“Khụ… hình như em trai anh còn có lời muốn nói kìa…” Ninh Tịch liếc mắt về phía Lục cảnh Lễ đang trưng khuôn mặt ai oán trên sân khấu.
Lục Đình Kiêu: “Không cần để ý đến nó.”
Ninh Tịch: “À…”
Dưới ánh sáng lung linh của chiếc đèn chùm thủy tinh, một người đàn ông mặc một bộ tây trang màu đen đang nắm tay một cô gái diện một bộ váy dạ hội cao quý mang hơi thở truyền thống màu đen, trông cứ như đang mặc đồ tình nhân vậy, vô cùng xứng đôi.
Nhưng điều càng khiến người ta đỏ mắt chính là Ninh Tịch đứng trước một người như Lục Đình Kiêu mà lại chẳng bị lép vê chút nào…
Mấy nữ nghệ sĩ trong công ty túm lại bàn tán, cơ mà, chắc là địch của địch tức là bạn cho nên mặc dù rất ghen tị với Ninh Tịch nhưng lại chẳng có chút ác ý gì.
“Nói thật lòng ý mà, nêu nói về nhan sắc thì tôi hoàn toàn ngả mũ trước Ninh Tịch!”
“Đây nhất định là một bữa tiệc của sắc đẹp đó!”
“Ghen tị quá đi! Tôi cũng muốn khiêu vũ với Boss mà! Tại sao tôi không may mắn như Ninh Tịch chứ!”
Một nữ nghệ sĩ vừa nhìn đã biết là fan hâm mộ của Ninh Tịch nghe thê thì lập tức phản bác: “May mắn của anh Tịch đâu có nhiều, bị đảng Tô Dĩ Mạt dìm tới nỗi chỉ diễn được vài bộ phim làm vốn, vắt cả lắm mới dựa vào thực lực để nổi lên một chút thì bị người ta đòi phong sát! Tôi cảm thấy đây là những gì anh ấy xứng đáng được hưởng. Nếu không nhìn Tô Dĩ Mạt cứ mãi huênh hoang như thế chắc tôi chả còn lòng tin gì với cuộc sống nữa quá!”
“Cuối cùng Tô Dĩ Mạt cũng không thể một tay che trời nữa rồi!” Một người đứng cạnh thở dài nói.
Một người khác lại lộ vẻ hoài nghi: “Coi như là Boss đại nhân không biết cô ta là ai, nhưng Lục cảnh Lễ chắc chắn phải biết Tô Dĩ Mạt phách lối cỡ nào chứ, không hiểu sao anh ấy vẫn dung túng cô ta như vậy…”
“Tôi đoán chắc Nhị thiếu cũng có ý kiến từ lâu rồi, nểu không thì sao anh ấy lại đưa Ninh Tịch đến áp chế cô ta chứ!”
“Để tôi chống mắt lên coi, mấy người nói xem không có cái danh hão “bà chủ Lục thị” thì Tô Dĩ Mạt có thắng được Ninh Tịch hay không?”
Một nữ nghệ sĩ nhìn hơi lớn tuổi phân tích: “Trừ nhân tố Lục Đình Kiêu này ra, lấy khả năng của Tô Dĩ Mạt thì căn cơ ngần ấy năm của cô ta cũng khá ổn định, Ninh Tịch muốn cướp xem ra cũng chẳng dễ dàng! Cơ mà Trường Giang sóng sau đè sóng trưốc, cô bé Ninh Tịch vốn này đã có thực lực bất phàm giờ lại được Lục Đình Kiêu tự mình giải phong… tương lai thê nào quả thực rất khó đoán!”
Scandal giữa Tô Dĩ Mạt và Lục Đình Kiêu được làm sáng tỏ lại thêm việc Lục Đình Kiêu tự mình khiêu vũ với Ninh Tịch, chẳng cần nói cũng biết cái lệnh “phong sát” Ninh Tịch coi như hoàn toàn giải trừ!
Vì thê nên các phóng viên ở hiện trường rối rít đem ống kính trong tay nhắm ngay về phía Ninh Tịch. Mấy nhiếρ ảnh gia lén lút chụp ảnh Ninh Tịch lúc cô đi trên thảm đỏ đang thầm cảm thấy may mắn không thôi. Mấy tên khác vĩ kiêng kỵ Tô Dĩ Mạt nên không chụp giờ cũng hối hận đến xanh ruột, hiện tại cũng chỉ có thể chụp bù thêm vài tấm.
Đêm khuya, tại căn biệt thự số 6 của Bạch Kim Đê Cung.
Âm tin nhắn của WeChat vẫn vang lên không ngừng, Giang Mục Dã lại chẳng thèm để ý tới, không cần đoán cũng biết mọi người đang thảo luận về lễ kỷ niệm thành lập công ty Thịnh Thê tối nay đây mà.
Trên màn hình hiện lên chữ “Game – over” thật to, Giang Mục Dã tức giận quăng mạnh tay cầm trò chơi đi rồi nằm bật ngửa ra sàn.
Chiếc di động bên cạnh vẫn vang lên tiêng “tích tích” không ngừng…
Rốt cuộc Giang Mục Dã cũng không nhịn được mà cầm điện thoại lên mở tin nhắn ra đọc.
Trong nhóm chat có người gửi một đoạn video ngắn, Giang Mục Dã cũng mở ra xem một chút.
Trong đoạn video, giữa ánh đèn lung linh Ninh Tịch với Lục Đình Kiêu đang Ồm nhau nhảy một điệu waltz, hình ảnh kia đẹp đến mức cứ ngỡ như là cảnh trong một bộ phim lãng mạng nào đó.
Đôi mắt Giang Mục Dã cay cay, anh ta lại ném điện thoại đi rồi vỗ mạnh lên mu bàn tay của mình: “Này thì ngứa tay này! Này thì ngứa tay này!”
Đệch, ông đây đã trốn tới cỡ này rồi mà lại vẫn bị thất bại trong gang tấc.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc