Người được chọn bất kể là ai thì cũng tốt hơn Tô Dĩ Mạt!
“Thật đúng là không biết xấu hổ! Mạo danh đi lừa bịp người khác không thành nên giờ đổi thành mời gọi ngay trước mặt hả?”
“Boss ghét cô ta! Ngàn lần dừng nhảy với cô ta! Bất kể là ai cũng tốt hơn Tô Dĩ Mạt!”
“Nhưng mà trong sự kiện trọng đại như hôm nay, lại có biết bao phóng viên như thế, Nhị thiếu cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi thì dẫu cho Tô Dĩ Mạt có động tay động chân cũng sợ rằng không thay đổi được gì.”
…
“Dĩ Mạt, cô đừng nản chí! Lấy sắc đẹp của cô thì làm gì có tên đàn ông nào không động tâm chứ, cũng chỉ là bạn gái thôi chứ đã kết hôn đâu, cô vẫn còn cơ hội mà!”
Triệu An Hinh vừa nói chuyện với Tô Dĩ Mạt vừa hung hăng cho MC một cái nháy mắt.
Người MC kia cũng thuộc phe của Tô Dĩ Mạt nên rất sợ xảy ra biến cố gì liền vội vàng mở miệng: “Chúc mừng Dĩ Mạt, tiếp theo xin mời…”
Nhưng mà còn chưa nói hết câu thì một giọng lạnh lùng đã vang lên ngay bên cạnh: “Đổi người.”
Gương mặt của MC lập tức biến thành màu gan lợn, khí thế của Boss đại nhân ép anh ta sợ đến nỗi cả người run lẩy bẩy.
Đổi người!!!
Lục Đình Kiêu lại nói muốn đổi người ngay trước tất cả mọi người thế này, sự chán ghét của anh đối với Tô Dĩ Mạt đã không còn gì có thể che giấu!
“Boss vạn tuế!”
“Quá ngầu!”
“Loại người như cô ta bị đối xử như thế là đáng lắm!”
…
“Cậu bốc đi.” Lục Đình Kiêu nhìn MC nói.
MC nào dám có ý kiến gì, anh ta không dám chậm trễ một giây nào mà vội vàng đưa tay rút một tờ giấy nữa. Sau khi nhìn rõ con số trên tờ giấy thì chân của anh ta mềm nhũn thiếu chút nữa quỳ xuống luôn.
Cùng lúc đó máy quay trên không cũng chĩa thẳng ống kính vào tờ giấy MC đang cầm trong tay.
Màn hình lớn sau lưng hiện lên một con số khiến ai cũng bất ngờ: 29!
Lại là số 29!
“Mẹ nó! Sao lại có 2 số 29?”
“Còn phải hỏi à? Trong cái rương kia chắc chắn chỉ có một số 29 mà thôi!”
“Ha ha ha ha… xem ra cái mặt của Tô Dĩ Mạt lần này chẳng giữ lại được chút gì rồi!”
“Cô ta còn mặt để mà giữ chắc?”
…
Dịch Húc Đông lảo đảo chạy lên sân khấu, run rẩy nói: “Thật xin lỗi Lục tổng, đây chỉ là chút nhầm lẫn nhỏ thôi!”
Nói xong ông ta giận dữ nhìn MC một cái: “Cậu làm ăn thế nào vậy? Sao lại để có hai số trùng nhau như thế?”
MC kia ấm ức nhưng cũng không nói được cái gì.
Dưới sân khấu, Triệu An Hinh lập tức ngã ngồi xuống đất.
Xong rồi…
Mọi thứ xong hết rồi…
Vẫn cứ ngỡ đây là cơ hội để cứu mạng, ai ngờ lại là nhát dao chém đứt cọng rơm cuối cùng của bọn họ.
Cô ta không dám tưởng tượng, sau tối nay, hình tượng nữ thần cao ngạo lạnh lùng do một tay cô ta đắp nặn ra cho Tô Dĩ Mạt sẽ bị đập nát thành cái dạng gì.
Nhạc đệm ngắn ngủi trôi qua, Lục Cảnh Lễ cười ha hả tự mình bê một cái thùng khác lên, để tỏ vẻ công bằng anh chàng còn tự mình rút mấy tấm phiếu để chứng minh tất cả các con số đều không giống nhau rồi mới thay thế vị trí của MC.
Lần này thì chẳng còn ai có ý kiến gì, bọn họ đều kich động nhìn chằm chằm vào Lục Đình Kiêu đang vươn những ngón tay vào trong thùng một lần nữa…
“A hu hu hu, là ai đây là ai đây! Lần này hoàn toàn dựa vào may mắn rồi!” Tiểu Đào kich động siết chặt tay Ninh Tịch.
Một giây sau, Lục Cảnh Lễ vẫn tiếp tục cười ha hả nhận lấy tờ giấy từ tay anh trai nhà mình rồi chuẩn bị xài tuyệt chiêu “di hình hoán vật”. Cơ mà lúc chậm chạp hé mẩu giấy ra thì anh chàng cũng phải trố lồi hai con mắt.
Đệch
Số 166
Anh hai quá lợi hại, có thể rút được số của tiểu Tịch luôn
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc