History lại triệu tập họp báo, phát biểu nguyên nhân do hôm qua xảy ra một vài sự cố nên mới dẫn tới việc buổi họp báo tạm thời bị lùi lại.
Tại trụ sở của Tắc Linh.
Cung Thượng Trạch nhìn tiêu đề tin tức liên quan tới “bảo vật trấn điếm” của History mà trong mắt lóe lên ý lạnh.
“Giám đốc Cung, cái này chắc không phải lại là do anh thiết kế đấy chứ?” Hàn Mạt Mạt ở bên cạnh dò hỏi.
Cung Thượng Trạch gật đầu, trong mắt không có vẻ gì là giận dữ: “Hơn nữa đó còn là tác phẩm đời đầu của tôi…”
Những tác phẩm đầu tay của cậu, tuy còn non nớt nhưng lại có sự trẻ thơ, hồn nhiên mà những người hành nghề kỳ cựu tuyệt đối không thể có được.
Cái cảm giác ấy, những nhà thiết kế có nhiều năm kinh nghiệm có luyện tập đến đâu đều không thể nào mô phỏng được, cũng chính cảm giác này khiến cho bộ quần áo thiết kế lên càng đáng quý hơn!
Quả nhiên, những bình luận trên mạng tuy không dùng những lời ca tụng có cánh như Tắc Linh, nhưng đánh giá về nó cũng không tồi.
Ninh Tịch khẽ cười: “Hàng tồn của tên này không còn nhiều nữa, thế nên sau này chỉ càng khó khăn hơn thôi…”
“Nếu em nhớ không lầm, còn một vài bản thảo nữa, là tác phẩm em đắc ý nhất, có vẻ như gã ta muốn đợi tới thời khắc mấu chốt mới dùng tới!” Cung Thượng Trạch nói.
“Phải rồi, giám đốc Cung, những bản thiết kế trước đây của anh dù không thể nhớ được toàn bộ, nhưng chắc cũng sẽ nhớ được những chi tiết ấn tượng chứ, chúng ta có thể công bố trước bọn họ cơ mà?” Hàn Mạt Mạt bỗng mở miệng nói.
Cung Thượng Trạch lắc đầu: “Bản thảo gốc với bản thảo trong máy tính của tôi đều ở chỗ cậu ta, trên đó còn có ngày tháng, nếu giành công bố trước, sẽ bị coi là kẻ đạo nhái! Không chỉ dừng ở đấy, tôi còn phải cố gắng thoát khỏi phong cách của những bản thiết kế đó nữa, không thể liều lĩnh lao vào những bản thiết kế mà tôi đã bị đánh cắp được…”
“Hừ, tên Đới Uy đúng là quá đê tiện mà!” Hàn Mạt Mạt tức không chịu nổi.
Ninh Tịch đang định nói thì điện thoại của cô lại vang lên, là Lâm Chi Chi gọi điện tới.
“Alo, chị Chi Chi à?”
“Tối này có một đêm hội từ thiện dành cho các ngôi sao, em tới tham gia một chút, nhớ chuẩn bị đồ đấu giá từ thiện thích hợp, không cần quá quý hay quá cầu kỳ đâu. Chị sẽ bảo Tiểu Đào đi cùng em tới đó.”
“Vâng, em biết rồi!”
Ninh Tịch dập máy, liền nhìn về phía Cung Thượng Trạch: “Các cưng, các em tiếp tục cố gắng nhé, sếp cũng phải đi làm việc đây!”
“Sếp ơi, chị cũng cố lên nhé!” Hàn Mạt Mạt cổ vũ: “Phải rồi sếp, lần trước chị bảo lúc nào thì phim mới của chị công chiếu ấy nhỉ?”
“Vì vấn đề hậu kỳ nên tạm thời sẽ đẩy lùi một chút, nhưng chắc cũng nhanh thôi ~”
“Ừm ừm, tới lúc đó em nhất định sẽ phát động bạn bè em đi ủng hộ!” Lúc Hàn Mạt Mạt nói lời này, cô cũng không ngờ được tới lúc đó lại chẳng mua nổi vé, không chỉ không ủng hộ được thì thôi, ngược lại còn phải nhờ Ninh Tịch đi cửa sau mới lấy được cho cô vài tấm vé…
“Ok la ~”
…
Đêm hội từ thiện ngày hôm nay do một thương hiệu nổi tiếng có quy mô lớn trong nước tổ chức, mời rất nhiều nhân vật có tiếng trong làng giải trí và giới kinh doanh tới, là đêm hội từ thiện lớn nhất mỗi năm tổ chức một lần.
Cả hội trường tràn ngập ánh sáng rạng rỡ, những nhân vật tai to mặt lớn trong giới kinh doanh cũng tới không ít…
Ninh Tịch mang theo vật đấu giá từ thiện đã chuẩn bị tới, Tiểu Đào đi sau cô, vừa vào hội trường, thoáng một cái đã thấy một bóng dáng quen thuộc…
Vân Thâm? Sao có thể?
Ánh mắt Ninh Tịch xuyên qua đoàn người, cô nhìn chằm chằm vào người ban nãy vừa mới lướt qua, muốn nhìn rõ màu tóc của người đó, nhưng người kia đã nhanh chóng được vệ sĩ vây lại rồi lấp mất trong đoàn người…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc