Thỏ bông nhỏ bị nhét một nửa người vào túi, nửa còn lại thò đầu ra ngoài, giống như đang cố nhoài ra, trông đáng yêu vô cùng.
“Ôi…” Các mẹ chạy tới đúng lúc thấy cảnh Trì Soái bị đạp bay, nhất thời sững tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại được mà chạy nhanh tới, trong đó Trì lão phu nhân là chạy nhanh nhất.
“Soái Soái! Soái Soái! Con có sao không? Trời ơi! Sao lại thế này chứ…” Trì lão phu nhân sợ bay hết cả hồn vía.
“Cháu không chạm tới chỗ hiểm của nó, nó không sao.” Tiểu Bảo lạnh lùng nói.
Bị đạp xa như thế! Sao có thể không sao được?
Lúc này, Trì Soái bị đạp ngớ người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, sau khi thằng bé tỉnh lại lập tức đẩy bà nó ra, chạy tới chỗ Tiểu Bảo như cơn lốc, kich động đến mức nói năng lộn xộn: “Lục Kình Vũ, mày mày mày… Sao mày làm được thế? Có phải mày biết võ không? Chính là kiểu đại hiệp trên tivi có thể đá bay người, còn có thể bay bay nữa ấy… mày làm lại một lần đi! Lại lần nữa đi!”
Ơ…
Trì lão phu nhân nhất thời khó xử, lần này bà thật sự tin cháu trai bà không sao rồi, “Nói lung tung cái gì đấy! Cái gì mà lại lần nữa! Cái con khỉ này, bà đã nói con bao lần rồi, tới nhà người ta làm khách thì phải hiểu chuyện, lễ phép, sao con lại gây chuyện thế này hả?”
Trì lão phu nhân tận mắt thấy cháu trai mình là người giật đồ của người ta, là người gây chuyện trước. Nhưng vừa xong thấy Tiểu Bảo đá cháu mình chỉ sợ cháu mình bị thương, nghĩ đúng mà sợ!
Đây chẳng phải đắc tội với người ta quá sao!
Trì Soái nào biết nhiều như vậy, giờ nó đang kich động chạy vòng vòng quanh Tiểu Bảo, hỏi cậu nhóc sao lại làm được như vậy, có thể dạy nó được không. Thậm chí, còn lấy đồ chơi nó thích nhất ra để đổi, nếu sau người thằng bé này mà có cái đuôi chắc lúc này đã vẫy vẫy liên tục rồi.
Không chỉ Trì Soái, mấy đứa trẻ khác cũng rất có hứng thú với chuyện này, đặc biệt là đám bé trai, thế nên trong phúc chốc Tiểu Bảo lại bị cả lũ vây lại.
“Anh Tiểu Bảo ngầu chết mất!”
“Anh Tiểu Bảo giỏi quá! Đúng là nam tử hán! Còn lâu mới là con gái!”
“Lục Kình Vũ, sao bạn lại khỏe thế chứ?”
“Lục Kình Vũ, có phải bạn biết khinh công không?”
Nỗi buồn của đám nhóc cũng nhanh chóng biến mất, lúc này cả lũ đang vây lấy Tiểu Bảo mồm năm miệng mười, ríu rít nói, không hề thấy dáng vẻ xích mích gây chuyện ban nãy nữa…
“Lục phu nhân à, bà xem… thật ngại quá! Soái Soái nhà tôi nghịch ngợm quá, nhưng nó thật sự không có ác ý đâu!” Trì lão phu nhân tỏ ý xin lỗi Nhan Như Ý.
Ban nãy lúc Nhan Như Ý thấy Tiểu Bảo bị bắt nạt quả thật rất tức giận, nhưng giờ cũng nguôi đi nhiều rồi, thấy cháu trai mình đang dạy cho các bạn nhỏ thì bà nói: “Trẻ con cả mà, có chút xung đột cũng là chuyện bình thường, Trì phu nhân đừng lo lắng.”
Lúc này Trì lão phu nhân mới thở phào nhẹ nhõm, các vị phu nhân khác bên cạnh lập tức tranh thủ ninh nọt: “Lục phu nhân, Tiểu Bảo nhà bà đúng là giỏi quá! Còn nhỏ tuổi mà sao thân thủ lại tốt thế?”
Này cũng chẳng phải gọi là nịnh, với thân thủ ban nãy của Tiểu Bảo cùng với dáng vẻ đang dạy các bạn khác lúc này của cậu bé, vừa nhìn đã biết là được tập luyện chính quy rồi.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc