Trịnh Mẩn Quân nhớ tới chuyện trước đây Long đại sư từng xem mệnh cho Ninh Tuyết Lạc nói cô ta có số “vượng phu” thì trong lòng lại thoải mái mấy phần…
Tiếp theo, hai nhà bắt đầu bàn bạc chuyện chuẩn bị lễ cưới, cứ như thể chuyện không vui vừa nãy hoàn toàn chưa hề xảy ra.
Mọi chuyện lại êm đẹp, Ninh Tuyết Lạc cũng trút được nỗi phiền muộn, quả nhiên người thắng là cô ta, cuối cùng vẫn là cô ta!
Sau bữa cơm tối, khi hai nhà đã nói chuyện vui vẻ hòa thuận với nhau rồi thì nói lời tạm biệt.
Cha mẹ hai bên rời đi nhưng Ninh Tuyết Lạc với Tô Diễn vẫn ở lại với nhau, sắp tới đám cưới thì cô dâu chú rể hẳn là có chút chuyện riêng muốn nói, bậc làm cha mẹ tất nhiên là hiểu chuyện này.
Tô Hoằng Quang với Trịnh Mẩn Quân cùng nhau đi về phía bãi đậu xe, vừa đi vừa nói chuyện.
Thái độ của Ninh gia tối nay khiến Trịnh Mẩn Quân rất hài lòng, nhưng không biết tại sao trong lòng cứ có chút cảm giác không yên. Bà ta thở dài nói với chồng: “Haizz, nói thê nào thì Tuyết Lạc cũng chỉ là một đứa do một người đàn bà nhà quê sinh ra, bây giờ nhìn nó cũng không tệ lắm, nhưng em chỉ sợ… sợ sống lầu rồi nó cũng lộ bản tính ra…”
Tô Hoằng Quang là người coi trọng lợi ích, đối với vấn đề này ông ta cũng chẳng để ý nhiều: “Ninh gia nói cũng có lý, Tuyết Lạc được nuôi như thiên kim từ nhỏ tới lớn, chịu sự giáo du͙c cao cấp! Nói thê nào đi nữa thì chắc cũng không kém.”
“Còn cái đứa nuôi thả ở quê từ nhỏ như Ninh Tịch mới là thấp kém không chịu được! Sau này có dạy dỗ thế nào thì chẳng nên thân nổi, em quên mấy chuyện Ninh Tịch làm trước đây rồi sao? còn có bữa tiệc mừng thọ của Ninh lâo gia tử nữa, thế mà mặc đồ giả đến dự!”
“Nêu không em cho rằng cái lão hồ ly như Ninh Diệu Hoa tại sao lại tình nguyện nuôi một đứa con nuôi mà không nhận ruột thịt của mình chứ…”
Nghe chồng mình nói như vậy thì Trịnh Mần Quân gật đầu đồng ý: “Cũng có lý…”
Hai người họ đang nói chuyện thì thấy hai cô gái bưóc tới.
Là Ninh Tịch với trợ lý Tiểu Đào của cô.
Hôm nay, Ninh Tịch mặc một bộ váy thiết kê cao cấp của Tắc Linh, phổi với giày cao gót cùng một phong cách trang điểm nhẹ nhàng. Bộ dạng này của cô có gọi là “quốc sắc thiên hương” cũng không quá đáng, mấu chốt nhất là giữa hai hàng lông mày chẳng hề có chút cảm giác thô tục nào mà trái lại còn thản nhiên lộ ra sự cao quý.
“Tiểu Đào, chờ lát nữa em gửi lịch trình ngày mai vào email cho chị nhé, chị cần gấp…” Ninh Tịch đang nói chuyện với Tiểu Đào nhưng vừa ngẩng đầu lên trông thấy hai người trước mặt thì hơi sửng sốt một chút.
Tô Hoằng Quang và Trịnh Mần Quân…
Cô không ngờ sẽ đụng mặt ba mẹ của Tô Diễn ở đây.
Nhất là Trịnh Mẩn Quân, đây đúng là người cô không thể không nhận ra. Dầu sao trước đây chính người đàn bà này đã gần như không từ bất cứ thủ đoạn nào để chia rẽ cô và Tô Diễn.
Hồi đó, khi cô vẫn là một cô bé ngây ngô ngu ngốc dễ dàng bị người ta bắt nạt chèn ép, những lời nói sắc nhọn hơn dao của Trịnh Mẩn Quân đả mạnh mẽ đả kich cô, giẫm đạp cô… khiến cho tâm hồn vốn ngây thơ khờ dại, non nớt của cô biến đổi…
“Ê, Ninh Tịch à… chờ một chút!” Đạo diễn Quách Khải Thắng sau lưng gọi với theo.
Cha mẹ Tô Diễn thấy Ninh Tịch thì cũng không dám chắc, nhưng nghe được Quách Thắng Khải gọi một tiếng “Ninh Tịch” thì hai người họ trố mắt ra nhìn nhau, sắc mặt lập tức thay đổi.
Làm sao có thể? cô gái xinh đẹp khí chất cao quý này lại… thật sự là Ninh Tịch…”
Sau khi Ninh Tịch về nước thì hai người cũng chỉ mới gặp cô một lần ở tiệc mừng thọ của Ninh lão gia tử, chuyện Ninh Tịch tiến vào giới giải trí bọn họ cũng biết nhưng chưa từng chú ý đến…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc