Hàn Kiêu đánh giá cậu chàng thanh tú trước mặt: “Cậu ta chính là nhà thiết kế của Tắc Linh?”
“Đúng thế, lần trước anh chẳng phải còn khen cậu ta còn gì, nói cậu ta khiến anh có hứng thú muốn khiêu chiến! Nói đến chuyện này… được rồi, tôi nên xin lỗi anh mới phải, tôi thực sự không ngờ anh thực sự là một nhà thiết kế, bây giờ tôi đã hoàn toàn phục anh rồi!” Ninh Tịch ôm quyền nói.
Hàn Kiêu liếc xéo cô một cái: “Tôi đã nói với cô từ lâu rồi, nhà thiết kế của Tắc Linh đâu có bằng tôi, tôi có thể giết anh ta trong vòng một phút mà. Đã tin chưa?”
Nghe được câu này, Ninh Tịch đột nhiên nhớ ra điều gì đó: “A… từ từ! Đợi đã! Thế nên… sở dĩ anh chạy đến History hành hạ tụi tui lên bờ xuống ruộng… chỉ vì một câu nói đó của tôi?”
Hàn Kiêu: “Không sai.”
Ninh Tịch: “…”
Đừng có trả lời vừa nhanh vừa sảng khoái như thế có được không, cái tên khốn khiếρ này!!!
Trước đây cô cũng từng phỏng đoán rất nhiều lần, vị tôn thần mà Ninh Tuyết Lạc mời đến rốt cuộc đến từ đâu, nhưng cô tuyệt đối không thể ngờ được hóa ra lại là đến từ cái miệng của cô.
Ninh Tịch hoàn toàn câm nín, cô đưa tay đỡ trán: “Đại thần, em sai rồi! Em thực sự biết sai rồi… sau này mỗi câu mỗi chữ anh nói… em sẽ tin tưởng tuyệt đối, cũng sẽ không nghi ngờ anh nữa!”
Cung Thượng Trạch đứng bên cạnh nghe thế cũng rất kinh ngạc, không ngờ nguyên nhân sâu xa người này thiết kế ra Tín Ngưỡng Hắc Ám lại là vì mình.
Cậu chàng chẳng hề tức giận vì câu nói có thể giết cậu trong vòng một phút của Hàn Kiêu, bởi vì anh ta quả thật có thực lực đó. Mà cậu còn cảm thấy rất vinh hạnh vì được một người như anh ta coi làm đối thủ.
“Được rồi, vì để xin lỗi tôi đã có mắt không tròng cũng như cảm ơn món quà của anh, hôm nay sau khi buổi họp báo kết thúc tôi sẽ mời anh đi ăn tối!” Ninh Tịch nhìn Hàn Kiêu nói.
Có ăn đương nhiên anh ta còn lâu mới từ chối!
Hàn Kiêu đè vành mũ xuống, giơ tay ok một cái, sau đó thản nhiên quay người rời đi.
Sau khi Hàn Kiêu đi rồi, Cung Thượng Trạch không nhịn nổi nữa mà lại gần hỏi Ninh Tịch: “Sếp ơi, sếp xem có cách nào mời được vị này về công ty chúng ta được không?”
Nếu như người này có thể gia nhập Tắc Linh…
Ninh Tịch chả cần nghĩ đã lập tức phủ định đề nghị này của Cung Thượng Trạch: “Chuyện này thì dẹp nhé, chị không thể điều khiển nổi cái gã đó đâu. Một thứ vũ khí quá lợi hại, nếu như không thể điều khiển được nó cuối cùng chỉ có thể mang lại tai họa cho mình.”
Ninh Tuyết Lạc chính là một bài học đắt giá.
Huống hồ, một người tùy hứng như vậy sẽ không dừng lại ở bất kỳ nơi nào. Từ thái độ của anh ta có thể thấy, thiết kế chẳng qua chỉ là một trong những sở thích tùy hứng của anh ta mà thôi.
Cung Thượng Trạch nghe thế liền không nói thêm gì nữa, nhưng đôi mắt cậu ta lại càng sáng rực.
Trên đời có một số người khi thấy người ta tài giỏi hơn mình thì cũng không có nảy sinh lòng ghen ghét đố kỵ mà chỉ càng sôi sục ý chí và quyết tâm hướng tới tiến lên, quyết không lùi bước phía sau, Cung Thượng Trạch chính là một người như vậy.
Sau sự chuẩn bị ngắn ngủi, Hàn Mạt Mạt lập tức tung tin tức Tắc Linh muốn công bố “bảo vật trấn điếm” ra bên ngoài.
Địa điểm tổ chức của cuộc họp báo chính là khách sạn Hoàng Tước.
Tuy rằng thời gian công bố vô cùng gấp rút nhưng mà tất cả báo giới truyền thông sau khi biết được đều phi đến bằng tốc độ nhanh nhất, hơn nữa tin tức này còn lan đi với tốc độ rất nhanh.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc