“Kịch bản đã thuộc hết chưa?”
Ninh Tịch với Kha Minh Vũ gật đầu một cái.
“Không chỉ thuộc mà còn phải hiểu cho thấu đáo! cảnh này là bước ngoặt lớn nhất trong tình cảm của vân Hoàng, quan trọng nhất là phải lộ ra được tình cảm của nhân vật thay đổi, thể hiện được tính cách của vai diễn chứ không phải làm thê nào để cảnh quay càng thêm ướt át.
Bộ phim của chúng ta là bộ phim đứng đắn, không cần phải dựa vào mấy cảnh giường chiếu để hấp dẫn người xem! Không cầm phải quay lộ liễu cho nên lát nữa hai người phải nhớ, nhất định phải lấy thái độ chuyên nghiệp mà diễn, phải khống chê cho tốt, biết chừng mực… hiểu chưa?”
Quách Khải Thắng nói những lời này thì vẻ mặt có chút nghiêm nghị, hơn nữa còn nghiêm khắc nhìn về phía Kha Minh Vũ mà nói.
Xưa nay, không thiếu những nam nghệ sĩ lợi dụng cảnh thân mật mà chiếm tiện nghi của nữ nghệ sĩ. Ninh Tịch xinh đẹp lại nóng bỏng thê này thì càng dễ gặp phải loại chuyện như vậy.
Quách Khải Thắng bao che Ninh Tịch như vậy thì đương nhiên muốn cảnh cáo Kha Minh Vũ mấy câu, để cho anh biết nên làm cái gì và không nên làm cái gì.
“Đã hiểu.” Kha Minh Vũ gật đầu.
“Vâng, vâng!” Ninh Tịch cũng liên tục gật đầu phụ họa.
Ầy, cái cảnh quay này quả thật là khảo nghiệm sự chuyên nghiệp của cô mà… đạo diễn nói không sai!
“Hai cô cậu từng có một lần hợp tác trong Người Tìm Mộng nên cũng tiết kiệm được thời gian làm quen, chúng ta tranh thủ quay một lần cho xong! Những gì phải tránh tôi đã nói hết rồi… cái tôi muốn là thể hiện được nội tâm nhân vật giãy giụa… muốn nội hàm… muốn sắc mà không tục…”
Quách Khải Thắng vẫn chưa yên tâm mà nói thêm một hồi rồi mới thả cho hai người chuẩn bị.
Ninh Tịch với Kha Minh Vũ rời đi chưa được bao lâu, Mạc Thần Tu đã đi tới cạnh Quách Khải Thắng.
“Đạo diễn.”
“Thần Tu đấy à, tìm tôi có chuyện gì không? cảnh quay hôm nay của cậu đã xong rồi nhỉ?”
“Cũng còn có chút việc, tôi cho là cảnh quay kế tiếp của Ninh Tịch với Kha Minh Vũ có chút không ổn.” Mạc Thần Tu lạnh mặt nói.
Giang Mục Dã đã sớm coi chừng Mạc Thần Tu, thê nên lúc này anh ta lập tức dựng thẳng sống lưng vểnh tai sang hóng hớt! Ui chao, chờ mãi cũng có thằng không nhịn được kìa! Tốt quá! Không cần ông đây ra tay!
Trong lòng Giang Mục Dã vẫn còn lấn cấn chuyện cảnh hôn dưới mưa trong Thiên Hạ với nhiều cảnh thân mật khác bị cắt giảm sạch, nhưng đau ở chỗ là không báo thù được…
“Hửm? Chỗ nào không ổn?” Quách Khải Thắng lập tức hỏi.
Quách Khải Thắng là một đạo diễn thân thiện rất biết lắng nghe ý kiến của người khác, địa vị của Mạc Thần Tu trong đoàn cũng không thua gì nam chính cho nên ông vẫn khá coi trọng ý kiến của Mạc Thần Tu.
“Vân Hoàng nói sao thì cũng là một vai chính nhưng lại xảy ra quan hệ với nhân vật khác ngoài nam chính, rất nhiều người không thích tình huống như vậy! Chắc đạo diễn cũng không muốn lúc tuyên truyền lại có người vì tình tiết này mà phá hỏng cả hình tượng của vân Hoàng, thậm chí phá hỏng cả bộ phim đúng không?” Mạc Thần Tu tỏ vẻ “tôi hoàn toàn lo nghĩ cho bộ phim chứ không có bất kỳ tư tâm nào”.
Quách Khải Thắng nghe vậy thì trầm ngâm một chút: “Đúng là trong tiểu thuyết cũng có rất nhiều tranh cãi lớn xung quanh tình tiết này… không ít độc giả bày tỏ không cách nào tiếp nhận việc vân Hoàng lại lăn giường với người khác ngoài nam chính..”
Mạc Thần Tu lúc này lại nói tiếp: “Cho nên, khi chúng ta cải biên nó thành phim truyền hình thì chẳng phải nên sửa đổi tình tiết này hay sao?”
“Sửa đổi?”
“Dù cho có nhất thiết phải giữ lại cảnh này thì thà sắp xếp là nam phụ với vân Hoàng cùng một chỗ cũng đem lại hiệu quả tốt hơn là để Lưu Diễm! Nam phụ Nam Cung Thần với Vân Hoàng mặc dù là quan hệ đối đầu, ngươi sống ta chết, nhưng càng đấu lại càng có tình cảm mập mờ, không ít độc giả ủng hộ cặp đôi này đâu! Thà rằng đổi thẳng CP từ hận quá thành yêu có khi lại đem lại hiệu quả tốt hơn thì sao?” Mạc Thần Tu tỉnh bơ dẫn dắt.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc