Ninh Tịch đứng cạnh đó thấy vậy thì có chút dở khóc dở cười: “Ha ha ha, không ngờ cuối cùng anh đây lại phải dựa vào mặt để hút người xem…”
Lục Đình Kiêu xoa xoa tóc cô, cũng không nói gì nhiều chỉ bảo: “Sẽ hot.”
Ninh Tịch cười phì ra tiếng: “Sao anh còn có lòng tin hơn em thế này? Boss, chẳng nhẽ anh định cho bọn em đi cửa sau à?”
“Không cần.” Vẻ mặt Lục Đình Kiêu vẫn rất chắc chắn: “Mặc dù tư bản có thể điều khiển được xu hướng của thị trường nhưng vĩnh viễn không thể thay đổi được quy luật của nó. Nếu triệt để lợi dụng tư bản để điều khiển thị trường thì ắt sẽ bị thua lớn.”
Ninh Tịch chớp mắt, sau đó gật đầu liên tục.
Vâng vâng vâng, nghe chẳng hiểu gì cả… chỉ biết là đại thần của em rất giỏi thôi…
Ninh Tịch kéo tay Lục Đình Kiêu, nhẹ nhàng cười nói, “Em không biết cái gì gọi là tư bản, em chỉ biết là “nước có thể nâng thuyền, thì cũng có thể dìm thuyền”. Những chiêu trò kia có cao siêu đến mấy đi chăng nữa thì vẫn sẽ phải khuất phục trước bốn chữ “thuận theo ý dân”, lựa chọn cuối cùng của người xem sẽ quyết định số mạng của bộ phim!”
Ánh mắt Lục Đình Kiêu tràn đầy ấm áp nhìn cô: “Đúng là ý này, em rất thông minh.”
“Hì hì ở cạnh Boss đại nhân lâu như vậy đương nhiên sẽ “mưa dầm thấm lâu” rồi ~”
…
Trò chuyện với Lục Đình Kiêu một chút, tâm tình của Ninh Tịch cũng đã khá hơn nhiều, cô tới trước quầy mua bỏng ngô và đồ uống, sau đó vui vẻ vào phòng chiếu phim, hưởng thụ thời gian hẹn hò quý giá này.
Trước khi vào phòng chiếu phim, Ninh Tịch còn cố ý liếc qua phòng chiếu Em Chỉ Thích Anh, có tới hơn nửa là kín ghế. Tỷ suất người xem như thế này đã là tốt vô cùng với suất phim chiếu tối muộn.
Hôm nay là ngày công chiếu thứ ba của Em Chỉ Thích Anh, mọi người vẫn ào ào thảo luận về bộ phim này trên mạng, cho dù là tốt hay xấu thì độ hot vẫn có xu thế đi lên.
Có điều Ninh Tịch có chú ý tới một điểm, đó chính là hiện tại không chỉ có những bình luận khen ngợi như ngày đầu tiên nữa. Hai ngày kế tiếp, điểm đáng giá xếp hạng và bình luận về bộ phim này không ngừng hạ xuống, đây cũng là quy luật tất yếu của làm ăn cẩu thả.
Sau khi đầu tư quảng bá rầm rộ như thế thì doanh thu ngày đầu chắc chắn sẽ rất cao, nhưng một khi khán giả đã xem rồi và có đánh giá của riêng mình thì lập tức sẽ có những bình luận trái chiều, điều này tuyệt đối không thể làm giả được.
Anh muốn làm giả điểm đánh giá? Nhất định sẽ bị người xem chấm điểm thấp và mắng chửi nhiều hơn nữa.
Một tiếng trước, Ninh Tịch đã lên xem lại điểm của bộ phim này, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi thôi mà đã từ 7.6 điểm hạ xuống 6.5 điểm rồi, trên mạng cũng bắt đầu có nhiều bình luận chê bai thậm tệ hơn.
Cơ mà, bất kể là hãng phim hay rạp chiếu phim nào cũng đều hoàn toàn làm ngơ với kết quả này, bởi vì dạo gần đây người ta đã hình thành thói quen khán giả vừa la ó nhưng vẫn đi xem phim đều. Thương nghiệp hóa ngành điện ảnh chính là như vậy, bạn không xem cái này thì cũng chẳng có cái khác mà xem.
Hiện tại có bị ăn chửi cũng chẳng sao cả, chỉ sợ còn chả ma nào thèm mắng bạn thôi.
Bạn có mắng có chửi thậm tệ thế nào thì hãng phim vẫn kiếm được tiền như thường.
Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu ngồi xuống hàng ghế cuối cùng, chỗ này có thể nhìn bao quát được xem trong rạp có khoảng bao nhiêu người.
Vào lúc bắt đầu chạy quảng cáo, Ninh Tịch đếm sơ qua, trong cả phòng chiếu chỉ có 7 người trơ trọi…
Ngoại trừ cô, Lục Đình Kiêu và đôi tình nhân vừa rồi ra thì còn có hai cô bé mặc đồ học sinh và một người phụ nữ mặc bộ đồ lịch sự màu rượu vang nữa. Trông cô ấy khoảng tầm 30 tuổi, đi một mình tới và ngồi ngay trước bọn họ một hàng ghế…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc