
Là Lục Đình Kiêu chính tay đưa cho Ninh Tịch.
Với thế lực của Lục Đình Kiêu, dù là chuyện không thể cũng hoàn toàn có thể xảy ra.
Vậy nên cô ta mới tin ngay như thế!
Nhưng không ngờ… từ đầu tới cuối cô ta lại rơi vào bẫy của Ninh Tịch!
Hóa ra từ đầu tới giờ cô ta đều bị Ninh Tịch lừa gạt, đoạn phim là giả, vân tay và mẫu máu cũng là giả!
Con khốn nạn! Đồ khốn nạn!!!
Ninh Tịch nhìn Ninh Tuyết Lạc đang không ngưng gào thét, cô thấy thật bất lực: “Tôi đã nói là giả rồi, tại cô không tin đấy chứ.”
Lục Cảnh Lễ đứng bên cạnh nhìn Ninh Tuyết Lạc đang tức điên lên, cũng chỉ xem đến thế thôi.
Thật là tàn nhẫn, vừa mới nhập vai một cái là lật ngược tình thế! Đây đúng là một bộ phim lớn! Đã thế còn không quên cho chó ăn… bằng cái đống ảnh lễ đường kia nữa chứ…
Nhưng tất cả những chuyện này vẫn chưa kết thúc.
“Tuy mấy cái này là ngụy tạo nhưng có một thứ vẫn là thật.” Ninh Tịch nói rồi ngón tay khẽ bấm điện thoại, trên tường chiếu lên một tờ giấy A4.
Nhìn kỹ thì có thể thấy đây chính là giấy chứng nhận thân thân.
Giấy giám định cho thấy đứa con trong bụng Ninh Tuyết Lạc căn bản không hề có quan hệ huyết thống gì với Tô Diễn cả.
“Đây… đây là giấy giám định thân nhân!”
“Hình như là giám định quan hệ giữa đứa con trong bụng Tuyết Lạc và Tô Diễn!”
“Trời ạ! Con của Tuyết Lạc không phải là của Tô Diễn à?”
Nháy mắt, cả phòng bệnh ồ cả lên.
Ninh Tịch đánh mắt về phía Ninh Tuyết Lạc: “Có câu nói, hổ dữ không ăn thịt con, huống hồ, chắc Ninh đại tiểu thư cũng rất rõ, đứa bé này đối với cô quan trọng như thế nào. Thế nên tôi cảm thấy rất kỳ lạ không biết tại sao cô lại không dùng cách giết con mình rồi giá họa cho tôi.”
Ninh Tịch hơi ngừng lại, sau đó cô nói tiếp: “Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ nghĩ được một khả năng đó là… đứa trẻ này căn bản không thể giữ lại được. Vậy vì lý do gì mà không thể giữ lại đứa bé này? Đây là vấn đề đáng để suy ngẫm đấy cô Ninh ạ, cô nói phải không?”
Tuy chỉ có khoảng thời gian hai ngày ngắn ngủi nhưng cô lại làm được rất nhiều việc.
Cô đã phái người đi tra camera giám sát đoạn đường Trang Linh Ngọc bị đâm, truy lùng chiếc xe moto kia, còn tra cả hành tung hai tháng nay của Ninh Tuyết Lạc nữa.
Sau đó, cô đích thân tới gặp tay đua xe kia, rồi lại tới tìm chuyên viên hiệu ứng của Biệt Đội Điệp Viên Perak, nhờ người đó giúp cô…
Ngoài ra, cô còn sai người lén lấy mẫu tóc của Tô Diễn để làm giám định với mẫu máu của bào thai kia nữa.
Kết quả giám định nửa tiếng trước mới gửi tới mail của cô, tất cả đúng như cô dự liệu, con của Ninh Tuyết Lạc quả nhiên không phải là của Tô Diễn.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc