Tống Lâm: “Nếu em không bận gì thì tới chỗ chị đi, chúng ta bàn chuyện kịch bản một chút.”
Ninh Tịch vừa nghe liền ngây ngẩn, có cảm giác như bị bánh thịt từ trên trời rơi xuống đập cho choáng váng: “ơ… Tống… Tống tiền bối… chị đang… mở cửa ngách cho em sao?”
Siêu cấp Ảnh hậu mà cô lấy làm mục tiêu, là người cô ngưỡng vọng, là nữ thần cô yêu thích bấy lâu chủ động liên lạc, lại còn chủ động lén lút hướng dẫn cho cô đi cửa ngách thật sao?
Hạnh phúc tới quá bất ngờ nên não không kịp load!
Tống Lâm cười nói: “Coi như là vậy đi, em muốn qua không?”
Tất nhiên là muốn rồi!
Ninh Tịch đè xuống lời nói suýt nữa thì bật thốt lên, cô căng thẳng hỏi lại: “Cái này… có làm phiền chị quá không? Chị bận rộn nhu vậy!”
“Không sao, chị gửi địa chỉ cho em rồi tối em đển đây đi!” Tống Lâm nói.
Nhận đuợc tin nhắn của Tống Lâm, Ninh Tịch suýt nữa đem di động của mình đi cúng luôn.
Buổi tối, tại Bạch Kim Đê Cung.
Ninh Tịch cơm nước xong liền chui lên phòng không ngừng thử đi thử lại quần áo.
“Lá là là lá lá lá la la… cùng em nói nói chuyện phiếm đến ung thư gan cũng không sao, cùng em đi dạo phố đến mòn chân cũng không sao. Tất cả đều phải cảm ơn em đã khiến anh hồi sinh, khiên anh cảm nhận được thê nào mới là love, loving và happy, trái tim anh như đang ngồi trên tên lửa…”
Nghe tiếng hát sung sướng của Ninh Tịch vọng ra, Lục Cảnh Lễ đang quấn lấy Tiểu Bảo chơi cờ caro ai oán nói: “Anh, tối nay hai người muốn ra ngoài hẹn hò à?”
Lục Đình Kiêu: “Không.”
“Không?” Vẻ mặt Lục cảnh Lễ rõ ràng tỏ ý không tin: “Vậy cái bộ dạng “khi tình yêu đến” của chị ấy là đi hẹn với ai?”
Lục Đình Kiêu:
Lục Cảnh Lễ lập tức nhận ra mình lỡ mồm liền bụm miệng lại rồi ho nhẹ giải thích: “Khụ khụ… có khi là rảnh quá nên chơi trò thay đồ ý mà! Không nhất định là đi hẹn hò đâu ha ha ha…”
“Em chọn xong rồi! cái này đẹp không?”
Ninh Tịch mặc một chiếc váy ngắn màu xanh nước biển, cái màu đáng sợ này chỉ cần da hơi có vấn để chút thôi là coi như hỏng bét luôn. Cơ mà mặc trên người Ninh Tịch thì hiệu quả đúng là… chậc chậc…
Bánh bao nhỏ không nhịn được mà thẳng tay hạ đo ván chú Hai phiền toái nhà mình, sau đó chạy lạch bạch tới cạnh mẹ: “Mẹ của Tiểu Bảo đẹp lắm!”
Ninh Tịch vui vẻ ôm bánh bao nhỏ gặm một cái: “Ánh mắt con trai mẹ là chuẩn nhất!”
“Mẹ muốn đi gặp ai sao?” Bánh bao nhỏ ngưỏc cái đầu nhồ lên hỏi.
Lục Cảnh Lễ lập tức ôm lòng hóng chuyện nhìn sang, Lục Đình Kiêu cũng hơi hơi ghé mắt.
Giọng điệu của Ninh Tịch cũng có chút kich động: “Đúng rồi! Tối nay mẹ có một cuộc hẹn vô cùng quan trọng! Mau cho mẹ một cái thơm khích lệ nào
Bánh bao nhỏ lập tức khôn khéo mà dâng lên một nụ hôn thật kêu.
Lục Đình Kiêu:
Lục Cảnh Lễ:
Ối giời ơi! Đi hẹn hò thật kìa!
Lục Cảnh Lễ tỏ vẻ bị kinh SỢ: “Anh Tịch hẹn với ai thế? Ai có thể khiến anh Tịch của tôi chỉ đi ra ngoài một chuyên mà thay 18 bộ quần áo đổi 3 phong cách trang điểm thế hả? Dầu có là anh Hai em cũng không có đãi ngộ này đâu đấy! Tiểu Tịch Tịch, sao chị có thể phũ phàng như thế? Chị làm thê anh của em chịu sao thấu?”
Ninh Tịch trơn mắt nhìn Lục cảnh Lễ một cái rồi chạy bạch bạch tới cạnh Lục Đình Kiêu rồi nhón chân hôn lên môi anh một cái: “Thì sao hả? Trước mặt anh của anh thì tôi chẳng mặc gi cũng được nhá! Anh yêu, đừng nghe em trai anh khích bác!”
Ý lạnh trên mặt Lục Đình Kiêu nhất thời hóa thành dịu dàng cưng chiều vô biên, không chút do dự phản bội em trai mình: “ừ.”
Lục Cảnh Lễ:”!!!”
Đệch! Tiểu Tịch Tịch chính là cuồng ma vuốt lông dẹp lửa cho Đại ma vương!
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc