Anh thích nhất là nhìn Ninh Tịch đại khai sát giới với người khác trừ anh ra đấy nhá nhá!!!
“Này, có ăn hạt dưa không?” Tâm trạng của Giang Mục Dã rất tốt cho nên nhiệt tình hỏi thăm Mạc Thần Tu đứng đối diện.
Mạc Thần Tu sâu kín nhìn về phía Giang Mục Dã một cái, bởi vì việc quan sát Ninh Tịch mấy ngày liền chẳng có tiến triển gì nên cuối cùng anh ta không nhịn được mà lên tiếng hỏi: “Cậu và Đường… Ninh Tịch đang hẹn hò à?”
“Phụt!!! Khụ khụ khụ…” Giang Mục Dã suýt chút nữa thì chết vì sặc nước trà: “Làm sao có thể!!!”
“Không phải cậu… vậy rốt cuộc là ai…” Dáng vẻ của Mạc Thần Tu như người mất hồn, nếu nói đến những người có trạng thái không tốt thì Mạc Thần Tu là người đầu tiên phải nhắc đến.
Giang Mục Dã bắt chéo chân cắn hạt dưa, vừa rung đùi vừa nói với: “Đừng có nghĩ nữa, con nhóc đó đúng là đã có chủ rồi đấy, hơn nữa đối phương lại còn là người mà chút đạo hạnh cỏn con của anh không thể so được đâu!”
“Cậu thích cô ấy.” Mạc Thần Tu nói bằng giọng điệu chắc chắn.
Giang Mục Dã lại bị sặc lần nữa, đỏ mặt lườm Mạc Thần Tu một cái: “Liên quan cái mông gì đến anh!”
Mạc Thần Tu thấy thế không khỏi trầm tư.
Người có thể khiến Giang Mục Dã e ngại không dám ra tay với Ninh Tịch rốt cuộc là ai…
Giang Mục Dã dường như nhìn ra Mạc Thần Tu đang suy nghĩ cái gì, vì thế mà đen mặt bĩu môi, gì thế, anh không kiêng dè mà được à, bối phận của đối phương cũng đã đủ để đè chết anh rồi!
…
“Mọi người vào vị trí chuẩn bị… bắt đầu!!!” Quách Khải Thắng hô to bắt đầu.
Trợ lý của Mạnh Thi Ý nhàm chán ngáp dài một cái rồi khoanh tay đứng đó, vừa lôi điện thoại ra xem giờ vừa mất kiên nhẫn lải nhải: “Vì cái bộ phim chết tiệt này mà chị Thi Ý từ chối bao nhiêu lời mời của các đạo diễn phim điện ảnh lớn, ngay đến cả vai diễn ở Hollywood cũng từ chối, không ngờ lại bị lừa đến cái đoàn làm phim rẻ rách này…”
Trên thực tế thì thị trường phim truyền hình bây giờ đang rất ăn khách, dù phim điện ảnh của Mạnh Thi Ý có đẳng cấp đến mấy đi chăng nữa, nhưng nếu không có quần chúng làm hậu thuẫn, có muốn kiếm tiền cũng khó. Nếu như cô ta muốn đi trên con đường đẳng cấp không cần để ý đến tiền nong thì cũng được thôi, nhưng từ chối nhiều phim điện ảnh như thế chỉ để nhận một vai trong phim truyền hình hiển nhiên là cô ta đang muốn kiếm tiền.
Cửu Tiêu là bộ phim truyền hình huyễn tưởng có vốn đầu tư cao nhất trong nước hiện nay, đạo diễn, nhà sản xuất, diễn viên cũng là những người có đẳng cấp hàng đầu. Ảnh đế, Ảnh hậu muốn tham gia vào đoàn làm phim có khối người, kể cả có mời cả các diễn viên cấp quốc tế cũng dư dả chứ đừng nói đến Mạnh Thi Ý chẳng qua cũng chỉ là mới được để cử cho hai giải thưởng trong nước mà thôi.
Vai nữ chính này của Mạnh Thi Ý cũng do công ty của cô ta tốn không ít công sức mới giành được cho cô ta, nhưng bây giờ lại tỏ ra khinh thường, kiêu căng đến thế này thì Quách Khải Thắng có tốt tính đến mấy thì giờ cũng khó chịu ra mặt.
Nhưng Quách Khải Thắng cũng không thể nào mà đi đôi co tính toán với một đứa trợ lý nho nhỏ được, đành phải dằn cơn tức xuống, tập trung hết tất cả mọi sự chú ý vào cảnh quay của Ninh Tịch và Mạnh Thi Ý trước mặt.
Hoàng hôn buông xuống, trong khu rừng chỉ còn lại những vệt sáng mờ.
Hai bóng người một trắng, một đỏ treo trên không trung bằng dây cáp, người áo trắng dần dần bắt kịp bóng áo đỏ phía trước, chuyển động của cả hai người đều rất nhanh.
“Sọat”, làn váy đỏ của Vân Hoàng như một ngọn lửa bay múa giữa không trung, hai cánh tay dang rộng như ưng, mũi chân điểm nhẹ lên mặt đất rồi đột ngột dừng lại.
Lãnh Ngạo Tuyêt bám sát lập tức lao xuống, một mũi tên màu bạc sắc bén nhắm thẳng vào người con gái đằng trước: “Yêu nữ! Đứng lại! Hôm nay ta phải thay trời hành đạo!”
Trong mắt Mạnh Thi Ý tràn đầy sự phẫn nộ mãnh liệt cũng với vẻ trách trời thương dân, lột tả một cách xuất sắc hình tượng của vai diễn Lãnh Ngạo Tuyết lạnh lùng vô cùng nhưng cũng từ bi vô cùng.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc