Thậm chí cả người quản lý của Ninh Tuyết Lạc là Thường Lị cũng không thoát khỏi, cô ta bị hỏi vài vấn đề mà cô ta chỉ muốn chết luôn cho xong. Dù sao thì Ninh Tịch cũng là chính tay cô ta đuổi đi.
“Cô Thường, lúc trước khi cô và quý công ty hủy hợp đồng với Ninh Tịch thì có nghĩ tới chuyện cô ấy có nhiều tiềm lực như vậy không?”
“Cô Thường, cô có từng hối hận với quyết định của mình không?”
“Mọi người nhường một chút, xin nhường một chút! Cảm ơn sự quan tâm của mọi người đối với Tuyết Lạc, mấy hôm nữa tôi sẽ sắp xếp tổ chức họp báo trả lời các vấn đề của mọi người!” Thường Lị và Tô Diễn cùng nhau che chở cho Ninh Tuyết Lạc thoát khỏi vòng vây.
“Anh Tô, đối với chuyện vợ anh mất vị trí Ảnh hậu thì anh có ý kiến gì không?” Phóng viên lại lập tức chĩa mũi dùi vào Tô Diễn.
Dưới sự thúc ép của các phóng viên, Tô Diễn hơi nhíu mày rồi nói: “Tuyết Lạc vĩnh viễn là nữ chính xuất sắc nhất trong lòng tôi.”
Nghe Tô Diễn nói vậy thì sắc mặt không mấy dễ coi của Ninh Tuyết Lạc mới khá hơn một chút.
Ngay tại lúc đó thì trong đám người đột nhiên vang lên tiếng thét kich động vô cùng chói tai.
Là Ảnh hậu Ninh Tịch bước ra.
Ninh Tịch vừa mới xuất hiện thì nhất thời đám phòng viên vây quanh Ninh Tuyết Lạc nãy giờ đều chạy biến chẳng còn một mống, ngay cả Tô Diễn cũng không khống chế được ánh mắt nhìn lướt qua phía đó.
“Ninh Tịch, chúc mừng cô đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất cùng vòng nguyệt quế Ảnh hậu! Tận hai giải thưởng! Cô coi như là người chiến thằng của tối nay rồi, có thể cho chúng tôi biết tâm trạng hiện giờ của cô thế nào sao?”
“Trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà có thể thắng được các tiền bối lâu năm, Ảnh hậu Ninh quả không hổ danh là người sinh ra vì giới giải trí mà!”
“Không biết tiếp theo Ảnh hậu Ninh có tính toán gì không, nghe nói đạo diễn Giang Hành Chu đã đưa ra cành ô liu cho cô là thật sao?”
….
Ảnh hậu Ninh… Ảnh hậu Ninh…
Ảnh hậu Ninh mà lũ người kia đang tâng bốc lúc này lại là Ninh Tịch!
Là Ninh Tịch! Tại sao lại là Ninh Tịch!
Cô ta chuẩn bị lâu như thế, hy sinh bản thân mình đến nỗi đi diễn cái loại nhân vật bẩn thịu đê tiện như thế… Cả hai bộ phim của cô ta đều được đề cử, ấy thế mà lại để cho Ninh Tịch lấy được Ảnh hậu, sau này cô ta phải đặt chân trong giới giải trí thế nào đây?
Xưa nay con người đã quen thói nâng cao đạp thấp, hiện giờ bên tai Ninh Tuyết Lạc không ngừng truyền đến tiếng xì xào bàn tán của các nghệ sĩ khác…
“Ha, lúc đầu Ninh Tuyết Lạc còn nói là diễn viên phải dùng thực lực nói chuyện đấy! Chậc chậc, cô ta nói quả không sai! Làm diễn viên ý mà, quả thật phải dùng thực lực để nói chuyện! Không biết bây giờ cô ta còn nói gì được nữa không?”
“Nhan sắc lẫn tài năng còn chẳng bằng Ninh Tịch, không biết cô ta dựa vào đâu mà cho rằng mình hơn người nhỉ… ngay cả đàn ông… chậc chậc, lấy điều kiện của Ninh Tịch thì muốn tìm người đàn ông có tiền hơn cả Tô Diễn cũng chẳng khó gì đúng không?”
Nghe những lời nói khó nghe như vậy, trong cơ thể Ninh Tuyết Lạc dường như có một ngọn đuốc đang cháy hừng hực.
Cầm mồm câm mồm câm mồm! Thân phận cô ta là Đại tiểu thư của Ninh gia, thân phận cô ta vô cùng tôn quý, còn Ninh Tịch chỉ là một con nhà quê đê tiện thì sao sánh được với cô ta!
Vừa nghĩ tới chuyện sau này ở trong giới giải trí cô ta luôn thấp hơn Ninh Tịch một bậc, bị mang cái danh kẻ bại trận thì cảm giác căm ghét trong lòng cô ta trào dâng mãnh liệt như thể muốn cắn nuốt luôn chính bản thân cô ta vậy.
Không được! Cô ta tuyệt đối không cho phép!
Còn gà rừng quê mùa đó, đứa con nuôi đê tiện đó… nó dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà dám cưỡi lên đầu lên cổ cô ta?
Ninh Tuyết Lạc tức giận đến mức toàn thân run rẩy, thừa dịp Tô Diễn đi lấy xe cô ta lập tức cho Thường Lị một ánh mắt tăm tối, ám chỉ cô ta mau hành động đi.
A
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc