Trong tòa nhà của công ty Thịnh Thế, các nghệ sỹ cả mới lẫn cũ đang túm tụm cùng nhau xem trực tiếp đều kich động hoan hô.
“Chậc! Anh Thao khí phách thật! Giờ thì đám Hàn Tử Huyên hứng đủ nhé!”
“Không ngờ được nguyên nhân năm đó anh Tịch rút lui lại là như thế này!”
“Ôi trời, tai nạn giao thông thành người thực vật! Lúc xem đoạn anh Tịch cướp trường thương thế mà tôi còn dám nói thực lực của anh Tịch giảm sút, tôi phải xin lỗi anh Tịch! Anh Tịch của chúng ta trâu bò quá đi mất!”
“Oan khuất của tiền bối Giang cuối cùng cũng đã được rửa sạch, anh Tịch cũng đã quay trở về rồi, giờ Thịnh Thế của chúng ta thực sự được cứu rồi!”
…
Đối lập với không khí vui mừng hân hoan của Thịnh Thế thì bầu không khí của Tinh Huy hiện giờ lại u ám chưa từng thấy.
Buổi họp báo bên Ninh Tịch vừa mới kết thúc, tất cả các quản lý cấp cao của Tinh Huy lập tức mở cuộc họp khẩn cấp.
Trịnh An Như giờ đã tức đến mức sắp nôn ra máu: “Cái gã Từ Thao khốn nạn! Thật vô sỉ quá đi mất! Câu cuối cùng hắn ta nói là có ý gì! Rõ ràng hắn ta đang vu oan giá họa cho chúng ta vụ tai nạn xe của Ninh Tịch là do chúng ta sắp xếp đây mà! Lập tức gọi luật sư đến đây, tôi muốn kiện anh ta tội phỉ báng!”
Giám đốc phòng quan hệ công chúng – Lưu Văn Lương liếc cô ta một cái, khuôn mặt nặng nề lên tiếng: “Đối phương chỉ nói một câu thủ phạm đã lẩn trốn, trừ cái đó ra thì có nói cái gì nữa đâu, cô kiện cái gì mà kiện? Ngược lại một quản lý như cô mà nói năng không thèm suy nghĩ, trong trường hợp như thế mà dám nói ra những lời vô căn cứ ấy, cái gì mà dựa vào mặt, bán thân thể để rồi bây giờ bị người ta nắm trong tay nhược điểm lớn như thế! Cô xem xem trên mạng giờ đã chửi chúng ta ra như thế nào rồi!”
Trịnh An Như lạnh mặt: “Cái gì mà không có căn cứ, Ninh Tịch bán thân tất cả mọi người đều biết, cần gì chứng cứ?”
Lưu Văn Lương cười lạnh một tiếng, “Có chứng cứ thì cô lấy ra đây tôi xem nào! Một câu tất cả mọi người đều biết là xong đấy à? Những lời như thế này mà một quản lý hàng đầu như cô cũng thốt ra được à? Tôi quả thực không còn cách nào nói chuyện với cô được nữa rồi!”
“Anh…”
Trịnh An Như đang định nói tiếp thì Vương Hạo Quân đã tức tối ngắt lời cô ta: “Đủ rồi, mấy người đừng có cãi nhau nữa, tôi gọi các người qua đây là để các người cãi nhau đấy à!”
Ninh Tuyết Lạc vừa xử lý xong chuyện của Tắc Linh thì ngay sau đó liền nhận được tin tức từ Tinh Huy, lúc này cô ta đang bực bội sắp phát điên lên được: “Sự việc trong buổi họp báo tuyên truyền lần trước vẫn chưa đủ để các người tỉnh táo lại sao? Tại sao hết lần này đến lần khác toàn để xảy ra những vấn đề kiểu này?”
Chết tiệt!
Ninh Tịch! Ninh Tịch! Tại sao lại là Ninh Tịch!!!
Lưu Văn Lương trầm giọng nói: “Ninh phó tổng, không phải là chúng tôi không tỉnh ra mà là do những chứng cứ của bên Ninh Tịch quá đầy đủ, lý do này hoàn toàn không có cách nào để phản bác. Chúng tôi có đề phòng thế nào cũng không phòng được, chỉ là không ngờ rằng Từ Thao không chỉ kich động các fan mà còn vô liêm sỉ đến như thế, không chỉ trả đũa còn bẫy ngược lại chúng ta nữa!”
“Tuy rằng phía Từ Thao không có chứng cứ, nhưng miệng lưỡi người đời đáng sợ, chuyện này mà lan rộng ra thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của nghệ sỹ.”
Ninh Tuyết Lạc bóp bóp mi tâm: “Vậy thì nắm chặt lấy cái điểm không có chứng cớ ấy, tuyệt đối không thể để fan bị kich động. Còn về An Như, bây giờ cô lập tức đăng một bài giải thích xin lỗi, thái độ thành khẩn một chút.”
“Cái gì? Bảo tôi xin lỗi á?” Trịnh An Như lập tức biến sắc, ánh mắt vô thức liếc về phía Hàn Tử Huyên.
Vẻ mặt của Hàn Tử Huyên cũng rất mất kiên nhẫn: “Không phải chị xin lỗi chẳng lẽ lại là tôi chắc?”
Trịnh An Như lập tức im bặt.
Vương Hạo Quân đau đầu đỡ trán: “Bây giờ cũng chỉ đành thế mà thôi, cố gắng hết sức để bù đắp lại tổn thất. An Như, chuyện này cô nhất định phải gánh lấy, hình ảnh của Tử Huyên không thể có bất kỳ sứt mẻ nào cả.”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc