Trong thời gian này bọn họ vẫn đang thực thi các biện pháp mềm mỏng như chơi trò tình thân hay muốn thu mua lại với giá cao, nhưng xem chừng nếu như một thời gian nữa mà cô vẫn không chịu nhả ra thì chắc cũng sẽ chó cùng dứt giậu mà thôi.
Ninh Tịch sau vài lần suy nghĩ rút ra được một điều là cô nên giải quyết chuyện này sớm.
Sau khi việc quay quảng cáo cho tập đoàn Lục thị kết thúc, Ninh Tịch đang định tính liên lạc với Ninh Thu Đồng thì Ninh Thu Đồng đã chủ động gọi điện thoại qua trước.
“Tiểu Tịch, bây giò cháu có rảnh không?” Bên kia đầu dây là giọng nói ôn hòa của Ninh Thu Đồng.
“Cô ạ, khéo quá, cháu đang muốn gọi cho cô! Cháu có chút việc muốn thuơng lượng với cô… ” Ninh Tịch mở miệng nói.
“Vậy thì qua chỗ cô đi rồi nói, tại phòng tiệc của khách sạn Hoàng Tước.” Ninh Thu Đồng liền bảo.
Ninh Tịch cho rằng Ninh Thu Đồng đang bận, không có thời gian vì thê liền đồng ý với bà: “Được ạ.”
Một lát sau, xe của Ninh Tịch dừng trước cửa ra vào của phòng tiệc khách sạn Hoàng Tước.
Nhân viên đứng ở cửa trông thấy Ninh Tịch đeo khẩu trang và kính râm đến thì liền khách khí nói: “Thưa cô, cô có thiếρ mời không ạ?”
“Tôi tới tìm nữ sĩ Ninh Thu Đồng.” Ninh Tịch đáp.
Nhân viên nghe vậy liền nhiệt tình nói: “Xin mới cô đi theo tôi, bà ấy đang đợi cô.”
Sau khi người nhân viên kia dẫn cô tới trước cửa phòng tổng thống thì liền lập tức rời đi.
Ninh Tịch nhấn chuông cửa, Ninh Thu Đồng mặc một bộ váy lễ phục màu vàng kim cao quý trang nhã ra mở cửa, thấy là Ninh Tịch thì liền bảo cô vào trong: “Tiểu Tịch đến rồi đó à, mau vào đi!”
“Mau lại đây thay quần áo đi, đợi lát nữa cô làm tóc cho cháu.” Ninh Thu Đồng hào hứng lôi kéo cô, để cô xem bộ lễ phục lộng lẫy trên giường cùng với các món trang sức hoàn hảo đã được chuẩn bị sẵn để phối hợp.
“Cô, đây là…” Ninh Tịch lấy làm khó hiểu.
Ninh Thu Đồng kéo tay Ninh Tịch rồi nói: “Hôm nay những người đến bữa tiệc này đều là nhân vật có tiêng, người bình thường không có cơ hội tham gia đâu, đợi lát nữa cô dẫn cháu đi làm quen một chút! Như thế mới có lợi với cháu!”
Ninh Tịch khẽ ho một tiếng: “Cô ơi, cái này thì không cần đâu ạ…”
Ninh Thu Đồng lập tức không vui nói: “Cái con bé này, sao chẳng khôn ngoan chút nào thê hả, cháu không tranh giành thì sẽ rơi vào tay người ngoài đẩy, những thứ này vốn nên thuộc về cháu mà! Lúc trước, cô ỏ ngoài không lo được thì thôi, bây giờ cô về đây rồi, cô tuyệt đối không thể mặc kệ chuyện này được!”
Ninh Tịch biết Ninh Thu Đồng là vì muốn tốt cho cô, là đứng về phía cô cho nên trong lòng không khỏi dâng lên một dòng nước ấm: “Cô yên tâm, sẽ không rơi vào tay người ngoài đâu ạ.”
“Bất kể thê nào thì hôm nay cháu cũng phải tham gia bữa tiệc này, hôm nay cô đã khoe với biết bao nhiêu người là phải dẫn cô cháu gái xinh đẹp tài giỏi nhà mình tới đây rồi!” Thái độ của Ninh Thu Đồng vô cùng kiên quyên, còn ra vẻ nếu cô không đi thì bà ấy sẽ mất mặt.
Ninh Thu Đồng đã nói đến nước này rồi thì Ninh Tịch cũng không tiện từ chối nữa: “Vậy cháu cảm ơn cô.”
“Thê này mới đúng chứ, nhanh thay lễ phục xem có hợp không, nêu không thì cô bảo người ta đi đổi.” Ninh Thu Đồng vui vẻ cầm bộ lễ phục lên đưa cho cô.
Bà và chồng mình một lòng gây dựng sự nghiệp, đến bây giờ vẫn chưa muốn có con cho nên chưa từng có cơ hội chọn đồ cho con trẻ bao giờ, lại thêm việc đứa nhỏ Ninh Tịch này không hề kiêu ngạo hay siểm nịnh gì, vẫn luôn dốc sức tự thân vận động khiến bà rất thưởng thức, vì thê mới có ý muôn giúp cô một tay…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc