Lúc này, Tô Dĩ Mạt quay mặt nhìn về các phóng viên rồi lên tiếng: “Tôi là Tô Dĩ Mạt.”
Tô Dĩ Mạt biết nếu bọn họ đã tìm được mình thì có chối nữa cũng vô ích.
Mặc dù các phóng viên đã biết rõ nhưng khi nghe chính miệng cô ta nói ra thì vẫn cảm thấy khiếρ sợ.
“Thật… thật sự là Tô Dĩ Mạt kìa!”
“Cô ta bị điên rồi đúng không?”
“Dù cho không phải Ninh Tịch thì ắt cũng sẽ có người khác thế chỗ cô ta mà! Cô ta bất chấp phẫu thuật thành Ninh Tịch cũng biến thái quá đi!”
“Lại còn lấy danh nghĩa của Ninh Tịch lên giường với bao nhiêu đàn ông! Trời ạ! Tam quan của tôi bị cô ta đập vỡ rồi!”
…
Ngay khi các phóng viên đã xác nhận đầu đuôi mọi việc thì đột nhiên có một phóng viên nam cao ráo đưa ra nghi vấn: “Cô ta là Tô Dĩ Mạt thì đâu có chứng minh được cái gì? Muốn phẫu thuật thành thế nào là quyền tự do của cô ấy! Nhưng như thế cũng không nói rằng người phụ nữ trong những clip kia chính là Tô Dĩ Mạt đúng không? Mấy người cứ nói như thế thì tôi cũng có thể nói rằng Tô Dĩ Mạt bị Thịnh Thế mấy người kéo ra làm kẻ chết thay cho Ninh Tịch?”
Tên phóng viên đó nói thế thì các phóng viên cũng trố mắt nhìn nhau, khả năng này… cũng không phải là không thể…
“Chắc không phải Thịnh Thế tìm kẻ chết thay thật chứ?”
“Đúng vậy, hai người này quả thật quá giống nhau, rất khó phân biệt thật giả!”
…
Thấy mọi người cũng bắt đầu thay đổi chiều hướng suy nghĩ thì tên phóng viên kia đắc ý nói: “Cô Tô, có phải cô bị Thịnh Thế uy hiếρ hay không?”
Tô Dĩ Mạt đảo đảo mắt, bả vai hơi co lại tỏ vẻ như đang sợ hãi, cô ta phản ứng như vậy càng khiến mọi người tin lời nói của tên phóng viên kia.
Lương Phi Tinh lạnh lùng nhìn chằm chằm gã phóng viên kia một cái rồi máy chiếu sau lưng lại đổi qua hai tấm hình khác.
Một trong hai tấm hình là cảnh cắt ra từ đoạn clip Ninh Tịch ngủ cùng với nhà đầu tư phim Mẹ được tung ra cách đây không lâu. Trong ảnh, có một chiếc điện thoại bị vứt lăn lóc trên đầu giường, trong lúc vô tình gã đàn ông đó xẹt tay qua khiến màn hình sáng lên đồng thời cũng tiết lộ ngày tháng và thời gian lúc đó.
Vì chất lượng của đoạn clip này khá cao cho nên những con số trên màn hình di động cũng hiện lên rất rõ ràng.
Tấm hình thứ hai có thể nhận ra là được cắt từ camera an ninh, nội dung trong hình là Ninh Tịch đang đứng trước cửa, một người khác đang kéo cửa ra mời cô vào nhà.
Mà người đang kéo cửa ấy lại chính là Tống Lâm.
Điểm chính là thời gian trên tấm ảnh cắt ra từ camera an ninh lại hoàn toàn trùng khớp với thời gian trên màn hình di động.
Như thế này có ý gì?
Chỉ cần người không mù thì sẽ hiểu. Chẳng lẽ Ninh Tịch biết thuật phân thân sao, nếu không thì làm thế nào mà cùng lúc lại vừa có thể xuất hiện trên giường với nhà đầu tư, lại vừa có thể đứng trước cửa nhà Tống Lâm?
“Thời điểm đó tôi có hẹn Ninh Tịch đến nhà tôi làm khách, không biết người trong đoạn video kia là ai?”
Một loạt tiếng bước chân vang lên, không biết Tống Lâm đã đến từ lúc nào, cô cùng với những nhân viên khác cùng bước về phía sân khấu.
“A! Là Tống Lâm!”
“Là cô Tống!”
Địa vị của của Tống Lâm trong giới giải trí chẳng cần nói cũng biết, không có bất cứ ai lại đi nghi ngờ lời nói của cô cả. Huống hồ đã có chứng cứ xác thực rồi, lại thêm Tống Lâm tự mình đứng ra làm chứng.
“Tôi đã bảo cái người trong clip kia chắc chắn không phải anh Tịch rồi mà! Bây giờ thì chân tướng rõ ràng rồi đấy! Đã chứng minh được anh Tịch không có mặt ở đó! Lời của cô Tống chắc không có khả năng là giả đâu nhỉ!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc