Lục Đình Kiêu nhéo mi tâm một cái, có chút không biết phải làm thế nào.
Lục Cảnh Lễ đứng một bên cũng đầu đầy hắc tuyến: “Em nói này chị dâu, chị mặc như thế không sợ anh em vừa hôn cái đã bị cảnh sát bắt đi à…”
Anh ta còn đang nghĩ rằng lần này không bị nhồi thức ăn cho chó rồi, kết quả, Ninh Tịch đem áo khoác đồng phục cởi ra rồi nhảy phắt lên chủ động hôn Lục Đình Kiêu.
Lục Cảnh Lễ: “…”
Anh Tịch quả là uy phong dũng mãnh.
Nhưng mà, có vẻ như mừng hơi sớm, thức ăn cho chó vẫn chưa hết đâu.
Lục Đình Kiêu vừa mới ngọt ngào với vợ xong lập tức quay sang phía Cảnh Lễ dặn dò: “Trông nom Ninh Tịch với công ty cho tốt.”
Ninh Tịch với công ty… quả quyết đem vợ đặt lên trước luôn…
Bên nào trọng bên nào khinh vừa nhìn qua đã biết, còn anh ta thì… a a a.
…
Đưa Ninh Tịch về xong, Lục Cảnh Lễ lại phải cam chịu số phận chạy đến tập đoàn Lục thị xử lý công việc.
Thịnh Thế vốn chỉ được thành lập để Lục Cảnh Lễ luyện tay mà thôi, hiện giờ Thịnh Thế đã đi vào quỹ đạo cho nên công việc hàng ngày chủ yếu đều do phó giám đốc Thịnh Thế là Dịch Húc Đông giải quyết, còn trọng tâm công việc của Lục Cảnh Lễ đã trở lại phía tổng công ty.
…
Trong hậu trường một buổi lễ cắt băng khánh thành của một nhãn hiệu cao cấp.
Triệu An Hinh nói chuyện điện thoại xong lập tức vui vẻ đi vào, cô ta hưng phấn nói: “Dĩ Mạt, trưởng phòng Diệp bên phòng truyền thông của Lục thị mới trả lời tôi xong, anh ta nói hoàn toàn không có vấn đề, mấy ngày nữa là chúng ta có thể ký hợp đồng được rồi!”
Gần đây hợp đồng đại diện của Tô Dĩ Mạt với tập đoạn Lục thị đã đến kỳ hạn.
Ninh Tịch hiện giờ nổi như vậy, Lâm Chi Chi đắc ý như thế thì Triệu An Hinh sao có thể ngồi yên. Vì vậy cô ta liền đem thù lao hợp đồng đại diện của Tô Dĩ Mạt với Lục thị tăng lên gấp đôi.
Tô Dĩ Mạt nghe thế cũng lộ vẻ vui sướng: “Cụ thể thì bên kia nói thế nào? Cô đòi giá cao như thế mà bọn họ không có ý kiến gì sao?”
Triệu An Hinh lập tức đắc ý nói: “Dĩ Mạt, cô xem cô nói kìa, sao bọn họ dám có ý kiến chứ! Nếu báo giá quá thấp sẽ làm ảnh hưởng tới giá trị của cô! Từ trước đến nay Lục tổng đối với cô đều là trăm y ngàn thuận mà!”
Lương Bích Cầm đứng một bên cũng kich động nói: “Chị họ, Lục tổng thật quá cưng chiều chị!”
Hai gò má Tô Dĩ Mạt đỏ ửng, sau đó cũng không biết nghĩ tơi cái gì mà trên mặt lộ vẻ buồn bã: “Nhưng mà… lâu như thế… chị với anh ấy… chưa bao giờ gặp riêng cả… chị…”
Ban đầu cô ta còn nghĩ là do Lục Đình Kiêu là vì bảo vệ cô nên không muốn công khai, thậm chí còn cho rằng cách biểu đạt tình cảm của anh ấy là thầm lặng.
Nhưng mà theo thời gian càng ngày càng dài, đã hơn một năm rồi lmà Lục Đình Kiêu vẫn y như cũ, chẳng hề có ý tứ muốn hẹn gặp mặt cô. Như thế cũng khó tránh khỏi khiến cô ta cảm thấy mất mát…
Lương Bích Cầm nghe vậy thì vội vàng an ủi: “Chị à, anh ấy là Lục Đình Kiêu đó, làm sao có thể giống như những người đàn ông khác được! Em tin anh ấy nhất định có suy tính của mình, chắc chắn đang tìm một cơ hội thích hợp để công khai quan hệ của hai người đấy!”
Thật ra thì lúc bắt đầu Triệu An Hinh cũng có lo lắng tương tự, có lẽ đây chỉ là một chuyện hiểu lầm,
Nhưng mà thái độ của tập đoàn Lục thị với Tô Dĩ Mạt không thể làm giả được.
Xuất thân của Tô Dĩ Mạt chỉ là một gia đình tầm thường nào có thể có quan hệ với tập đoàn Lục thị cơ chứ. Trừ Lục Đình Kiêu coi trọng Tô Dĩ Mạt ra thì hoàn toàn không có khả năng nào khác.
Vì thế Triệu An Hinh cũng dùng giọng chắc chắn nói: “Bích Cầm nói rất có lý! Nghe nói hai vị kia nhà Lục gia không thích người trong giới giải trí lắm, chắc chắn là thời gian này Lục tổng đang thuyết phục bọn họ…”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc