Người đứng ở cửa là… Lục Hân Nghiên…
Thấy cô ta, Ninh Tịch có chút bất ngờ.
Chú ý thấy tầm mắt của Ninh Tịch, Lục Hân Nghiên tựa hồ cũng không được tự nhiên. Cô ta ho nhẹ một tiếng rồi tỏ vẻ quang minh chính đại mở miệng nói: “Tôi đến thăm Tiểu Bảo, nghe nói cô bị bệnh nên tiện xem cô thế nào… mấy thứ đồ bổ này cũng là người khác đưa… cô tùy tiện cầm ăn đi…”
Thấy Lục Hân Nghiên tới thăm bệnh, mặc dù miệng nói là nhân tiện nhưng Lục Cảnh Lễ với Giang Mục Dã vẫn vô cùng kinh ngạc.
Hai người họ không biết chuyện xảy ra ở trên núi, họ chỉ biết Lục Hân Nghiên rất không ưa Ninh Tịch. Nhất là Lục Cảnh Lễ, không biết đã bao nhiêu lần anh nghe Lục Hân Nghiên lầm bầm nói Ninh Tịch đã đầu độc anh Hai như thế nào, chỉ có Quan Tử Dao mới xứng với anh Hai nhất…
Nhưng mà bây giờ lại chủ động đến thăm Ninh Tịch, thậm chí còn mang đồ bổ đến làm quà?
Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao…
Chả lẽ Tiểu Tịch Tịch lại không có tiết tháo đi tán gái rồi sao?
“Cám ơn!” Ninh Tịch nhìn những đồ Lục Hân Nghiên mang tới, vừa nhìn đã thấy đây rõ ràng là cố ý chọn để tới thăm cô nhưng mà Ninh Tịch cũng không vạch trần, chỉ nói tiếng cám ơn.
“Tiểu Bảo ~ cô mang đồ chơi cho cháu nè!” Vì để che giấu sự lúng túng nên Lục Hân Nghiên vội vàng chạy đi tìm Tiểu Bảo.
Ninh Tịch phát hiện sắc mặt của Lục Hân Nghiên không tốt lắm, vì vậy thuận miệng hỏi một câu: “Sao bọng mắt của cô lại đen dữ dội thế?”
Lục Hân Nghiên lập tức sờ mắt mình một cái theo bản năng, lầu bầu oán trách: “Còn không phải do cô làm hại à…”
Đối thoại này… Lục Cảnh Lễ không hiểu sao lại muốn hiểu sai rồi…
“Hửm?” Ninh Tịch không hiểu.
“Cô không cho tôi làm đại lý, tôi không còn cách nào hơn là làm lại một bản kế hoạch khác!” Lục Hân Nghiên móc ra cái gương nhỏ, đau lòng nhìn khuôn mặt của mình.
Ninh Tịch nghe thế thì có chút bất ngờ, không ngờ Lục Hân Nghiên vẫn chưa bỏ cuộc.
Mặc dù không muốn nhẫn tâm đả kich cô ta, nhưng cũng không muốn để Lục Hân Nghiên mất công. Vì thế Ninh Tịch nói: “Nhưng mà danh sách đại lý ở Đế Đô của chúng tôi đã đủ rồi, vốn là còn hai suất nhưng trước đó cũng đã hẹn ký hợp đồng hết rồi.”
“Cái gì! Không có? Hai suất cuối cũng không còn sao?” Lục Hân Nghiên vừa nghe liền lập tức sững sờ.
“Đúng vậy, hết mất rồi.” Ninh Tịch không chút do dự khẳng định.
Lục Hân Nghiên nghe xong thì nghệt mặt ra, không tin nổi mà hét lên: “Tại sao lại như vậy, tôi vì cái kế hoạch này mà hy sinh giấc ngủ của cả một tuần! Đời này tôi chưa từng liều mạng vì việc gì như vậy mà giờ cô bảo tôi tất cả đều là công dã tràng sao?”
Ninh Tịch nhéo nhéo mi tâm, bất lực nhìn cô gái trước mặt: “Cô trước khi làm chẳng lẽ không đi điều tra nghe ngóng tình hình chút sao?”
“Tôi… ai biết cô lại chọn đại lý nhanh vậy!” Giọng của Lục Hân Nghiên rõ ràng là có chút chột dạ.
Ninh Tịch: “…”
Cuối cùng cô cũng biết tại sao con nhóc này làm cái gì cũng xôi hỏng bỏng không rồi.
Lục Hân Nghiên không biết làm thế nào cho phải cuối cùng đành hét lên: “Tôi mặc kệ! Chính cô nói, chỉ cần tôi có thể lấy thái độ nghiêm túc cùng thành ý thì Tắc Linh luôn rộng cửa với tôi! Cô nói chuyện mà không tính toán gì hết là sao! Chưa kể… chưa kể tôi… tôi đã gọi cô là chị dâu rồi! Chẳng lẽ ngay cả chút chuyện này cô cũng không thể châm chước một chút sao?”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc