Ninh Tịch vô cùng cảm động: “Ngày tốt cảnh đẹp lại có người đẹp ở bên thế này, mà chúng ta lại xem phim của Lương Bích Cầm… lãng phí quá đi mất…”
“Vậy em muốn xem cái gì?” Lục Đình Kiêu hỏi.
Cũng không biết Ninh Tịch nghĩ tới điều gì, cô xấu xa cười hì hì sờ sờ cằm: “Có lẽ nên xem ít phim “hành động tình cảm” nhỉ… hâm nóng bầu không khí?”
Lục Đình Kiêu rũ mắt lườm cô: “Em cho rằng ở bên cạnh anh mà còn cần xem thứ đó à.”
Ninh Tịch: “…”
Đại ma vương ngày càng biết phản dame rồi…
Cô phát hiện, mỗi lần cô chòng ghẹo anh đều bị anh chòng ghẹo lại…
“Khụ khụ, xem phim! Xem phim thôi!”
Bộ phim kéo dài gần hai tiếng nhưng Ninh Tịch cũng không có tua nhanh để xem…
Nói bằng lương tâm thì Ninh Tịch thấy bộ phim này cũng không bết bát như cô nghĩ.
Mặc dù kịch bản bộ phim này không hay như của Thẩm Miên, nhưng kịch tính của phim cũng rất khá, đề tài cũng rất mới lạ, nếu không thì lúc trước Ninh Tịch đã không nhìn trúng nó
Nói chung thì kịch bản cũng ổn, lại đập vào nhiều tiền như thế thì ắt vẫn có hiệu quả.
Nếu như theo góc độ của một người xem bình thường thì ngoại trừ dấu vết dùng thế thân quá lộ liễu, với diễn xuất của Lương Bích Cầm có chút cứng ra thì cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Huống hồ lại đập bao nhiêu tiền tuyên truyền như thế, lại còn có các ảnh hậu, ảnh đế chống lưng nữa, chắc chắn là có thể thu được tiền về!
Đấy là từ góc độ người xem, còn nếu từ góc độ cá nhân cô với tiêu chuẩn người trong ngành để đánh giá thì bộ phim này chỉ là một bộ phim rác, diễn viên không nhập tâm, ngay cả mấy ảnh hậu, ảnh đế cũng diễn không được cái hồn của nhân vật, dường như chỉ đến góp mặt là chính chứ không phải diễn.
Nhưng, phim điện ảnh ngày nay là thế, kể cả không có chất lượng thì chỉ dựa vào tuyên truyền và độ hot của ngôi sao cũng có thể bán được vé. Thế nên, mới dẫn đến việc tình trạng lựa chọn diễn viên là dựa vào danh tiếng chứ không phải diễn xuất của họ…
“Boss, anh thấy bộ phim này của Lương Bích Cầm thế nào?” Ninh Tịch ngẩng lên hỏi thăm ý kiến của Lục Đình Kiêu.
Kết quả… cô vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt dịu dàng của đối phương.
Chẳng… chẳng nhẽ thời gian dài như thế anh không hề xem phim mà chỉ nhìn cô thôi sao?
Được rồi, phản ứng của Đại ma vương đã cho thấy cái nhìn của anh đối với bộ phim này… hoàn toàn không có chút hấp dẫn nào…
“A, đúng rồi, hôm qua lúc đạo diễn Thẩm gọi cho em còn hỏi dạo này em với anh… à, Kha Minh Vũ, hỏi dạo này em có liên lạc với Kha Minh Vũ không! Hình như anh ta muốn giới thiệu công ty quản lý cho anh đó!” Ninh Tịch cân nhắc nói.
“Anh sẽ sắp xếp sau.” Lục Đình Kiêu trả lời.
Ninh Tịch nghe xong thì hai mắt lập tức phát sáng luôn: “Anh… anh muốn tìm quản lý thật chứ? Tức là… anh sẽ không chỉ diễn một bộ kia thôi đúng không? Về sau, em vẫn có cơ hội quay phim với anh đúng không?”
Lục Đình Kiêu phiêu mắt nhìn cô một cái: “Không phải muốn dùng “quy tắc ngầm” với anh à? Thỏa mãn em đó!”
Á! Đại ma vương lại tung thính!!!
Ninh Tịch “Yeah” một tiếng rồi lao tới: “Hì hì hì! Trước đây lúc em nói với Giang Mục Dã là em muốn bao nuôi anh, tên đó còn cười nhạo bảo em kiếp sau đi! Không ngờ lúc còn sống em còn có cơ hội này! Tình yêu ơi em yêu anh chết mất thôi ~”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc