Thiên Hạ đúng là rất hot, nhưng một nữ chính một nữ phụ đặt cạnh nhau thì ai còn quan tâm tới nữ phụ chứ.
Đám người trong giới nhà giàu kia càng chẳng ai biết đến một nghệ sỹ diễn vai phụ như cô cả.
Sau khi người bán đấu giá giới thiệu xong, Ninh Tịch đứng dậy chào hỏi mọi người.
Khi vừa nhìn thấy Ninh Tịch, hội trường lại vang lên tiếng xuýt xoa không hề nhỏ.
“Ơ! Từ khi nào mà trong giới xuất hiện một báu vật thế này? Xinh đẹp quá!”
“Trong làng giải trí có bao nhiêu nữ minh tinh xinh đẹp như vậy, bẻ một cành lại mọc một cành, anh nghĩ anh thấy được hết chắc?”
“Chuyện này nào có giống! Người này xinh đẹp thật ấy! Anh nhìn dáng vẻ của cô ấy xem… Thế mà đến giờ vẫn chỉ là nữ phụ? Xem ra là hoa chưa có chủ rồi!”
“Sao nào? Tôn tổng để ý rồi hả?”
“Ha ha, có hơi chút chút…”
…
Tất nhiên, cũng không ít người ở đây nhận ra Ninh Tịch, một vài cô chiêu ở bên cạnh Ninh Tuyết Lạc sau khi thấy Ninh Tịch thì không nhịn được bắt đầu bàn luận sôi nổi hẳn lên: “Đây chẳng phải là đứa con gái nuôi của nhà họ Ninh sao?”
“Con gái nuôi nhà họ Ninh? Chính là cô gái được đem từ quê lên đấy á?”
“Phải! Lần trước trong buổi mừng thọ của Lão gia tử tôi cũng thấy cô ấy mà, đúng là cô ấy đấy!”
“Chắc không phải đâu! Thay đổi nhiều thế sao? Năm đó, lần đầu tiên tôi trông thấy cô ta là vào buổi lễ trưởng thành của Tuyết Lạc, cô gái đó quê mùa đến độ còn mặc hàng fake nữa cơ…”
“Nghe nói vì cướp bạn trai của Ninh Tuyết Lạc, quyến rũ Tô Diễn nên bị đuổi ra khỏi nhà. Sau đấy cũng không biết đi đâu thẩm mỹ nữa, dựa vào khuôn mặt hồ ly vót nhọn này mà chui vào làng giải trí! Gà rừng còn muốn thành phượng hoàng ha ha ha…”
…
“Được rồi, mọi người có thể bắt đầu ra giá rồi!” Người bán đấu giá nói.
Vừa dứt lời, dưới khán đài bỗng im lặng một hồi, trong khoảng thời gian ngắn, ấy thế mà không có ai ra giá cả.
Trong trường hợp như vậy, tuyệt đối sẽ không có tình trạng không có ai ra giá, trừ khi… có người cố ý giở trò…
Tiểu Đào cắn răng: “Biết ngay là có người cố tình giở trò mà, may mà chúng ta sớm đã chuẩn bị trước!”
“Chuẩn bị?” Ninh Tịch nghiêng đầu hỏi.
Tiểu Đào gật đầu: “Chính là để phòng tránh trường hợp này xảy ra! Em lập tức báo cho người đó ngay đây!”
Để tránh trường hợp khó xử như không có ai ra giá, hoặc có người cố tình nâng giá lên, không ít nguời đều sẽ gài chân trong vào để đề phòng bất cứ tình huống nào phát sinh, bên phía Ninh Tịch, Lâm Chi Chi cũng đã sớm chuẩn bị ngay từ đầu.
Tiểu Đào đang chuẩn bị thông báo với bên kia, trong đám người bỗng có người giơ bảng: “Một tệ!”
Ngay sau âm thanh này, cả hội trường cười ầm cả lên.
Không ngờ lại có người định giá một tệ, là ai vậy?
Người bán đấu giá cũng bật cười: “Số 17, Tiền tổng định giá… một tệ! Tiền tổng hài hước thật đấy…”
Tiền tổng chính là tên phú thương ban nãy cạnh tranh giá ác liệt nhất để giành chiếc lắc tay của Ninh Tuyết Lạc.
“Mẹ nó chứ! Đúng là khinh người quá đáng!” Tiểu Đào tức gần chết. Tên Tiền tổng đó chắc chắn là người của Ninh Tuyết Lạc!
Cũng may, lúc này lại có một vị khác ra giá: “1 vạn!”
“Số 39! Tôn tổng ra giá một vạn!” MC nhìn về phía người đàn ông trung niên hơi mập cách đó không xa nói.
Mọi người vừa nghe đã biết giám đốc Tôn muốn giải vây cho Ninh Tịch, ai nấy đều tỏ ra ý vị sâu xa, ai chẳng biết người này nổi tiếng háo sắc, giờ chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân, vừa nhìn đã biết là để ý tới sắc đẹp của Ninh Tịch, muốn tranh thủ một chút đây mà…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc