Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1 – Quyển 5 » Phần 84

Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1 – Quyển 5

Phần 84

Nghe đám thân thích nhà họ Tô ở xung quanh cười giễu chế nhạo, vẻ mặt của Ninh Diệu Hoa hết trắng rồi lại chuyển xanh, giờ phút này ông ta chỉ mong rằng cái vết nhơ hèn hạ này lập tức vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.

Ông ta vốn dĩ còn do dự, nghĩ rằng chuyện xấu trong nhà không thể để truyền ra ngoài, xảy ra chuyện như thế sau cùng người mất thể diện vẫn là ông ta.

Nhưng giờ khắc này, ông ta đã hoàn toàn hạ quyết tâm phải tống Ninh Tịch vào tù, phải triệt để loại bỏ cái thứ nghiệp chướng này ra khỏi tầm mắt của tất cả mọi người. Bằng không sau này không biết nó còn gây ra bao nhiêu chuyện mất mặt nữa.

Trịnh Mẫn Quân thấy chắc chắn Ninh Tịch lần này sẽ không thoát nổi, cộng thêm cơn tức vì đứa cháu chưa ra đời đã bị hại chết, lập tức vứt luôn thể diện đi: “Ninh Tịch, mày đừng có mơ mộng hão huyền, cái loại con gái như mày, chỉ cần tao còn sống một ngày thì cả đời này mày đừng hòng lấy được Tô Diễn!”

Nghe những lời đó, Ninh Thu Đồng quả thật tức đến điên người, nếu không phải Ninh Tịch cản lại, thì bà đã sớm cho bọn họ một trận rồi.

Bà biết Tô Diễn là vết thương lòng lớn nhất của Ninh Tịch, vốn dĩ bà còn đang lo cho Ninh Tịch, nhưng thấy cô không giận dữ gì mà ngược lại còn cười như hoa.

Ninh Tịch hạ mi mắt cười khẽ một tiếng, sau đó liền ngẩng lên nhìn thẳng vào Trịnh Mẫn Quân: “Xin lỗi, tiêu chuẩn của tôi cao lắm, lệnh công tử ấy à, sợ rằng còn chưa đủ để vào mắt tôi đâu. Ngoài ra, tôi đã kết hôn từ hai năm trước rồi hơn nữa tôi cũng chẳng có hứng thú trùng hôn* đâu, Tô phu nhân, bà ảo tưởng quá.”

*Trùng hôn: kết hôn lần hai khi chưa ly hôn lần một.

“Mày… mày lớn lối lắm!!!” Trịnh Mẫn Quân tức muốn phát điên, con khốn này thế mà dám nói tiêu chuẩn của nó cao lắm, chướng mắt Tô Diễn nhà bà.

Vừa mới dứt câu, bà ta đột nhiên chú ý đến nửa câu cuối của Ninh Tịch, thoáng cái đã ngây ra: “Mày nói cái gì, mày đã kết hôn rồi?”

Khoảnh khắc câu cuối cùng của Ninh Tịch vừa mới dứt, vẻ mặt của Tô Diễn ngồi gần đó thoắt cái cũng thay đổi.

Ninh Tịch đã kết hôn rồi?

Hơn nữa còn đã kết hôn từ hai năm trước rồi?

Tô Diễn không kịp nghĩ nhiều, buột miệng hỏi ra: “Tiểu Tịch, vừa nãy em nói thế nghĩa là sao? Em đã kết hôn rồi sao? Chuyện này làm sao có thể như thế được!”

Ninh Tịch quay sang hờ hững nhìn Tô Diễn một cái: “Làm sao? Tôi kết hôn chẳng lẽ còn phải báo cáo với anh?”

Những người khác trong phòng dường như cũng không ngờ đến kết quả lại thế này, tất cả đều kinh ngạc nhìn nhau xì xào bàn tán.

“Không thể nha! Ninh Tịch thế mà đã lấy chồng rồi á? Chưa từng nghe thấy chuyện này bao giờ!”

“Nói thừa! Bọn họ hoạt động trong giới giải trí đấy, những chuyện như thế này cần phải giấu kín chứ! Kết hôn rồi thì còn giá trị gì nữa! Mới lại còn chẳng biết cô ta lấy lão già nào ấy, lấy đâu ra mặt mũi mà công bố chứ!”

“Nó chẳng sợ sệt gì như thế chắc không phải là ỷ vào lão chồng đó của nó đấy chứ?”

“Chậc, một con hát như cô ta, hơn nữa hai năm trước còn chẳng nổi như bây giờ, có thể lấy được thằng nào tốt đẹp à? Cùng lắm cũng chỉ là cái đám giàu xổi thôi!”

Ninh Tuyết Lạc nghe tin Ninh Tịch thế nhưng lại kết hồn rồi, vẻ mặt cô ta cũng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc nhưng mà rất nhanh chóng trở về với vẻ châm chọc trước đó, cái thứ giẻ rách đã kết hôn rồi mà còn dám nghĩ đến chuyện tranh giành Tô Diễn với cô ta.

Trên mặt Ninh Diệu Hoa cũng tràn đầy khinh bỉ và coi thường, “Ninh Tịch, tao nói cho mày biết! Tao không cần quan tâm mày lấy cái thứ gì, hay có ô dù gì, hôm nay dù có là bố của ông trời đến đây cũng vô dụng mà thôi!”

Đúng vào lúc này, những tiếng bước chân mạnh mẽ trầm ổn vang lên từ phía đằng xa đang bước lại gần.

Gần như khoảnh khắc tiếng gào rú của Ninh Diệu Hoa vừa dứt, cánh cửa phòng bệnh đã được những ngón tay thon dài đẩy ra…

Người vừa mới đến dáng người cao lớn, vẻ mặt lạnh lẽo như sương, khí thế xung quanh anh ta như thể mang theo cả hơi lạnh của mùa đông, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước mang theo sự lạnh giá của quét qua tất cả mọi người, giọng nói trầm khàn lành lạnh văng vẳng trong tai từng người…

“Thật không?”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất