“Từ Thao?” Parker nhíu mày.
Lưu Hiểu Nhu và Trình Nghị Tân cau mày quay ra nhìn nhau.
“Đúng thế ạ.”
“Anh ta đến đây để làm gì?” Parker hỏi.
Trợ lý ngại ngùng ho khẽ một tiếng, trả lời: “Anh ta nói… anh ta đến đây để ký hợp đồng ạ…”
Parker còn chưa kịp nói gì, Trình Nghị Tân ngồi đối diện đã bật cười sằng sặc: “Ký hợp đồng? Gã ta lấy cái gì ra để ký hợp đồng đây?”
“Tôi thấy anh ta đi cùng với một nghệ sỹ nữ khác.” Trợ lý trả lời.
“Nghệ sỹ nữ, nghệ sỹ nào cơ?” Lưu Hiểu Nhu thử thăm dò hỏi. Cô ta không nhớ là dưới tay của Từ Thao lại còn có nghệ sỹ nào có chất lượng.
“Đối phương đeo khẩu trang và kính râm, tôi cũng không rõ là ai, nhưng có thể là nghệ sỹ mới của anh ta chăng?” Trợ lý đoán thế.
Trình Nghị Tân vẻ mặt đầy giận dữ “hừ” lạnh một tiếng: “Cái tên nát rượu này, uống đến nỗi đầu óc mụ mị rồi à, thế mà dám tùy tiện dẫn một nghệ sỹ đến đây để ép người ta ký hợp đồng? Gã ta coi đây là đâu chứ?”
Trên mặt của Lưu Hiểu Nhu cũng hiện lên vài phần buồn bã: “Anh Thao chắc có lẽ vẫn còn không vui vì chuyện tôi rời khỏi Thịnh Thế…”
Mặt mũi Trình Nghị Tân sa sầm: “Không vui? Gã ta còn có mặt mũi để mà không vui? Hừ, một mầm non tốt như Hiểu Nhu thế mà lại bị gã ta làm trễ nải cho đến tận bây giờ. Nếu như đến Tinh Huy của chúng tôi sớm hơn thì đã sớm nổi tiếng thành đại minh tinh từ lâu rồi, nào đâu phải chịu nhiều khổ như thế, làm lãng phí bao nhiêu năm tháng tốt đẹp của Hiểu Nhu!”
Lưu Hiểu Nhu mấp máy đôi môi, trên mặt hiện lên vài phần oán hận.
Cô ta vẫn luôn tin rằng mình có thể có được ngày hôm nay hoàn toàn là do chính bản thân cô ta, cộng thêm sự tẩy não liên tục của Trình Nghị Tân, cô ta lại càng tin chắc chắn là như thế. Cô ta oán hận Từ Thao và Thịnh Thế đã khiến cô ta bị mai một mà không hề nghĩ đến lúc đầu nếu như không có Từ Thao phát hiện ra thì với điều kiện của cô ta như thế này thì có khi cả đời này cũng chẳng có cơ hội để nổi tiếng.
Parker cũng rất bất mãn vì cái kiểu dây dưa càn quấy này của Từ Thao, vẻ mặt ông ta thoáng sa sầm xuống: “Mời anh ta đi về đi cho tôi, nói với anh ta, tôi đã quyết định ký hợp đồng với cô Lưu đây rồi.”
“Vâng.” Trợ lý gật đầu, bởi vì vừa nãy Từ Thao có nhét cho anh ta một cái phong bì dày dày thế nên giả đò lơ đãng nói thêm một câu: “Đúng rồi, giám đốc, anh Từ có nhờ tôi chuyển cho ngài một câu, anh ta nói…”
“Anh ta nói cái gì?” Parker không để ý lắm mà hỏi.
“Anh ta nói, nếu như ngài vẫn cứ cố chấp ký hợp đồng với cô Lưu thì sẽ để mất cơ hội duy nhất để vượt qua SS.” Trợ lý đáp.
Khoảnh khắc trợ lý vừa mới dứt lời, vẻ mặt của Parker thoáng cái đã thay đổi.
SS là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của YLD tại thị trường khu vực Trung Quốc. Gần như lượng tiêu thụ mỗi năm của YLD đều bị SS đè đầu cưỡi cổ, giám đốc phụ trách thị trường khu vực này là ông ta đây mỗi lần họp hành đều bị cấp trên lôi ra gõ cho một trận, năm nay còn bị phía trên hạ lệnh thép – nhất định phải vượt SS.
Nhưng mà, người đại diện của SS hiện tại là ngôi sao nữ có danh tiếng lớn nhất – Hàn Tử Huyên, ông ta làm cách nào cũng không tìm ra được bất kỳ một ai có thể vượt qua Hàn Tử Huyên được, thế nên ông ta mới bị Từ Thao thuyết phục, quyết định dùng một con đường khác, chọn Lưu Hiểu Nhu làm đại diện.
Nhưng bây giờ, Từ Thao – người thuyết phục ông ta ban đầu giờ lại nói với ông ta rằng nếu như ông ta chọn ký hợp đồng với Lưu Hiểu Nhu thì sẽ để mất cơ hội duy nhất để vượt qua SS, thật đúng là ngược đời.
Trình Nghị Tân thấy vẻ mặt của Parker là lạ liền vội vàng nói: “Ngài Parker, ngài đừng nghe gã ta ăn nói linh tinh, gã ta hoàn toàn là vì cùng đường rồi nên mới cố ý nói thế để kich thích ngài! Cái gì là cơ hội duy nhất để vượt qua SS chứ, chẳng lẽ ký hợp đồng với gã ta là có thể vượt qua SS sao? Thật đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc