Giám đốc PR lã chã mồ hôi cầm di động chạy vào: “Vương… Vương tổng… Ninh phó tổng…”
“Sao thế?” Vương Hạo Quân không nhịn được hỏi.
Ninh Tuyết Lạc với Hàn Tử Huyên và Trịnh An Như thấy sắc mặt anh ta không ổn cũng cau mày nhìn sang.
Đối diện với ánh mắt của tất cả mọi người, gương mặt Lưu Văn Lương trắng nhợt xoắn xuýt như bánh quẩy, khó khăn nói: “Thẩm Thẩm Thẩm…”
“Thẩm cái gì mà Thẩm?” Vương Hạo Quân mắng.
“Thẩm Miên!!!” Lưu Văn Lương cuối cùng cũng thốt lên được cái tên này rồi lén lút nhìn về phía Hàn Tử Huyên với Trịnh An Như một cái rồi mới lên tiếng: “Thẩm Miên vừa đăng lên weibo làm rõ chuyện bức ảnh của Giang Mục Dã và Tử Huyên chỉ là một cảnh chụp lúc quay phim!”
“Anh nói cái gì? Chuyện này là không thể nào!” Trịnh An Như biến sắc.
Lưu Văn Lương đau khổ nói: “Là thật, Thẩm Miên còn cắt một đoạn phim chi tiết để làm bằng chứng!”
“Thẩm Miên bị điên rồi sao? Anh ta có biết mình đang làm gì hay không?” Trịnh An Như không thể tin nổi mà thất thanh hét lên.
Sắc mặt Hàn Tử Huyên cũng thay đổi hoàn toàn nhưng cô ta vẫn chắc giọng nói: “Nhất định là có cái gì hiểu lầm ở đây, đạo diễn Thẩm tuyệt đối không thể làm như vậy được!”
Cái Thẩm Miên không muốn nhất chính là lộ chuyện này ra ánh sáng, cho nên lúc đầu bọn họ mới không e ngại gì mà để lộ ảnh ra ngoài.
Hàn Tử Huyên vừa nói vừa vội vàng cầm lấy di động vào weibo của Thẩm Miên xem.
Kết quả, cô ta thấy ngay được nội dung mà Thẩm Miên vừa mới đăng lên trông vô cùng bắt mắt…
[Tại đây, tôi muốn làm rõ một chuyện với mọi người, tấm hình này là một cảnh trong bộ phim mới của tôi tên là Loạn Quan Đông, là một cảnh trong phim, cảnh này cũng là mượn góc để hoàn thành. Bởi vì chút suy nghĩ riêng và ích kỷ của bản thân mà mặc dù biết rõ sự thực nhưng từ đầu đến cuối tôi vẫn không hề đứng ra làm rõ, khiến người vô tội bị liên lụy rất lớn, chuyện lần này tôi thực sự áy náy!]
Đi kèm đoạn văn này là một đoạn video so sánh tấm ảnh với cảnh quay và thông tin liên quan đến nội dung phim, thậm chí còn bao gồm cả những nội dung nhạy cảm…
Hàn Tử Huyên ngu người tại chỗ.
Thẩm Miên này thực sự điên rồi… Thậm chí còn điên không phải nhẹ…
Sắc mặt Trịnh An Như đen xì: “Chuyện này không thể mặc kệ như vậy được! Rốt cuộc Thẩm Miên này bị làm sao vậy, coi như có nổi điên thì cũng không thể kéo Tử Huyên của chúng ta xuống nước được, chẳng lẽ anh ta không biết bộ phim này quan trọng với Tử Huyên cỡ nào sao! Ngay lúc quan trọng thế này mà lại đem chuyện này tuồn ra! Lại còn làm ầm lên cho ai ai cũng biết! Là sợ bên trên không dám cấm anh ta sao?”
Lưu Văn Lương ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Tôi thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy, Thẩm Miên không thể vô duyên vô cớ mà làm như này…”
“Cái này còn cần cậu nói à? Nhất định là phía bên Thịnh Thế lại giở trò rồi!” Vương Hạo Quân cả giận nói.
Lưu Văn Lương cau mày: “Nhưng mà… lấy khả năng hiện giờ của Thịnh Thế… Làm sao có bản lĩnh thuyết phục được Thẩm Huyên làm ra cái chuyện tự hy sinh lớn như vậy, lại còn tự mình thay Giang Mục Dã ra mặt…”
“Ninh Tịch…” Lúc này, Ninh Tuyết Lạc đang u ám ngồi một bên bật thốt ra một cái tên.
Trịnh An Như tuy chán ghét Ninh Tịch nhưng cô ta cũng không quá đồng ý với Ninh Tuyết Lạc: “Ninh Tịch có mặt mũi lớn thế sao? Ninh phó tổng đánh giá cô ta cao quá rồi!”
Vương Hạo Quân quả thật muốn sứt đầu bể trán: “Được rồi, đừng nói nhảm nữa, vấn đề bây giờ là phải giải quyết chuyện này thế nào đã! Lưu Văn Lương, cái mồm cậu đâu? Liên tục để hỏng nhiều chuyện như thế này à, các chức giám đốc PR của cậu là để làm cảnh hả? Khó trách sao người ta cứ nói cậu là vạn năm chỉ đứng thứ hai, cả đời này bị Lương Phi Tinh đè!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc