Cửa phòng kêu “két” một tiếng, Tiểu Bảo phồng má thở phì phò đứng trước cửa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn như khắc câu “Hèn hạ, lại đi cướp mẹ của Tiểu Bảo”.
Lục Đình Kiêu buồn cười vẫy vẫy tay với con trai: “Lại đây.”
Tuy bánh bao nhỏ có chút không tình nguyện cơ mà nhìn thấy mẹ rồi thì chẳng nghĩ nhiều đến thế, nhóc lập tức bạch bạch chạy tới.
Cái chân ngắn ngủn leo lên gường của ba có hơi vất vả một tí, vì thế Lục Đình Kiêu cười cười túm con trai lên rồi thả vào giữa.
Ninh Tịch có con trai lập tức quên chồng, cô ôm bánh bao nhỏ hôn hôn một cái, bánh bao nhỏ ôm lấy mẹ đồng thời cũng cảnh giác nhìn ông bố xấu xa phía sau.
Lục Đình Kiêu nhướng đuôi lông mày, như có suy nghĩ gì đó mà nhìn con trai mình, tự dưng lại có hứng thú không biết bộ dạng thằng nhóc này lúc biết Ninh Tịch là mẹ ruột, biết mình được chính Ninh Tịch sinh ra… sẽ thế nào…
Mấy ngày kế tiếp sau khi Ninh Tịch đã khôi phục trạng thái thì tiến triển của đoàn kịch lập tức tăng vọt.
Cái đáng nhắc tới nhất chính là hầu như lần nào Mạnh Thi Ý diễn cùng với Ninh Tịch thì cô ta phải NG đến mấy lần, ít thì năm ba lần, nhiều thì mười mấy lần, hơn nữa toàn bộ là do Mạnh Thi Ý mắc lỗi.
Mặc dù, kết quả cuối cùng vô cùng tốt nhưng mà nếu đem ra so sánh thì diễn xuất của Ninh Tịch hay Mạnh Thi Ý, ai tốt ai kém cũng thấy rõ ràng.
Cũng không biết là do lần trước bị Ninh Tịch quay video xong dọa hay không mà Mạnh Thi Ý lại không hề tìm cô gây phiền phức nữa, trái lại có chút an phận.
Ninh Tịch tất nhiên cũng vui vẻ vì được yên thân rồi.
Trừ lần diễn đầu tiên cô cố ý áp Mạnh Thi Ý ra, thì những lần tiếp theo cô đều nghiêm túc diễn, chỉ có điều… một khi Ninh Tịch nghiêm túc thì diễn xuất cũng sẽ tăng mạnh lên mà thôi. Nếu Mạnh Thi Ý không theo kịp, khí thế của cô ta không ngang được với Ninh Tịch thì rất nhiều phân đoạn sẽ không cho ra được hiệu quả như ý muốn.
Mạnh Thi Ý chỉ chạy theo Ninh Tịch thôi cũng đủ khiến cô ta tốn hết sức rồi còn thì giờ đâu mà kiếm chuyện.
Còn về phần Quách Khải Thắng thì hai diễn viễn chính tận tâm tận lực với vai diễn như thế thì ông ta cầu còn không được nữa là.
Thậm chí, ngay cả phần diễn với Vân Thâm thì Ninh Tịch lúc này đã có thể khiến lòng mình bình lặng như nước mà gọi cha…
Cơ mà cảnh diễn ngày hôm nay với Lục Đình Kiêu… lại khiến cô có chút khẩn trương…
Đúng, không sai, cuối cùng cũng tới cảnh Vân Hoàng với Lưu Diễm lăn giường.
Nội dung cảnh quay này là Vân Hoàng trúng mị độc, vốn Vân Hoàng muốn tìm người trong lòng là Lăng Tiêu để giải độc vừa vặn đem hắn ta lên giường lăn một lần. Nhưng không ngờ lại thấy cảnh Lăng Tiêu đang tỏ tình vỡi Lãnh Ngạo Tuyết, thậm chí còn ngay trước mặt nàng ta mà ra sức phủi sạch quan hệ với Vân Hoàng.
Vân Hoàng ôm trái tim đau đớn rời khỏi Tuyền Cơ Cung rồi cố gắng lết cái thân thể đang bị mị độc hành hạ đến độ sắp tẩu hỏa nhập ma đi, bất tri bất giác lại đi vào vùng núi của một đầu yêu thú nguy hiểm…
Ngay lúc này ẩn vệ Lưu Diễm xuất hiện, tiếp theo hả… thì chính là cảnh quay kiều diễm ướt át lăn lộn trên giường của hai người trong sơn động thôi…
“A a a a! Người ta khẩn trương quá đi ahihi…” Ninh Tịch ôm mặt tỏ vẻ đang xấu hổ.
Ngay cả ngoài đời cô còn chưa lăn giường với Đại ma vương đâu đó!
Vạn vạn không ngờ tới lần đầu tiên lại là trong phim nha!
Giang Mục Dã đứng một bên thấy cái vẻ rõ ràng là thích chết đi được còn làm vẻ của Ninh Tịch mà mặt mũi sầm sì.
Trên thực tế thì nhìn thấy nội dung cảnh quay ngày hôm nay xong thì sắc mặt anh ta có tốt được chút nào đâu…
Hừm, đúng là nhân quả báo ứng mà, nhớ năm đó Lục Đình Kiêu phải giương mắt nhìn anh diễn cảnh thân mật với Ninh Tịch, thế mà đảo mắt một cái đã đến phiên ông đây phải trơ mắt nhìn Lục Đình Kiêu diễn cảnh thân mật với cô, hơn nữa còn là cảnh giường chiếu, giường chiếu đó!
Cơ mà… Giang Mục Dã cũng không nhịn được mà liếc liếc qua mấy hướng khác… hình như có người còn thảm hơn ông đây ha?
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc