Ninh Tịch lại thương lượng với Lục Đình Kiêu thêm một lát, thấy trời cũng muộn rồi, cô mới nói, “Anh có muốn ngủ lại chỗ em không?”
Lục Đình Kiêu nghe vậy liền nhìn cô một cái: “Thôi.”
“Hả? Tại sao? Cũng muộn lắm rồi mà! Về giờ cũng phiền phức lắm? Chẳng lẽ lát nữa anh còn chuyện gì sao?” Ninh Tịch khó hiểu.
Lục Đình Kiêu miết tâm mi, bất đắc dĩ nói: “Vì trong phòng cưới tương lai của bọn mình, anh sẽ đặc biệt dễ mất không chế. Hiểu không?”
Ninh Tịch: “Ặc…”
Lục Đình Kiêu xoa đầu cô, “Anh nhất định sẽ chờ tới sau khi kết hôn, nhưng anh muốn làm như vậy, vì em là người quan trọng nhất của anh, anh bằng lòng đợi, cũng là muốn dành cho em sự tôn trọng lớn nhất.”
Ninh Tịch khẽ thở dài, cọ cọ đầu vào lòng bàn tay anh, miệng lẩm bẩm: “Em cả đời này thua ở trong tay anh… thật không oán hận nửa lời… anh được sinh ra là để khắc chế em đúng không?”
Thân mật một hồi lâu, Ninh Tịch mới tiễn người ra cửa.
Trước khi đi, Lục Đình Kiêu bỗng nhớ tới chuyện gì đó, móc trong ngực ra một tấm thiếρ mời màu đỏ mạ vàng đưa cho cô.
Ninh Tịch mở ra xem, khó hiểu hỏi: “A… Là thiếρ mời sinh nhật? Mạc Kiện Chương là ai? Sao lại mời em?”
“Là cha Mạc Lăng Thiên, thiếρ mời là Mạc Lăng Thiên đưa, tối mai nếu em rảnh thì đi nếu không rảnh thì cũng không cần lo lắng làm gì.”
Chắc Mạc Lăng Thiên muốn mời Lục Đình Kiêu và cô, nhưng vì cô và Lục Đình Kiêu không tiện xuất hiện dưới vai trò bạn cặp thế nên Mạc Lăng Thiên cố ý đưa thêm một tấm thiệp mời riêng dành cho Ninh Tịch, xem như là coi trọng cô.
Ninh Tịch nghĩ một hồi: “Dù sao tối mai cũng không có chuyện gì, ban ngày em ở văn phòng, tối em sẽ đến thẳng đấy!”
Trong giới, người mà Lục Đình Kiêu thừa nhận coi là bạn không nhiều lắm, thêm việc đối phương nghĩ chu đáo đến thế cô cũng không muốn làm phật ý người ta.
Lục Đình Kiêu: “Ừ.”
Ninh Tịch nhón chân lên, hôn một cái lên môi anh, giở giọng bá đạo như tổng tài: “Bảo bối, sẽ có một ngày, em sẽ để anh quang minh chính đại xuất hiện cùng em! Để phụ nữ trong cả thành phố này biết, anh là người của em!”
Lục Đình Kiêu: “…”
Rõ ràng là lời hay đấy… nhưng có phải có chỗ nào đấy không hợp lý rồi không?
…
Ngày hôm sau, tại Studio Tắc Linh.
Vì gần đây Tắc Linh đang chuẩn bị mở rộng nghiệp vụ bên tỉnh H, nên Ninh Tịch cứ có thời gian sẽ tới Studio chỉnh lý tài liệu và lên kế hoạch.
Bất giác mọi người bàn bạc tới tận tối, Ninh Tịch nhìn đồng hồ trên điện thoại, thấy sắp muộn, cô vội nói: “Lát nữa tôi còn phải tham gia tiệc tối, đi trước nhé!”
“Bà chủ đi trước đi!”
“Mọi người cũng đừng tăng ca nữa, nghỉ ngơi sớm đi! À, đúng rồi, Thượng Trạch, ở Studio có lễ phục không? Tìm cho tôi một bộ! Không kịp về thay nữa rồi!” Ninh Tịch vội hỏi.
“Có, chị muốn phong cách nào?” Cung Thượng Trạch hỏi.
Ninh Tịch nghĩ nghĩ: “Là tiệc mừng thọ của trưởng bối, màu sắc với kiểu dáng khiêm tốn điềm đạm một chút!”
“Vâng, bà chủ chờ chút!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc