[Có gì mà phải xem, cho dù xảy ra chuyện gì thì cô ấy cũng phải ra mặt cho chúng ta biết một câu chứ, để chúng ta còn yên tâm, thế mà cũng không được à? Nhưng không hề, chẳng có cái gì hết!]
[Tôi cảm thấy Hàn Tử Huyên vẫn tốt hơn, bình thường cũng tương tác nhiều với chúng ta, tính cách thân thiện! Có cảm giác như được xem trọng ấy!]
…
Những bình luận như thế này càng lúc càng nhiều, tất cả đều là phóng viên và thủy quân mà Trịnh An Như xếp vào. Một năm một mười bám chặt lấy cái điểm yếu “bỏ rơi fan” này của Ninh Tịch, đạp lên Ninh Tịch đồng thời vẫn không quên tâng bốc Hàn Tử Huyên.
“Cảm ơn các quý vị truyền thông hôm nay đã đến đây, cũng cảm ơn các fan lúc này đang cùng xem trực tiếp…”
Buổi họp báo bắt đầu, Lương Phi Tinh lên tiếng chào hỏi mở màn rồi đưa mic cho Ninh Tịch: “Về nguyên nhân của việc một năm trước Ninh Tịch đột ngột rút lui khỏi giới giải trí, sau đây sẽ do đích thân cô ấy giải đáp cho mọi người.”
Nghe Lương Phi Tinh nói, hiện trường buổi họp báo nhất thời im lìm, ngay đến cả phần bình luận trên kênh trực tiếp cùng ngừng lại trong thoáng chốc.
Tất cả mọi ánh nhìn đều tập trung vào cô gái ngồi giữa sân khấu.
Ninh Tịch đón lấy mic từ Lương Phi Tinh, cô trầm mặc mất vài phút sau đó mới lên tiếng: “Rất xin lỗi, mãi cho đến bây giờ mới xuất hiện ở đây để cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng… Một năm trước, sở dĩ tôi đột ngột rút lui là bởi vì tôi bất ngờ gặp phải tai nạn rồi trở thành người thực vật, rơi vào trạng thái hôn mê sâu.”
Khoảnh khắc Ninh Tịch vừa mới dứt lời, vẻ mặt của tất cả phóng đều kinh ngạc vô cùng, mà trên kênh phát sóng trực tiếp thì sau một khoảng im lặng ngắn ngủi thì hoàn toàn nổ tung.
[Người thực vật!!!]
[Anh Tịch thế nhưng lại trở thành người thực vật?]
[Thật hay giả thế?]
[Có phải vừa nãy tôi nghe nhầm không vậy?]
…
Lương Phi Tinh và Từ Thao hết sức căng thẳng, tập trung chú ý đến phản ứng của các bên, đang chờ Ninh Tịch nói tiếp thì phát hiện ra cô đã đặt mic xuống luôn rồi.
Lương Phi Tinh thật muốn ngất luôn, bảo cô giải thích nguyên nhân thế mà cô chỉ giải thích có đúng một câu không hơn không kém đó à?
Vẻ mặt của Từ Thao cũng đầy bất đắc dĩ, vốn dĩ thấy biểu hiện của Ninh Tịch trong buổi tuyên truyền của Thiên Hạ tốt như thế, còn tưởng rằng hôm nay anh ta sẽ chẳng cần lo nghĩ nhiều, cho nên cũng chỉ dặn dò qua loa một câu.
Bây giờ anh ta mới phát hiện ra, hóa ra Ninh Tịch thật sự không am hiểu mấy cái trò lắt léo hay tỏ ra đáng thương kéo sự đồng tình của người hâm mộ. Vì thế cho nên lúc đấy cô ấy mới chọn cách hát để bày tỏ tâm tình của mình đó hả?
Cũng may khả năng kiểm soát hiện trường của Lương Phi Tinh và Từ Thao đều đang trong trạng thái sẵn sàn. Lương Phi Tinh nhanh chóng sai nhân viên lần lượt phát cho tất cả phóng viên có mặt ở đây một phần giấy tờ chứng minh, hơn nữa màn hình lớn đằng sau lưng cũng cho trình chiếu phần chứng cứ này.
[Đó là cái gì thế?]
[Không biết nữa! Mau xem xem…]
[Ôi đệt! Giấy chứng minh chẩn đoán của bệnh viện Quân y Đế Đô… tổn thương não bộ… người thực vật!!!]
…
Phóng viên và các fan trên kênh trực tiếp còn chưa kịp đưa ra chất vấn với câu nói vừa rồi của Ninh Tịch thì đã bị bằng chứng thép này tương thẳng vào mặt.
Cùng lúc đó, Từ Thao cũng lên tiếng với vẻ mặt vô cùng trầm trọng: “Lúc đầu… khi Ninh Tịch vừa mới bị thương… tất cả mọi người đều cho rằng sẽ có kỳ tích xảy ra… cô ấy nhất định sẽ tỉnh lại…”
“Dù sao… cô cũng đã trải qua bao nhiêu thứ như thế… cố gắng bao nhiêu lâu như vậy… mới có thể đạt được tất những gì cô ấy nên có… và cô ấy còn rất nhiều… rất nhiều fan yêu quý cô ấy đang chờ đợi cô ấy…”
“Tất cả chúng tôi đều tin rằng, sự mong chờ của các bạn, tình yêu của các bạn đối với cô ấy chắc chắn sẽ khiến cô ấy tỉnh lại…”
“Thế nên, chúng tôi mới trăm phương ngàn kế giấu giếm tin tức này…”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc