“Xin chào mọi người! Tôi là Ninh Tịch, mong mọi người chiếu cố nhiều hơn!” Ninh Tịch khách khí chào hỏi mọi người.
“Khách khí quá! Ninh đại mỹ nhân quả nhiên danh bất hư truyền! Người thật còn đẹp hơn cả trong tivi!”
“Tôi cứ nghĩ tạo hình cổ trang đã đủ đẹp rồi, không ngờ mặc đồ hiện đại còn đẹp hơn! Xem ra tỷ số người xem của số này có thể đảm bảo rồi!”
…
Mọi người rối rít chào hỏi nhau, giới giải trí là nơi nhìn mặt mà làm việc thế nên đứng trước mỹ nhân dù sao cũng phải phá lệ mà nhiệt tình một chút, huống chi Ninh Tịch còn là nữ nghệ sĩ có giá trị nhan sắc cao đến nghịch thiên.
Người không cao hứng nhất hôm nay thì đại khái cũng chỉ có nam khách mời.
Phùng Duệ thấy Ninh Tịch ban đầu tất nhiên là kinh diễm, sau đó lại cảm thấy kinh sợ.
Dựa theo định luật được đúc kết của những người đi trước thì cô nào càng xinh đẹp vậy thì chắc chắn nấu cơm sẽ vô cùng khó ăn….
Có nhân viên đứng cạnh thấy vẻ mặt Phùng Duệ như vậy thì cũng hiểu anh ta đang lo lắng cái gì, vì vậy bèn trêu chọc nói: “Anh Duệ cũng phải biết đủ chứ! Một đại mỹ nhân như thế lại tự mình làm đồ ăn cho anh đấy! Nguyên nhìn gương mặt đó thôi cũng đủ ăn ba bát cơm rồi!”
“Vậy lát nữa tôi có thể chỉ ăn cơm không ăn thức ăn có được không?” Phùng Duệ giãy giụa.
“Không thể!”
“”…””
Chào hỏi các nhân viên xong, Ninh Tịch liền đi tới cạnh Phùng Duệ: “Xin chào, chắc anh là Phùng tiền bối rồi, lát nữa xin được chỉ giáo nhiều hơn!”
Thấy thái độ khách khí của người đẹp khiến tâm tình nặng nề của Phùng Duệ khá lên rất nhiều, thậm chí còn có chút không tin được: “Ôi, cô Ninh quá lời rồi, tôi nào dám xứng với hai chữ tiền bối! Chỉ giáo lại càng không nói, không kéo chân sau của cô đã là tốt lắm rồi!”
Những nam diễn viên luôn diễn mấy vai xấu xí gây hài như Phùng Duệ thường là đối tượng mà các nữ nghệ sĩ ghét nhất trong giới giải trí.
Đối phương là đại mỹ nhân, lại còn được Thịnh Thế công khai coi thành đối tượng được bồi dưỡng không ngờ lại khách khí với mình như thế, điều này làm Phùng Duệ có chút bất ngờ.
Nếu là những cô gái khác chỉ sợ thấy mình phải hợp tác với nam khách mời như vậy thì đoán chừng đã sớm đổi sắc mặt rồi…
Vốn Phùng Duệ cũng đã chuẩn bị tinh thần bị người ta làm xấu mặt rồi, kết quả không ngờ thái độ của Ninh Tịch lại tốt như vậy.
Coi như là cái thái độ này chỉ là giả vờ thì vẫn rất khó có được, dù gì loại người bưng cao đạp thấp ở giới giải trí này xưa nay không hề hiếm!
Thật ra thì trước khi Ninh Tịch tới, đạo diễn cũng có chút lo lắng vì lần này bọn họ đã chẳng thể mời một nam nghệ sĩ nào khác nên mới mời Phùng Duệ, ông ta lo Ninh Tịch thấy đối phương thì sẽ nháo lên, trước đó cũng chuẩn bị sẵn các phương pháp khuyên nhủ rồi, kết quả lại không dùng tới.
Làm một đạo diễn thì đương nhiên sẽ thích kiểu diễn viên hiểu chuyện lại phối hợp như vậy. Vì thế ấn tượng của đạo đễn với Ninh Tịch cũng tốt lên mấy phần. Ông đang nghĩ nếu lát nữa cô không làm được thì cùng lắm là làm thêm giờ để cô làm lại vài lần cũng được.
Cái chương trình này đã phát sóng được hơn hai năm, thế nên phông nền với các đạo cụ nhanh chóng được sắp xếp chuẩn bị xong để bắt đầu quay.
Người chỉ đạo chương trình, Ninh Tịch, Phùng Duệ cũng các bộ phận khác tập trung đầy đủ, đạo diễn kêu lên một tiếng: “OK! Bắt đầu quay!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc