*Đôi bích nhân: ám chỉ trai tài gái sắc nên duyên cùng một chỗ.
“Tô tổng, chúc mừng chúc mừng!”
“Lý tổng khách sáo quá, mời ngài vào bên trong!”
“Chúc mừng Tuyết Lạc, tân hôn vui vẻ! Hôm nay cô đẹp quá!”
“Chị Lâm mới đẹp đến không thể tả nổi mới đúng chứ? Em làm cô dâu cũng không đè nổi phong thái của chị đây này!”
…
Bên trong hội trường của tiệc cưới.
Ninh Diệu Hoa hào hứng sắp xếp cho các vị khách, một bên lại trò chuyện với mấy lão tổng cao cấp của Đế Đô.
Hiệu giờ ông ta cảm thấy giao 15% cổ phần vào tay Ninh Tuyết Lạc là quyết định đúng đắn nhất trong đời ông ta.
Tuyết Lạc quả nhiên là phúc tinh của ông ta mà!
Hừ, năm đó Trang gia mắt chó coi thường ông ta, phản đối chuyện gả con gái của họ cho ông ta. Nếu hôm nay bọn họ thấy cảnh tượng này thì không biết sẽ cảm thấy thế nào.
Nghĩ như thế, cho nên khi Tuyết Lạc đưa thiệp mời cho Trang gia thì ông ta cũng chẳng phản đối.
Nếu như Trang gia thay đổi thái độ thì ông ta cũng không ngại cởi bỏ hiềm khích lúc trước…
Chớp mắt đã qua hơn nửa thời gian, các khách mời cũng sắp đến đủ.
“Tuyết Lạc, Tô Diễn, bên này giao cho ba mẹ đi, hai con mau vào đi thôi! Lát nữa còn phải làm lễ nữa cơ mà!” Trang Linh Ngọc tươi cười nói.
Chân mày Ninh Tuyết Lạc nhăn chặt lại: “Không sao đâu mẹ, vẫn có khách chưa tới mà! Mẹ cứ để con với Tô Diễn chờ lát nữa đi!”
“Được rồi, hai con cũng đừng chờ lâu quá nhé. ” Trang Linh Ngọc vừa nói vừa đi vào tiếp khách khứa.
Ninh Tuyết Lạc đợi thêm một lúc nhưng chỉ thấy mấy vị khách lẻ tẻ, tuyệt đối không thấy bất cứ bóng người nào của nhà họ Trang…
Chết tiệt…
Cô ta đã làm đến mức đấy mà vẫn không có tác dụng hay sao.
Chẳng lẽ nhà họ Trang thật sự tuyệt tình đến vậy?
Nấc thang tốt như thế đã bày sẵn rồi, cũng nói nhiều với Trang Khả Nhi như thế thì chỉ cần bên kia có một chút ý tứ muốn hòa giải thì hôm nay nhất định sẽ tới.
“Tuyết Lạc, người bên ông ngoại con tới chưa?” Trịnh Mẫn Quân bước tới cười hỏi, vẻ mặt rất ân cần.
“Chưa tới ạ, xem chừng sẽ đến muộn một chút, hay là chúng ta cứ vào trước đi!” Ninh Tuyết Lạc mỉm cười, trong mắt xẹt qua một tia tối tăm.
Trịnh Mẫn Quân để ý nhà họ Trang như vậy, nếu ngay cả cái chuyện đầu tiên lúc gả tới thế này mà cũng xôi hỏng bỏng không thì sau này sao cô ta có thể đặt vững chân ở nhà họ Tô?
Bất kể thế nào hôm nay cũng phải mời bằng được người của nhà họ Trang đến, dù chỉ là lộ mặt.
Xem ra cô ta chỉ có thể dùng đến chiêu cuối cùng…
…
Cùng lúc đó tại quân khu đại viện.
Trang Khả Nhi mặc một bộ lễ phục đậm màu tương đối trang trọng, cô xách túi lên xem chừng là chuẩn bị ra ngoài.
“Khả Nhi có hẹn với bạn sao? Là con trai hay con gái thế?” Mạnh Lâm Lang đang ngồi trên ghế salon giữa phòng khách lên tiếng hỏi, ánh mắt kia dường như có chút mong đợi.
Trang Khả Nhi bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con phải đi ủng hộ cho Tiểu Tịch!”
“Tiểu Tịch? Hôm nay con bé có hoạt động gì sao?” Mạnh Lâm Lang hỏi.
“Tiểu Tịch mở một quỹ từ thiện, hôm nay là lễ thành lập đó mẹ! Con là bạn tốt đương nhiên phải tới chống lưng cho cậu ấy rồi!” Trang Khả Nhi trả lời.
Manh Lâm Lang gật đầu một cái rồi cảm thán: “Đứa bé ấy rất tốt, không những không bị danh lợi che mắt mà vẫn giữ vững được bản tâm, không hổ là…”
“Mẹ, không hổ cái gì?”
Hai mẹ con đang nói chuyện thì bà νú cầm một chiếc hộp nhỏ đi vào.
“Tiểu thư, cô để cái vòng tay này trong xe sao?”
“Vòng tay? Vòng tay gì?”Trang Khả Nhi không hiểu.
Bà νú nói: “Lúc lão Trương rửa xe thì phát hiện ra, nhìn thấy có vẻ quý lắm! Tiểu thư ơi, đồ quý thế này cô giữ cho tốt, cứ để trong xe như thế không an toàn đâu…”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc