Trịnh An Như thấy Hàn Tử Huyên vẫn đứng vững ở vị trí đầu tiên trên hai bảng thì thở phào nhẹ nhõm: “Mới ngày đầu mà số phiếu đã cao vậy rồi, chắc chắn không bị vượt đâu! Chị đã nói rồi mà, ả minh tinh hết thời kia căn bản là chẳng đáng để vào mắt, chỉ biết bày mấy trò cỏn con thôi, cứ đụng đến thực lực chân chính thì biết tay nhau ngay!”
Mà cái gọi là thực lực chân chính thì không chỉ có mình thực lực cá nhân, quan trọng nhất vẫn là thực lực tài nguyên, mạng lưới quan hệ và cả công ty chống lưng phía sau nữa. Ninh Tịch kia thì có được cái gì chứ?
Hàn Tử Huyên biết mình đứng đầu bảng mà vẻ mặt cũng chẳng có thay đổi gì, hừ, đây cũng là chuyện trong dự tính thôi mà, Tinh Huy tuyết đối sẽ không để cô ta bị Ninh Tịch chèn ép. Nhưng mà, khi thấy Giang Mục Dã cũng có xếp hạng cao không kém thì sắc mặt của cô ta lập tức trở nên khó coi.
Trịnh An Như thấy ánh mắt của Hàn Tử Huyên, biết cô ta đang nghĩ cái gì vì vậy bèn giải thích: “Sức hút của Giang Mục Dã vốn đã luôn cao rồi, lần này sự thật được công bố, tin đồn được xóa bỏ nên sức hút ngày càng cao. Lại thêm, lần này cũng không biết cậu ta ăn nhầm cái gì mà lại liều mạng đến như thế…”
“Bởi vì ra sức giúp em ngăn chặn Ninh Tịch nên phía Tinh Huy đã dồn hết tài nguyên cho em, thế nên phía bảng xếp hạng các nghệ sĩ nam bên kia không giữ được…”
Hàn Tử Huyên đương nhiên là cũng biết điều này, nhưng sao cô ta có thể nuốt được cục tức này chứ. Cái tên không biết điều kia khiến cô ta mất mặt nhiều lần như thế, lại còn bị fan của tên đó mắng cho lút đầu. Vậy thì cô ta sao có thể đứng im nhìn hắn được vui vẻ chứ? Cơ mà, cô ta cũng hiểu rõ việc cấp bách hiện giờ là cô ta phải vượt qua Ninh Tịch, thế nên chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn.
…
Thời gian bỏ phiếu bầu chọn là một tuần lễ.
Mấy ngày tiếp theo, quả nhiên, dưới sự “chỉ đạo kịch bản” của Từ Thao và Lương Phi Tinh, số phiếu của Ninh Tịch không ngừng tăng lên, thành công chiếm vị trí số hai trên bản xếp hạng. Nhưng dù là thế thì vẫn còn chênh lệch khá lớn với Hàn Tử Huyên ở vị trí đầu tiên.
Hiển nhiên là Tinh Huy đã dốc hết toàn lực đập hết tài nguyên vào Hàn Tử Huyên nên số lượng phiếu này quả thực rất đáng sợ, hơn nữa còn có xu thế chiếm hết cả hai bảng xếp hạng này.
Vì có “số phiếu khủng” của Hàn Tử Huyên phía trước cho nên việc Ninh Tịch vất vả lắm mới bò lên vị trí số hai chẳng có ý nghĩa gì, thậm chí càng tăng thêm phần châm chọc.
Mắt thấy chỉ còn lại ngày cuối cùng của đợt bầu chọn, thứ tự bảng xếp hạng gần như là sẽ không còn bất cứ biến động gì nữa.
Với cường độ bỏ phiếu lớn như thế thì số phiếu trong tay các fan dường như đã bị ép cho tã hết cả rồi, muốn xoay người chỉ trong ngày cuối này là điều không thể.
Mặc dù Giang Mục Dã thành công đánh chiếm ba bảng xếp hạng nhưng sắc mặt vẫn chẳng dễ nhìn một chút nào: “Mẹ nó, sớm biết con ả kia âm hiểm như thế thì tôi đã bảo fan nhà tôi bỏ phiếu hết cho bà luôn rồi!”
Mấy ngày nay phía Hàn Tử Huyên có thể nói là dở hết thủ đoạn, đầu tiên là ỷ vào vị trí của mình để cướp hết những thông báo có tính quảng bá tốt nhất, ra sức kêu gọi bỏ phiếu trên mọi mặt trận, cuối cùng lại còn tỏ vẻ mệt mỏi quá nên té xỉu ở phim trường. Trịnh An Như kia thì thừa cơ khóc lóc kể lể nào là Tử Huyên nhà cô ta cố gắng, liều mạng bao nhiêu, phải nói là vô cùng thảm thiết.
“Lo cái gì chứ, còn chưa tới hồi kết mà.” Ninh Tịch liếc nhìn Giang Mục Dã đang hoảng loạn.
Nhìn dáng vẻ “bổn hoàng đế” không vội này của Ninh Tịch, “vị thái giám” nào đó suýt tức chết: “Chỉ còn lại ngày cuối này thôi, tôi không lo mà được à?”
“Còn có Đêm Hội Ngôi Sao ngày mai mà.” Ninh Tịch nói, trong mắt ánh lên tia thích thú không rõ nghĩa.
Giang Mục Dã bĩu môi lẩm bẩm: “Có ích gì chứ? Chờ đến lúc đó thì hoa cúc cũng tàn rồi!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc