Bà νú càng khó hiểu: “Không phải của tiểu thư? Vậy là của phu nhân sao? Nhưng mà nhìn kiểu dáng thì hợp với mấy cô gái trẻ hơn….”
“Không phải của tôi, tôi cũng chưa từng thấy qua.” Mạnh Lâm Lang nói.
“Vậy thì kỳ lạ thật… xe của tôi cũng chẳng có ai khác ngồi…” Trang Khả Nhi xem đi xem lại chiếc vòng, chỉ nhìn một cái cũng biết chiếc vòng này đắt vô cùng, ít cũng phải mấy trăm vạn.
Lúc này Trang Khả Nhi đột nhiên nghĩ đến một người: “Chẳng lẽ là… Ninh Tuyết Lạc…”
“Khả Nhi, con nói ai?” Nghe được cái tên này, đôi mày nhã nhặn của Mạnh Lâm Lang cau lại một chút.
“Chính là cô con gái của Ninh gia đó mẹ, cha cô ta là Ninh Diệu Hoa, mẹ là Trang Linh Ngọc, con cũng chỉ mới biết con có một cô em họ gần đây thôi…”
“Em họ?” Mạnh Lâm Lang càng nhíu chặt chân mày: “Cô ta mà là em họ con cái gì! Khoan đã… làm sao con biết mấy chuyện này? Ai nói với con?”
“Là Ninh Tuyết Lạc nói…” Trang Khả Nhi nhớ lại một chút rồi đem chuyện ngày đó đều kể lại.
Mạnh Lâm Lang chỉ yên lặng ngồi nghe từ đầu tới cuối, tới đoạn sau thì bà liên tục cười lạnh: “Ăn nói hàm hồ! Trang Linh Ngọc mà đem ảnh đặt ở đầu giường nhớ nhung người nhà hàng đêm sao? Cô ta mà có nửa phần lương tâm thì năm đó đã chẳng làm chuyện lòng lang dạ sói như vậy!”
“Mẹ, năm đó xảy ra chuyện gì vậy? Con hỏi cha nhưng mà cha chẳng nói gì cả, thậm chí còn bảo con đừng hỏi, cũng đừng nhắc tới trước mặt ông.” Trang Khả Nhi khó hiểu.
Để bà νú rời đi rồi Mạnh Lâm Lang mới nói: “Con có biết ban đầu tại sao ông nội con không đồng ý chuyện hôn nhân của Trang Linh Ngọc với Ninh Diệu Hoa không?”
“Chẳng phải là do không môn đăng hộ đối sao? Cơ mà chắc là không đơn giản vậy đâu đúng không mẹ? Nếu chỉ vì cái này thì cùng lắm là cãi nhau mấy lần chứ làm gì mà nghiêm trọng như vậy?” Trang Khả Nhi nói.
Sắc mặt Mạnh Lâm Lang có chút khó coi, dường như bà cũng chẳng muốn nhắc tới chuyện này. Nhưng mà, nếu bà không nói thì rất có khả năng Trang Khả Nhi sẽ bị người ta lừa dối lợi dụng.
Do dự một hồi Mạnh Lâm Lang vẫn lựa chọn nói ra: “Thật ra năm đó điều kiện Ninh gia cũng không kém, tuy không phải nhà có chức quyền hay gia tộc giàu có gì nhưng Ninh gia mở được một cái công ty quy mô không nhỏ nên cũng coi là một nhà giàu! Lúc ấy đương gia là Ninh Trí Viễn, công ty bọn họ phát triển cũng không tệ, ông ấy muốn rèn luyện hai người con trai nên để bọn họ bên ngoài suốt hai năm.”
“Nhưng mà, hai người con trai của Ninh gia lại kém cỏi vô cùng, người con thứ hai Ninh Diệu Bang thì suốt ngày gái gú rượu chè.”
“Con cả là Ninh Diệu Hoa thì mở một công ty nhỏ! Mới nhìn vào thì thấy không tệ nhưng trên trên thực tế ông ta lợi dụng cái bản mặt cũng coi như đẹp đẽ đó là lăn lộn giữa gấu váy đàn bà, cái chuyện nhờ níu váy đàn bà mà đi lên cũng chẳng phải làm lần đầu.”
“Năm đó cha con đã điều tra cặn kẽ rồi nói lại cho Trang Linh Ngọc, nhưng cô ta đã bị Ninh Diệu Hoa mê hoặc đến đầu óc mụ mị, hoàn toàn không nghe lọt bất cứ cái gì, còn nói là mọi người trong nhà làm khó dễ, đánh uyên ương, thậm chí…”
Nói tới đây thì sắc mặt Mạnh Lâm Lang cực kỳ khó coi: “Ninh Diệu Hoa còn từng dụ dỗ mẹ, chẳng qua là ông ta chỉ ẩn ý thôi nên cũng chẳng có chứng cớ! Chuyện này mẹ cũng chỉ nói cho cha con biết, kết quả cha con lại chẳng nghĩ nhiều mà nói thẳng cho Trang Linh Ngọc biết! Kết quả chắc con cũng đoán được rồi, cô ta chẳng những không tin mà lại còn vu hãm mẹ dụ dỗ đàn ông của cô ta… hừ, ánh mắt của mẹ cũng chẳng nát đến mức đó!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc