Charles đang ngậm điếu thuốc liền tỏ vẻ như đã dự đoán trước được, bèn ra dấu tay OK.
…
Trong phòng.
Martin đang đi qua đi lại, sau khi Charles bước vào còn chưa kịp nói gì thì Martin đã đi thẳng vào vấn đề: “Ê Charles này, tôi muốn dành thêm đất diễn cho Tịch, cậu cảm thấy thế nào?”
Charles đập tay với Martin, nói một câu tiếng Trung: “Tư tưởng lớn gặp nhau.”
Martin lập tức vui vẻ nói suy nghĩ của mình ra: “Chỉ có một cảnh đánh nhau này thì ít quá, thân thủ của Tịch rất tuyệt có thể mang tới những cảnh đánh vô cùng ngoại mục…”
Charles trầm ngâm một lát sau đó cắt lời đối phương: “Nhưng… đạo diễn, ông phải nghĩ cho kỹ, nếu tăng đất diễn lên nhiều quá thì cũng đồng nghĩa với việc kịch bản phải bị cắt ở chỗ khác!”
Phải biết rằng phim điện ảnh yêu cầu rất chính xác về thời gian, đôi khi chỉ cắt một cảnh thôi cũng đã tổn thất biết bao nhiêu tiền, tăng thêm một giây thôi cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Martin rối rắm như vậy hiển nhiên cũng là vì nguyên nhân này, nghe xong thì liền kiên quyết nói: “Charles, cậu không cảm thấy phong cảnh đẹp như tranh vẽ mà thiên nhiên ban tặng này kết hợp với diễn xuất đậm chất phương Đông của Tịch còn rung động lòng người hơn hiệu ứng gương mặt lạnh à? Tôi biết sẽ dẫn tới mạo hiểm, nhưng tôi tin tưởng vào phán đoán của tôi!”
Charles nghe vậy bèn nhún vai: “OK, vốn tôi cũng cho rằng là như thế nếu ông đã quyết thì được rồi, vậy chúng ta nói tới chuyện tăng tình tiết phim, ông chuẩn bị tăng thêm bao nhiêu thời gian?”
“Mười phút! Không… mười lăm phút!” Martin kich động nói.
Xuất hiện tận mười lăm phút trong một bộ phim có hiệu ứng đặc biệt… này là gần bằng với đất diễn của nữ phụ rồi! Cho dù là Benny, một trong các vai chính đất diễn cũng chỉ có mười mấy phút thôi.
Charles nghe vậy bèn nói: “Nếu thế, tôi đề nghị tăng yếu tố tình cảm một chút, chuyện tình giữa cô ấy và Orlando…”
Charles còn chưa nói dứt lời thì “Ầm” một tiếng, một dáng người cao to lao như gió vào ôm chầm lấy Charles: “Ôi, Charles ơi, tôi yêu anh quá đi mất! Anh đúng thật là thiên sứ của tôi!!!”
Charles hơi ngao ngán đẩy anh chàng ra: “Orlando, anh không cần cảm ơn tôi, tôi cho rằng Martin cũng nghĩ như vậy, nếu không ông ấy cũng không giữ lại cái cảnh anh nói sai lời thoại kia…”
Orlando lại lập tức kich động muốn ôm Martin nhưng lại bị ông ghét bỏ né tránh, nghiêm giọng nói: “Orlando, tôi biết cô ấy là mẫu người cậu thích…”
Lúc này Orlando lại cắt lời ông ta: “Ồ không! Đạo diễn thân yêu ơi, cô ấy đâu chỉ là mẫu người tôi thích! Cô ấy là nữ vương của tôi!”
Martin có phần câm nín nhắc nhở: “Nhưng tôi muốn cảnh cáo cậu, cậu biết tính tôi rồi đó, nghiêm cấm chuyện tán tỉnh trong đoàn phim và nghiêm cấm có scandal tình ái! Tốt nhất là cậu nên chú ý một chút!”
Orlando vội chỉ tay lên trời thề: “Tôi xin thề với thượng đế! Nhất định tôi sẽ nhẫn nại đến lúc quay xong mới theo đuổi cô ấy!”
Martin cũng biết Orlando tuy là người phong lưu nhưng phẩm chất nghề nghiệp vẫn có, lúc này vẻ mặt mới hơi hòa hoãn.
Orlando thấy đạo diễn không tức giận liền vội vàng dính lấy biên kịch – người khá dễ nói chuyện như keo da chó, vẻ mặt nịnh hót cười nói: “Hì hì, Charles thân yêu, anh cảm thấy sắp xếp thêm một cảnh giường chiếu thì sao? Chắc chắn sẽ rất đặc sắc đó!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc