Vì phía bên này quá ồn ào nên cuối cùng vẫn ảnh hưởng đến tất cả mọi người, kể cả cái người đang được vây quanh kia…
Gân xanh trên trán Ninh Tịch nổi hết lên, mẹ kiếp! Cô đã tạo nghiệt gì thế này! Cứ gặp phải tên kia là liền không có việc gì tốt…
“Woa! 5000 vạn đó!”
“Mấy cô gái trong ngành giải trí chỉ cần uống chút rượu, ngủ với người ta là đã kiếm được món hời như thế rồi, buôn bán đúng là có lời ghê ta!”
“Nhưng cô bé kia có Ninh Thu Đồng làm chỗ dựa đấy!”
“Tôi thấy động cơ Ninh Thu Đồng làm chỗ dựa cho cô ta cũng không thuần khiết lắm đâu… Dù gì cũng chỉ là một đứa con nuôi thôi mà, con gái nuôi có tác dụng gì, có ai mà không biết chứ!”
…
Ninh Tuyết Lạc đứng cách đó không xa theo dõi trò hề này, nghe mấy tiếng bàn tán mà khuôn mặt cô ta không kìm được vẻ đắc chí, trào phúng.
“Ninh Diệu Hoa, ông xem cô con gái tốt của ông đó, tôi đã nói ông nghĩ cách đưa nó đi rồi, thế mà ông còn không nghe!” Vẻ mặt của Trang Linh Ngọc vô cùng âm trầm.
Kể cả có là con gái nuôi thì cũng đủ mất mặt rồi, nếu để người ta biết là con gái ruột thì…
Sắc mặt Ninh Diệu Hoa cũng không được dễ nhìn lắm chỉ có thể nạt nộ: “Bà mắng tôi làm cái gì, cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi! Sao tôi có thể đề phòng được chứ!”
Ứng Phương Lâm đứng bên cạnh ra giọng “an ủi”: “Chú dì, hai người đừng nóng giận như vậy hại mình lắm, dù sao thì Ninh Tịch cũng làm trong giới giải trí, lại xinh đẹp nữa, chuyện này cũng khó tránh khỏi mà!”
Kim Huyên Huyên lập tức tiếp lời: “Cái gì chứ, chẳng phải Tuyết Lạc cũng làm nghề này đấy à? Không có lửa làm sao có khói! Còn không phải là vì cô ta không biết chừng mực nên mới như vậy sao!”
Kẻ xướng người hoạ, khiến cho vẻ mặt của Trang Linh Ngọc và Ninh Diệu Hoa càng khó coi hơn, nhưng hai người cũng chẳng có ý muốn tiến lên lên giải vây cho Ninh Tịch.
Dù sao Ninh Tịch cũng là do Ninh Thu Đồng dẫn đến, chẳng liên quan gì đến bọn họ cả, cứ xem như không có quan hệ gì là được, tránh rước lấy phiền phức không đáng có.
Ninh Diệu Hoa và Trang Linh Ngọc cùng đánh mắt nhìn nhau, thống nhất không quan tâm đến chuyện này.
Cách đó không xa, con sâu rượu già kia ẫn không chịu buông tha: “Uống đi! Sao? Vẫn còn chê ít à? Chỉ là một con hát thôi! Vậy mà còn tưởng mình là tiểu thư danh giá là ngọc cành vàng cơ à?”
Xung quanh dần vang lên những lời xì xào bán tán…
“Mọi người nói xem cô gái này có uống không?”
“Nhiều rượu như vậy, uống để chết à…”
“Nhưng đây là 5000 vạn đó! Có ai dằn lòng nổi chứ? Cho dù chết cũng phải uống! Sĩ diện mà làm cái gì?”
…
Dù sao thì cũng đã bị phát hiện rồi, Ninh Tịch cũng không định tỏ vẻ đáng thương, cô nở nụ cười lạnh: “Khéo thật đó, tôi đây cũng rất thích xem người khác uống rượu. Vị tiên sinh này, nếu như ông uống được hết toàn bộ rượu trên quầy này, tôi sẽ cho ông 100.000 vạn, thế nào?”
Vừa dứt lời, chung quanh liền im bặt một lúc rồi bắt đầu bùng nổ những tiếng xì xào…
“Hừ! Cô gái này đúng là can đảm! 100.000 vạn à! Cô ta lấy đâu ra từng ấy tiền!”
“Chả quan hệ gì cả dù sao Tiền Tài Tuấn cũng sẽ không uống!”
“Đột nhiên tôi có hơi thích cô gái này rồi đấy, đúng là gan dạ!”
“Ha ha ha… Ghét nhất mấy kẻ mượn rượu giả điên còn hạ nhục người khác như này, cho dù muốn tìm gái chơi thì cũng cần gì phải làm xấu mặt con gái nhà người ta trước mặt nhiều người như thế!”
…
Cách đó không xa, một tia sáng lướt qua đôi mắt của Vân Thâm, hắn ta bật khẽ một tiếng cười.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc